Địa vị của hắn ta ở Thiên Mạch gần với Thiên Kình, sức mạnh chiến đấu cũng gần với hắn ta, gần như có thể so với Thủy tổ thất mạch!
Hắn ta nói lời này, không ai cảm thấy có vấn đề.
Mà đúng lúc này, một tiếng sấm chớp từ phương hướng tổ địa cuồn cuộn lao đến.
“Thiên Hình, để hắn tu luyện ở Huyền Thiên Lĩnh, rút hết tộc nhân đi, đừng nên trêu chọc hắn.”
Tất cả mọi người trợn mắt há mồm.
Đây là một thế giới màu sắc rực rỡ.
Nơi đập vào mắt đều là điểm sáng màu sắc khác nhau.
Nhìn rất đẹp, nhưng Diệp Viễn lại có cảm giác rợn cả tóc gáy.
“Những thứ này là… sức mạnh thần hồn? Không đúng, giống sức mạnh thần hồn, nhưng lại không phải. Những điểm sáng này giống như một thứ gì đó trong thần hồn!” Diệp Viễn nhìn phong cảnh hùng vĩ trước mắt, khiếp sợ nói.
Trình độ linh hồn của hắn cực kỳ lớn mạnh, theo thực lực của hắn bước vào cảnh giới Tạo Vật, thần hồn của hắn đã nhảy lên tới mức cực kỳ đáng sợ.
Cho dù là một vài Thiên Nhân Ngũ Suy bình thường cũng chưa chắc mạnh như hắn.
Võ giả thông qua thần hồn cảm ngộ thiên đạo, cảm ngộ thiên đạo của Diệp Viễn cực kỳ đáng sợ, cho nên sự hiểu biết của hắn với thần hồn cũng vượt xa những người khác.
Mặc dù hắn không biết những điểm sáng này là gì, nhưng lại biết cái này thuộc về một loại nào đó trong thần hồn.
Bỗng nhiên sắc mặt Diệp Viễn thay đổi, lẩm bẩm: “Ta hơi hiểu rồi! Người thần tộc xem những tượng thần này là thần, phát ra sự cung kính từ đáy lòng, cũng bởi vì vật này trong thần hồn của bọn họ bị rút đi. Haiz… Những tượng thần này chứa nhiều điểm sáng như vậy, bọn họ muốn làm gì?”
“Không đúng, đẳng cấp những tượng thần này gần như có thể sánh ngang tiểu Thông Thiên Sơn, chỉ là tà tính hơn tiểu Thông Thiên Sơn! Tượng thần Bát Tôn có thể sáng lập một chủng tộc mạnh mẽ như thế, những tượng thần này rốt cuộc có lai lịch gì?”
Diệp Viễn càng nghĩ càng cảm thấy đáng sợ.
Những tượng thần này khác với tiểu Thông Thiên Sơn, tiểu Thông Thiên Sơn là trung tính, không có thuộc tính gì.
Nhưng những tượng thần này lại rút ra vô số sức mạnh nào đó trong thần hồn, dự trữ tại không gian này.
Chuyện này thấy thế nào cũng giống một âm mưu to lớn.
Chỉ là ai đang thao túng tất cả chuyện này?
Diệp Viễn bỗng nhiên cảm thấy có một đôi mắt trong hư không nhìn chằm chằm, quan sát vạn vật thế gian.
Loại cảm giác này khiến hắn cảm thấy không rét mà run.
“Từ biểu hiện vừa rồi mà thấy, Ly Nhi cũng không phải mất đi bản tính! Bao gồm tất cả mọi người Thiên Kình bọn họ trong đó, đều có thất tình lục dục hoàn thiện. Chỉ là ý chí thần phục của bọn họ với tượng thần này phát ra từ đáy lòng. Chỉ sợ vấn đề ở ngay đây! Nơi này thoạt nhìn như một vật chứa, nếu như ta có thể đánh vỡ tượng thần, khiến sức mạnh thần bí này trở về bản thể, phải chăng có thể khiến Ly Nhi biến trở về dáng vẻ lúc trước?” Diệp Viễn suy nghĩ nói.
Đi tới đây, khiến Diệp Viễn nháy mắt liên tưởng rất nhiều.
Từ xưa đến nay, chỉ sợ hắn là người đầu tiên chủ động tiến vào không gian này.
Bao gồm Thiên Kình cũng chưa từng đi vào.
Bởi vì không ai có thể ngỗ nghịch ý chí của Thần tộc, càng không có ai có thể ngỗ nghịch ý chí của tượng thần Bát Tôn.
Diệp Viễn khiêu khích, chọc giận tượng thần Bát Tôn, khiến bọn họ ra tay với mình, chủ động hút mình vào không gian này.
Hiển nhiên tượng thần Bát Tôn này cho rằng sau khi mình tới đây cũng không thể ra ngoài nữa.
Vị tượng thần này dường như cũng không có ý chí của mình, mà là dựa theo một loại ý chí nào đó tự mình vận chuyển.
Đương nhiên dù vậy tượng thần Bát Tôn này cũng cực kỳ khủng bố.
Cấp độ sánh ngang tiểu Thông Thiên Sơn, muốn không khủng bố cũng không được.
Ít ra Diệp Viễn bây giờ không thể đánh vỡ tượng thần.
Ầm ầm…
Đột nhiên mảnh không gian này rung động một trận.
Dưới lòng bàn chân Diệp Viễn từng ngọn lửa kinh khủng bay lên.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất