Truyện Tình yêu khắc cốt ghi tâm (full) Trầm Tu Cẩn – Giản Đồng

Ads

Chương 89: Hạ Vi Minh không hề

“Cô có còn nhớ, năm đó, khi cưỡng ép Hạ Vi Minh uống cạn chai rượu whisky không? Giản Đồng, cô chủ Giản Đồng, lúc đó cô có từng nghĩ, cô sẽ có ngày hôm nay không?”

Giản Đồng ngẩn người nhìn Á Côn vẻ mặt đang tức giận, đôi mắt đầy sự khó hiểu: “Tôi?

Cưỡng ép? Vi Minh? Uống cạn chai rượu whisky?”

Mỗi một từ cô nói ra đều mang theo vẻ hoài nghi, những chuyện cưỡng ép như này, cô chẳng thèm làm, càng huống hồ lại dùng cái thủ đoạn này đối với Hạ Vi Minh, cưỡng ép Hạ Vi Minh uống hết chai rượu whisky.

Những chuyện như thế này, cô trước giờ đều không thèm làm.

“Giả ngốc sao? Cô chủ Giản, cô lúc đó uy phong như thế nào chứ, đố ky với Hạ Vi Minh, cố tình nói khích Vi Minh, khiến cho Vi Minh bắt buộc phải uõng hết chai rượu whisky. Cô tưởng rằng chuyện này, không ai nhìn thấy, thì người khác sẽ không biết sao?”

Giản Đồng đột nhiên lãnh đạm ngắt lời Á Côn, giọng nói thô khàn cất lên: “Không hề, chuyện mà anh nói, tôi không hề làm”

“Xí ~* Ánh mắt nham hiểm của Á Côn đặt trên người của Giản Đồng: “Cô muốn nói rằng tôi đổ oan cho cô? Hay là Vi Minh nói dối? Lúc đó Vi Minh đã uống đến mức say mèm nằm bẹp xuống đất, may mà bị tôi bắt gặp, nếu không thì cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa!

Giản Đồng, ý cô nói chuyện Vi Minh uống say là giả, hay là chuyện tôi tận mắt chứng kiến là giả?!”

Giản Đồng như bị sét đánh!

Đôi mắt bỗng nhiên co lại… Hạ Vi Minh uống say bí tỉ, bị Á Côn bắt gặp?

“Vi Minh… nói như vậy sao?” Ánh mắt cô hiện lên vẻ ngạc nhiên.

Á Côn không muốn nhìn thấy cô như vậy, “Cô thật giỏi giả bộ! Năm đó cũng là giả bộ! Cô tưởng rằng trước mặt cô đối xử tốt với Vi Minh, sau lưng thì làm ra những chuyện không có giới hạn như thế, cô tưởng rằng có thể giấu được những người khác sao? Những vết bầm tím trên cánh tay và chân của Vi Minh đó, thì là chuyện gì?”

“Anh cư xử với tôi như vậy sao? Anh cho rằng tôi tàn nhẫn chà đạp Hạ Vi Minh như vậy sao?”

Người phụ nữ đang bò ở dưới đất, những ánh sáng lấp lánh trong ánh mắt, càng lúc càng xám xịt lại… Giữa vầng trán của cô, hiện lên vẻ mệt mỏi và đau khổ không nói thành lời.

Nhưng rất nhanh thì liên biến mất… Có những chuyện, thực ra cũng đã đoán được rồi.

Ba năm đó, bao nhiêu đêm bị tra tấn năm bên cạnh cái bồn cầu để ngủ, bao nhiêu đêm khó chịu đau đớn đến mất ngủ, ngay cả hít thở cũng khó khăn, chỉ có thể dựa vào góc tường, ngồi ngẩn ngơ nhìn lên trần nhà của phòng vệ sinh giữa đêm khuya, cô đơn lạnh lão chỉ có ngẩn ngơ với ngẩn ngơ, không hề có một việc gì khác để làm…

Lẽ nào, vẫn không đủ để khiến cô hiểu ra những chuyện mà trước đó vẫn chưa hiểu được rõ hay sao?

Cô dùng thời gian ba năm, nghĩ đi nghĩ lại, là vì để tìm ra chứng cứ chứng minh bản thân bị oan lúc đầu.

Nhưng nghĩ càng nhiều, cô lại càng thức tỉnh.

Đến cuối cùng, khi cô ấy lại một lần nữa nghĩ đi nghĩ lại những chuyện đó, thì không còn là để tìm chứng cứ chứng minh bản thân bị oan nữa, mà là để chứng minh bản thân đã đoán sai rồi.

Không nói gì mà chỉ mỉm cười, ở khóe môi của cô hơi cong cong lên, sự đau khổ, tràn ra ở trong miệng, cuối cùng, cô vẫn đoán đúng rồi.

Từ lúc Á Côn bắt đầu chỉ trích cô, Giản Đồng đã biết, trong ba năm đó, bản thân đã làm ra những chuyện nực cười đáng buồn đáng thương như thế nào – cô vì để chứng minh mình đã đoán sai, vì để chứng minh Hạ Vi Minh vô tội, mà cô đã giày vò bản thân nhớ đi nhớ lại những kí ức mà cô vốn không hề muốn nhớ lại ấy.

Cô ấy ngốc sao?

