Cằm Kiều Phương Hạ bị anh ta bóp đau đến tê dại, nhưng cô cũng chỉ im lặng không lên tiếng, lẳng lặng đứng trước mặt anh ta, cũng không có ý định tuân theo sự chi phối.
Trạm Khánh Minh đợi cô mấy giây, đáy mắt thoáng hiện lên vẻ ác liệt.
"Cô cho rằng anh ta ở đây thì có thể cứu được cô sao? Hử?"
Ánh mắt Kiều Phương Hạ hơi động một chút, đang định mở miệng trả lời thì cửa phòng phía sau lưng đột nhiên vang lên hai tiếng gõ cửa.
"Anh Khánh Minh?" Ngoài cửa truyền tới giọng Thẩm Minh Hân.
Trạm Khánh Minh nhíu mày lại, liếc mắt nhìn về phía cửa phòng, trầm giọng trả lời: "Anh ngủ rồi."
Thẩm Minh Hân dừng lại, sau đó lại nói nhỏ ngoài cửa: "Chị cả đã về, nói có một số việc muốn tìm anh."
Chị cả trong miệng Thẩm Minh Hân chính là chị ruột cùng cha cùng mẹ với Trạm Khánh Minh.
Mà mẹ của Thẩm Minh Hân là em họ của mẹ Trạm Khánh Minh, giữa hai người có quan hệ máu mủ.
Thẩm Minh Hân cũng coi là em họ của Trạm Khánh Minh,
Lê Đình Tuấn im lặng không lên tiếng nhìn cô mấy lần, hồi lâu, anh đi tới trước ghế sofa rồi ngồi xuống, thấp giọng nói với Kiều Phương Hạ: "Đến đây đi."
Kiều Phương Hạ do dự một chút nhưng cuối cùng cũng đi về phía anh.
"Em muốn thứ gì của anh ta?" Lệ Đình Tuấn kéo tay cô một cái, để cô ngồi lên đùi mình, bình tĩnh, hòa nhã hỏi.
Nếu Kiều Phương Hạ muốn thứ không quan đối với Trạm Khánh Minh thì anh có thể hỏi xin anh ta rồi sau đó đưa cho Kiều Phương Hạ.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất