Truyện Thay Chị Lấy Chồng Mộc Tâm

Ads
Thay Chị Lấy Chồng

CHƯƠNG 117: BIẾT NGƯỜI, BIẾT MẶT, KHÔNG BIẾT LÒNG!

Trịnh Thảo nói được một nửa thì đồng nghiệp khác lên tiếng, “Có phải cô làm không vậy?”

“Đúng vậy, cô và tổng giám đốc Lý rốt cuộc có quan hệ gì?”

“Chị cô bị côn đồ làm nhục, chẳng phải sẽ không còn sức cạnh tranh với cô?”

Ai nấy đều ra sức nói chen.

Trong lòng mọi người đều như nhau, chỉ là thái độ xem kịch nhiều chuyện cho vui thôi.

Nhất là Trịnh Thảo, năm đó Tống Duyên Minh tìm Trần Hiếu đến vu oan cho tôi, cùng với vợ của Trần Hiếu làm ầm trước cửa công ty, cô ta đều biết.

Lúc đó người của thiết kế Vũ Phong, đa số đều có ấn tượng không tốt với tôi.

Cũng bao gồm cô ta.

Tôi nhìn những người đó, gằn từng chữ nói, “Quan hệ của tôi và vị hôn phu tương lai của Tống Duyên Khanh cũng giống như quan hệ của anh ta – tổng giám đốc Lý với các người.”

Tôi nói mặc dù có điểm né đi.

Nhưng cũng xem như là rõ ràng.

“Nhưng trước đây cô trộn Formaldehyd hàm lượng cao trong phòng làm việc của anh ta sao khiến cô và chị gái xảy ra khúc mắc đúng không?

“Tôi và chị ta có mâu thuân, nhưng bất luận là Formaldehyd hay chuyện lần này đều không liên quan đến tôi.” Tôi nhìn cô ta, thản nhiên nói, “Cho dù có tranh chấp lớn đến đâu, tôi cũng sẽ không làm mấy chuyện như sai người đi cưỡng hiếp chị ta.”

Nói xong, tôi lại ngồi xuống.

Không nói chuyện với bọn họ nữa.

Nhưng sau đó tôi luôn ở trên mạng đọc các bài viết liên quan đến Tống Duyên Minh.

Tôi phát hiện, hình như nửa đêm Tống Duyên Minh chạy trốn tới được một nhà dân ở ngoại thành, nhờ bọn họ báo cảnh sát.

Sau đó, gia đình đó có một đứa con mới mười sáu tuổi, nhìn thấy Tống Duyên Minh như vậy mới chụp vài bức ảnh và post lên mạng.

Sự việc này mới bị lan truyền.

Tôi quả quyết khẳng định mình không làm việc này với đồng nghiệp và Trịnh Thảo.

Bọn họ bán tín bán nghi.

Nhưng có một số người lại không tin.

Ví như người nhà họ Tống.

Buổi chiều, tôi mới nghỉ trưa xong thì nhận điện thoại của bệnh viện Thánh Tâm. Người gọi đến là một bác sĩ, dường như có người nhờ ông ta nói với tôi, Tống Tuyết nằm viện.

Nghe tin này tôi không khỏi hoảng hốt.

Sau đó tôi nhanh chóng xin nghỉ rồi chạy ngay đến bệnh viện Thánh Tâm.

Đến bệnh viện, hỏi số phòng của Tống Tuyết, lập tức đi thẳng lên lầu!

Tống Tuyết ở lầu chín.

Tôi nhấn thang máy, ở hàng lang thấy một người quen.

Tống Cẩm Chi.

Theo vai vế, bà ta là cô của tôi.

Chỉ là bà ta cũng giống như những người nhà họ Tống khác, sau khi tôi vào nhà họ Tống, đến nhìn thẳng tôi cũng không thèm nhìn.

Lúc này bà ta đang gọi điện thoại.

Tôi vốn muốn đi vào, lại nghe bà ta nói, “Tôi đoán mẹ khó qua khỏi lần này, anh mau cho luật sư làm một di chúc giả đi. Bằng không đến lúc đó anh tôi lại nhiều cổ phần hơn tôi vì có hai đứa con hoang kia!”

Hai đứa con hoang?

Tôi có chút ngoài ý muốn.

Chẳng lẽ Tống Cẩm Chi nói đến là tôi và Tống Duyên Minh?

Bình thường bà ta mặc dù không tốt với tôi, nhưng rất tốt với Tống Duyên Minh, thế mà ở sau lưng lại nói tôi và cô ta cùng một dạng?

“Mấy ngày ngày bận rộn, anh tôi gần đây đều quan tâm đến con gái anh ta, chắc chắn không có thời gian để ý những thứ này.”

Tôi nghe Tống Cẩm Chi nói vậy, trong lòng đột nhiên có chút kỳ lạ.

Chẳng lẽ người hại Tống Duyên Minh là Tống Cẩm Chi?

Mục đích chính vì sửa đổi di chúc?

Tôi muốn nghe thêm thì Tống Cẩm Chi lại tắt điện thoại, vào phòng bệnh.

Tôi cũng từ trong góc đi ra, bước vào phòng bệnh.

Vẫn chưa đến cửa thì nghe Tống Cẩm Chi khóc nức nở, “Mẹ, mẹ nhất định sẽ khỏe lại mà!”

Vở kịch này diễn thật hay.

Tôi đi đến cửa phòng bệnh, mặc dù cửa đang mở, nhưng tôi vẫn gõ nhẹ lên cửa.

Tống Cẩm Chi quay đầu, nhìn thấy tôi, cả người đột nhiên giống như phát điên. Bà ta hét to, “Mày còn mặt mũi đến đây!”

Nói xong, đứng lên nhào về phía tôi!

Tôi không trốn, chỉ nghe sau lưng bà ta truyền đến âm thanh yếu ớt của Tống Tuyết, “Cẩm Chi, quay lại.”

Bà ta đứng lên, tôi cũng thấy được Tống Tuyết.

Cả người Tống Tuyết nằm ở trên giường, mặt mày vàng vọt, trông vô cùng yếu ớt, cơ thể dường như cũng gầy rộc hơn hẳn.

Trên mu bàn tay còn găm ống truyền dịch.

Tống Cẩm Chi bị Tống Tuyết nói, mặc dù ngừng lại, nhưng trên mặt vẫn tràn đầy tức giận, “Mẹ! Đến nước này mẹ vẫn che chở cho nó? Việc của Duyên Minh, trừ nó, còn ai có thể làm ra chuyện như vậy nữa!”

“Không phải tôi!”

Tôi đứng trước cửa bình tĩnh nói.

“Không phải mày? Không phải mày thì còn ai nữa!”

Tống Cẩm Chi chống nạch, tư thế này giống hệt với Phan Ngọc.

Tôi bình tĩnh nhìn bà ta, nhàn nhạt nói, “Tôi vừa rồi ở bên ngoài nghe bà gọi điện thoại, muốn sửa di…”

“Mày là con ranh con! Hại Duyên Minh còn dám đến đây!”

Tôi còn chưa nói xong, bà ta đã lườm tôi cảnh cáo, “Vừa rồi mày nghe thấy cái gì?”

“Cũng không có gì…” Ánh mắt tôi nhìn nơi khác, tùy ý đáp, “Cũng chỉ nghe bà nói, vì không muốn anh bà có thêm cổ phần, nên muốn nhờ luật sư…”

“Đủ rồi!”

Nghe tôi nói đến đây, Tống Cẩm Chi cũng biết, điều nên nghe hay không nên nghe, tôi đều nghe hết rồi.

Tôi không nói tiếp.

Tống Cẩm Chi cảnh giác nhìn tôi, “Tao có người bạn làm bên viện kiểm sát. Lời vừa rồi, nếu mày dám nói nửa chữ cho người khác biết, mày đừng mong thắng kiện vụ án này!”

“Ha ha, vậy hả? Vậy tôi lại muốn nhìn thử xem!”

Lần này tôi không lo lắng chút nào.

Bởi vì Tô Mai và Tiêu Kiệt không phải Đặng Sa Sa.

Tôi có chứng cứ không ở hiện trường, ai cũng đừng mong vu khống tôi.

Tống Cẩm Chi còn muốn nói gì đó, trong phòng bệnh truyền đến tiếng động.

Chúng tôi cùng nhau nhìn vào, Tống Tuyết yếu ớt lại muốn xuống giường!

Hai người chúng tôi nhanh chóng tiến vào.

Tôi đỡ lấy Tống Tuyết, đưa bà trở lại giường rồi lo lắng nói, “Bà nội, bà đừng di chuyển.”

Tống Tuyết không nhìn tôi mà nhìn về Tống Cẩm Chi phía sau, “Mẹ đã nói rồi, việc lần này chắc chắn không liên quan đến Khanh.”

Giọng nói của bà mặc dù suy yếu, nhưng vô cùng chắc chắn.

Tôi nghe xong, trong lòng chợt ấm áp.

“Mẹ, biết người biết mặt không biết lòng!” Tống Cẩm Chi không cam tâm nói.

“Được rồi.” Tống Tuyết phất tay, “Con ở đây canh cả ngày rồi, Khanh đã đến, thôi con về nghỉ đi.”

“Mẹ!”

Tống Cẩm Chi có chút do dự.

Tống Tuyết kiên trì đuổi bà ta về, không còn cách nào khác, bà ta đành phải chọn cách rời đi..

Tống Cẩm Chi đi, tôi mới hỏi Tống Tuyết rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

Tống Tuyết thở dài, kể lại rõ ràng sự việc cho tôi nghe.

Thì ra, hôm đó Tống Duyên Minh đến trước cửa công ty tôi, sau khi gài bẫy tôi xong thì cùng đi ăn cơm với Lý Hào Kiệt.

Cũng không biết hai người nói cái gì, tối đó sau khi Lý Hào Kiệt đưa Tống Duyên Minh về nhà, Tống Duyên Minh náo loạn điên cuồng trong nhà, còn cãi nhau với Tống Cẩm Dương và Phan Ngọc rồi một mình ra ngoài.

Thế rồi cả ngày hôm ấy không về, sang hôm sau nhà họ Tống mới ý thức được cô ta mất tích rồi.

Sự việc xảy ra, Phan Ngọc liền nhớ lại chuyện Tống Duyên Minh nói đi gặp tôi.

Chỉ có điều, Tống Tuyết còn nói với tôi một chuyện, từ trước đến nay Tống Duyên Minh đều ở nhà, buổi tối rất khi ít đi đêm không về. Vì vậy một ngày không về, Phan Ngọc đã phát hiện rồi.

Cái này, có thể nói khiến tôi rất ngoài ý muốn.

Tôi ở bệnh viện bên cạnh Tống Tuyết, sập tối thì dì Trần đem cháo đến.

Tôi đang đút cháo cho Tống Tuyết thì nhìn thấy Phan Ngọc và Tống Cẩm Dương mang theo một đống thuốc bổ vào phòng bệnh.

Bọn họ nhìn thấy tôi, gương mặt tươi cười biến thành phẫn nộ trong nháy mắt.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement