Thiên Kình khẽ gật đầu nói: “Ta đã xác nhận rồi. Hơn nữa chủ hồn của hắn bị thần tôn Bát Cực hút đi, bây giờ không biết là tên nào đang trú ngụ, không hề có tình cảm, càng khó giải quyết hơn tên kia.”
Cường giả xung quanh nghe được một màn này, từng người khiếp sợ vô cùng.
Trên đời lại có người yêu nghiệt như thế.
Chẳng ai ngờ rằng lão tổ Thiên Kình vậy mà thật sự từng ra tay.
Càng quan trọng chính là không làm gì được Diệp Viễn.
Không trách được lão tổ Thiên Kình sẽ ra mệnh lệnh như vậy.
Sắc mặt lão tổ Thiên Hình trắng bệch nói: “Tên… Tên này cũng quá quỷ dị. Thần hồn của hắn bị hút đi, lại xuất hiện một thần hồn? Hơn nữa, công pháp hắn tu luyện vậy mà không cần độ Thiên Nhân Suy Kiếp. Khó trách sẽ có tin đồn như thế.”
Tin đồn hắn ta nói đương nhiên ám chỉ Diệp Viễn có thể phá vỡ gông xiềng của Đạo Tổ.
Từ tình huống trước mắt mà nhìn, thật sự không phải không có khả năng.
Lông mày Thiên Kình cũng hơi nhăn lại, sự kiên định trong lòng bỗng nhiên yếu đi.
Hắn ta vốn không tin Diệp Viễn có thể vượt xa hắn ta.
Nhưng bây giờ sự quỷ dị của Diệp Viễn thể hiện ra thật sự khiến người ta có hơi không có sức.
Mà đúng lúc này, Diệp Viễn bắt đầu đột phá.
Linh khí cuồng bạo giống như sóng thần lao nhanh, cuồn cuộn lao về phía Diệp Viễn mắt xám.
Gió nổi mây vần.
Mà Diệp Viễn mắt xám, bao nhiêu linh khí đến cũng không từ chối.
Cho dù có bao nhiêu linh khí mãnh liệt đến, hắn đều một mình thu hết.
Tầng thứ tư cảnh giới Tạo Vật “Hỗn Độn Thông Thiên Chân Kinh”, hấp thu linh khí, khiến người ta tức lộn ruột.
Trong thế giới hỗn độn, sông núi biển hồ, cơ cấu mặt trời mặt trăng và ngôi sao càng ngày càng rõ ràng, càng ngày càng sáng tỏ.
Đám Thiên Kình và Thần tộc nhìn thấy cảnh này, từng tên cả kinh trợn mắt há mồm.
Bọn họ đã từng thống trị Thông Thiên giới, cực kỳ thấu hiểu công pháp nhân tộc.
Chỉ là bọn họ đã tìm hết trong trí nhớ, cũng không tìm thấy đại năng nhân tộc có hiệu quả đột phá long trời lở đất như thế.
Không phải cảnh giới Thiên Nhân, đó rốt cuộc là cái gì?
Thiên Kình cau mày, lẩm bẩm nói: “Sức mạnh thế giới của hắn thật mạnh. Mặc dù lĩnh vực thế giới của hắn không lớn, nhưng bản tổ lại có cảm giác đối mặt đám thần tôn.”
Sự cảm ngộ của Thiên Kình với thiên đạo cực kỳ sâu sắc.
Trên đời này chỉ sợ không ai có thể vượt mặt lão ta.
Cho dù Đạo Tổ cũng không được.
Cho nên lão ta cực kỳ mẫn cảm với sức mạnh thế giới Diệp Viễn phóng ra.
Diệp Viễn đột phá, sức mạnh thế giới tản mạn ra, khiến lão ta có cảm giác đối mặt với “trời”.
Loại cảm giác này chưa từng có.
Sắc mặt lão tổ Thiên Hình thay đổi nói: “Đây… Đây không thể nào chứ? Trên đời này làm sao có thể có người đạt tới độ cao của đám thần tôn?”
Thiên Kình khẽ lắc đầu nói: “Có lẽ cảm giác của ta nhầm. Có điều công pháp của hắn quả thật vô cùng quỷ dị, vậy mà không cần độ Thiên Nhân Suy Kiếp! Hơn nữa nhìn hình dạng của hắn, lần này sau khi đột phá, chỉ sợ hậu kỳ Cửu Văn bình thường cũng không phải đối thủ của hắn.”
Ầm ầm…
Đột nhiên đất rung núi lay một trận.
Vùng không gian này đúng là run rẩy kịch liệt.
Sắc mặt lão tổ Thiên Hình thay đổi, quay đầu nhìn về phía tổ địa: “Chuyện này… Chuyện này lại là thế nào?”
Sắc mặt Thiên Kình trở nên khó coi hơn, gương mặt mất tập trung nói: “Là hướng tổ địa! Chẳng… Chẳng lẽ hắn thật sự đi ra được? Chuyện này… Chuyện này sao có thể?”
Hắn đã trải qua bao nhiêu năm tháng, trải qua bao nhiêu chuyện.
Nhưng tất cả mọi chuyện gộp lại cũng không rung động nhiều như một năm gần đây.
Vèo!
Một bóng hình màu xám mơ hồ gào thét từ phương hướng tổ địa đến.
Trong chớp mắt đã đến trước mặt mọi người.
Một bóng người đứng chắp tay, đứng cách Thiên Kình không xa.
Sắc mặt Thiên Kình trở nên cực kỳ nghiêm túc, nhíu mày nhìn bóng hình màu xám trước mặt.
Hắn không hề nhìn thấu thần hồn trước mắt này.
Trước mắt rõ ràng là thần hồn Diệp Viễn.
Nhưng khác hoàn toàn với trước đó.
Cụ thể không giống ở đâu, hắn cũng không nói được, nhưng chính là không giống.
“Ngươi… Ngươi thật sự đi ra rồi! Ngươi làm sao làm được? Thiên Kình chấn động nói.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất