Chương 208: Lôi ra ngoài (2)
"Ồ, tình nhân tìm đến tận cửa à?".
Tư Đồ Kính nheo mắt, cười một cách quái đản.
Lâm Chính không nói gì, thậm chí còn không nhìn Tư Đồ Kính cái nào, mà nhìn về phía Lạc Thiên ở bên kia.
Lúc này, Lạc Thiên vô cùng thảm hại, còn nằm dưới đất không đứng dậy nổi. Tuy máu đã ngừng chảy, nhưng khuôn mặt tái nhợt của cô ta và vũng máu chói mắt kia khiến người ta không rét mà run.
Lâm Chính sải bước đi tới, đỡ Lạc Thiên đứng lên.
"Lâm Chính…"
Lạc Thiên vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ vừa sợ hãi.
Cô ta run cầm cập, vội nói: "Anh không nên đến đây, mau đi đi… Anh phải mau rời khỏi đây!".
Nếu ngay cả Lạc Bắc Minh cũng phải kiêng dè như vậy, thì thế lực của Tư Đồ Kính chắc chắn lớn hơn nhiều so với tưởng tượng của cô ta.
Lâm Chính đến đây không phải là hành động sáng suốt.
Nhưng Lâm Chính coi như không nghe thấy, mà kiểm tra vết thương của Lạc Thiên, rút chiếc châm bạc ở bụng cô ta ra, tìm lại huyệt vị rồi đâm vào.
Lạc Thiên lập tức cảm thấy không còn đau đớn ở bụng nữa mà vô cùng dễ chịu.
Lâm Chính lại nhìn hai tay của Lạc Thiên.
Sắc mặt anh lạnh lùng, vươn tay cởi băng vải quấn quanh ra từng chút một.
"Lâm Chính, đừng…", Lạc Thiên đau đến mức nín thở, vội kêu lên.
Nhưng vô dụng.
Băng vải trên tay được tháo ra từng chút một, để lộ mười ngón tay máu thịt be bét.
"Là ai làm?".
Lâm Chính khẽ hỏi.
Vành mắt Lạc Thiên đỏ hoe, ầng ậng nước mắt, không nói gì.
"Là tên Tư Đồ Kính kia làm!".
Đúng lúc này, một cô gái nhà họ Lạc còn khá trẻ kêu lên.
Cô ta ngứa mắt lắm rồi.
Cô ta không thể chịu đựng được chuyện này.
Nếu cô chủ không muốn nói thì để cô ta nói.
"Thanh Hà! Câm miệng cho tôi, ở đây có chỗ cho cô nói chuyện đấy à?", Lạc Bắc Minh nổi giận.
"Nhưng… nhưng mà… ông chủ…", cô gái tên Thanh Hà còn định lên tiếng.
Lúc này, một người của Nam Phái xông tới, định tát cho Thanh Hà một cái.
Nhưng cái tát của hắn còn chưa đến nơi, thì bàn tay Lâm Chính đã chụp được cổ tay hắn.
"Mày làm gì đấy hả?", người kia trợn to mắt, tức giận nói với Lâm Chính.
"Từ Thiên!".
Lâm Chính bình thản gọi.
"Cậu Lâm!".
"Người này giao cho ông đấy!", Lâm Chính dùng sức.
Người kia không kịp đề phòng, lập tức bị đẩy ra, ngã ngồi xuống đất.
"Lôi hắn ra ngoài!", Từ Thiên vung tay lên.
Những người đứng sau lưng ông ta lập tức xông vào sảnh chính, lôi tên kia ra ngoài.
"Chúng mày làm gì hả?".
"Láo toét! Tất cả dừng tay cho tao!".
"Có biết bọn tao là ai không? Bọn mày còn dám động đậy, tao sẽ cho chúng mày chết không có chỗ chôn!".
Người của Nam Phái đều xông tới, chỉ vào người của Từ Thiên gầm lên.
"Thú vị đấy!".
Tư Đồ Kính nheo mắt nhìn chằm chằm Lâm Chính, cười nói: "Anh muốn đối đầu với Tư Đồ Kính tôi sao?".
"Anh không xứng", Lâm Chính lắc đầu.
"Ngông đấy! Ha ha ha, đây là lần đầu tiên tôi thấy một kẻ ngông cuồng như anh! Nhưng anh phải nghĩ cho kĩ nhé, xem rốt cuộc anh có động được đến tôi hay không!".
"Vậy để tôi thử, cho anh xem tôi có động được đến anh không nhé?", Lâm Chính nói.
Tư Đồ Kính nheo mắt cười nói: "Lâm Chính, anh đừng vênh váo quá, tôi biết thân phận của anh, hội trưởng của Hiệp hội Y học Giang Thành chứ gì? Tôi cũng biết anh chính là thần y Lâm nổi tiếng như cồn kia, còn biết có khả năng tập đoàn Dương Hoa có liên hệ rất lớn với anh, tôi biết hết về anh".
Lạc Thiên nghe thấy thế thì vô cùng chấn động, nhìn Lâm Chính với ánh mắt không thể tin nổi.
Cô ta biết Lâm Chính là thần y Lâm, nhưng Chủ tịch Lâm của tập đoàn Dương Hoa… lại chính là anh sao?
Thật là khó tin quá đi mất!
Tư Đồ Kính lại lắc đầu: "Nhưng… chỉ dựa vào những điều này, thì vẫn chưa động được vào Nam Phái tôi. Anh không biết rốt cuộc Nam Phái tôi rộng như thế nào, cho dù là Lạc Bắc Minh cũng phải cúi đầu trước Nam Phái. Dựa vào anh? Mà động vào tôi? Anh nghiêm túc đấy chứ?".
Sở dĩ Tư Đồ Kính tự tin như vậy, bởi vì sau lưng hắn có Nam Phái lớn mạnh chống lưng.
Nhưng hắn không biết Lâm Chính chưa bao giờ quan tâm đến việc này.
"Chỉ là Nam Phái thôi mà!".
Lâm Chính lắc đầu, lại giơ tay lên: "Lôi ra ngoài!".
"Được!".
Từ Thiên gật đầu, lập tức lôi người đàn ông kia ra ngoài cửa.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Cực Phẩm Chiến Long | Mãnh Long Thiên Y | Vô Thượng Kiếm Đế |
Thần Y Trọng Sinh | Kiếm Vực Vô Địch | Ngạo thế tiên giới |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |
Bạo Quân Vô Địch |
Hộ Quốc Chiến Thần |
Loạn Thế Địch Sát |
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác |
Ăn Mày Tu Tiên |