Cô ấy ngố!

c Nếu không thì, trong ba năm đó, rõ ràng sớm đã nhận ra răng Hạ Vi Minh “không trong sạch”, nhưng vẫn nhớ đi nhớ lại cái kí ức đó, nhớ lại những gì xảy ra trong quá khứ, tìm ra chứng cứ “vô tội” của Hạ Vi Minh, để phụ nhận sự hoài nghi ở sâu thẳm trong lòng của mình.

“Cô cười rồi, Giản Đồng, cô cười rồi, cô đang cười cái gì chứ! Cô cười vì Vi Minh đã chết, cô cười vì kế sách của cô đã thực hiện được rồi sao?

Giản Đồng, cô thật vô liêm sỉ! Cô còn cười à! Cô không được phép cười!” Á Côn bị nụ cười kỳ quái không nói thành lời của người phụ nữ đang quỳ ở trước mặt này làm cho phẫn nộ, một ngọn lửa tức giận nổi lên trong lòng.

Cô ngửa đầu lên, nhìn Á Côn cười, không có một chút tiếng cười nào phát ra, nụ cười khiến cho trong lòng người ta cảm thấy chán ghét, nụ cười đó, kỳ quái không nói thành lời, khiến cho cả Á Côn, Hạ Vũ và những người khác đều cảm thấy hoảng sợ.

Người phụ nữ đó cuối cùng cũng mở miệng, giọng nói thô khàn kích thích vào nào bộ của từng người: “Á Côn, cảm ơn. Tôi cảm ơn anh, thực sự cảm ơn anh” Là anh đã kéo tôi ra khỏi sự hoang tưởng kia, khiến cho tôi đối diện thẳng với sự hoài nghỉ Hạ Vi Minh ở sâu trong lòng.

Những gì Á Côn chỉ trích, cô trước giờ đều chưa từng làm, Á Côn lại tức giận rõ ràng như vậy, vậy nói lên điều gì?

Nói lên rằng Hạ Vi Minh đã thực sự nói ra những lời nói dối không đúng sự thật với Á Côn!

Chuyện của năm đó, nhiều điểm đáng ngờ như vậy, cô không làm gì cả, cuối cùng lại trở thành “chứng cứ bất lợi với cô”, cái gọi là “chứng cứ” là gì? Chính là những tin nhắn và những cuộc gọi cho mình ở trong điện thoại của Hạ Vi Minh trước khi cô ấy xảy ra chuyện!

Chưa bao giờ nghĩ về Hạ Vi Minh lúc đó.

Cô thực sự cảm ơn Á Côn.

Nhưng câu nói này, ở trong tai của những người khác, thì lại giống là khiêu khích hơn.

Á Côn thẹn quá hóa giận, một câu “Cảm ơn”

của Giản Đồng, lại có thể hoàn toàn khiến cho thần kinh của anh nổ tung ra, “Cảm ơn? Cô nói cảm ơn?” Anh đang sỉ nhục cô, mà cô lại nói “Cảm ơn”?

Ôi trời!

Ôi trời!

Ôi trời!

Chìa tay ra túm chặt lấy tóc của Giản Đồng, thô bạo đưa chai rượu đang cầm trên tay đến trước mặt của Giản Đồng: “Được thôi, cô muốn cảm ơn tôi, thì uống hết chai rượu này đi. Nếu cô uống hết chai rượu này, tôi lập tức sẽ bảo các anh em ở đây xóa hết ảnh và video trong điện thoại đi”

“Thế nào, công bằng đúng không, năm đó cô cưỡng ép Vi Minh uống hết chai rượu whisky, hôm nay đến lượt cô uống hết chai rượu whisky. Á Côn tôi xin thề ở đây, sau này sẽ không gây phiên phức cho cô nữa” Á Côn vẻ mặt hung ác, “Thế nào, uống, hay không uống đây?”

Uống, hay không uống?

Giản Đồng rủ mắt xuống, không nói gì chỉ nhìn vào chai rượu whisky.

Tô Mộng bị bịt miệng lại, trợn to mắt, “Ư tư”

không phát ra tiếng.

“Tôi không hề làm. Tôi cũng không thể uống rượu.” Cô chậm rãi giải thích, cô không hề làm, không hề làm chính là không hề làm. Cô cũng không thể uống rượu, cô lúc trước là vì cái gì, mới nhãn nhịn sự sỉ nhục, nhãn nhịn sự cười nhạo, đi làm những chuyện mà không ai nguyện ý làm…

Để không phải uống một giọt rượu, cô có thể quỳ xuống trước mặt người khác, có thể cá cược cả tính mạng rồi chìm xuống nước, có thể hát đến khi bị phá hỏng cả cổ họng, có thể làm vô số chuyện, chỉ là để không phải uống rượu.

“Tôi không uống rượu.” Cô ngẩng đầu lên, cực kì chậm rãi nói, mà lại vô cùng kiên định, “Ông chủ đã đồng ý với tôi, không uống rượu.”

“Hahaha… Lần đầu tiên tôi nghe nói, làm công việc này mà lại không uống rượu, Giản Đồng, cô nghĩ rằng cô vẫn là cô chủ Giản đấy à, mà muốn làm cái gì thì làm cái đấy, không muốn làm thì không làm? Haha” Á Côn rút điện thoại ra, giơ điện thoại lên, đưa cho Giản Đồng xem cái video vừa mới quay: “Chỉ cần ấn vào nút này, thì video này ngay lập tức sẽ được đăng tải lên bảng tin của tôi. Thế nào, thực sự không uống sao?”

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement