Truyện Dị Tủng - Lăng Phong Tuyết

Ads

Vương Cường sợ hãi nói: “Cảnh sát, không phải tôi, thật không phải tôi mà!”

Giả Lão Luyện quát: “Vương Cường, tốt nhất là thành thật khai báo, nếu không anh bị đuổi khỏi tiệm.”

Vương Cường nói 6 giờ 30 sáng hôm nay anh đi ra ngoài mua thức ăn, trên đường đụng phải một người, hắn vội vàng xin lỗi.

Ánh mắt hắn nhìn cái giỏ trong tay Vương Cường, ho khan hai tiếng nói: “Anh đi chợ sao?”

Vương Cường ậm ờ đáp: “Mua thịt.”

Hắn lấy ra một cái túi đen ném cho Vương Cường nói: “Tôi có một ít thịt ở đây, đều còn tươi.”

Vương Cường không muốn nhận, nhưng hắn đã bỏ đi xa.

Anh liếc mắt nhìn thịt trong túi, đúng là còn rất tươi.

Vương Cường không nghĩ nhiều, thịt miễn phí, còn có thể tiết kiệm tiền.

Cầm thịt quay trở lại tiệm, Vương Cường liền mở túi ra, những miếng thịt được cắt rất gọn gàng.

Anh cười nói: đúng là có tâm, cắt thịt gọn gàng như vậy, mình khỏi cần đụng tay.

Nghe Vương Cường nói xong, Giả Lão Luyện liền tát anh: “Có nhân viên như anh ở cửa hàng, đúng là làm tôi mất mặt. Vì tiết kiệm, mà người ta đưa thịt, anh cũng không thèm nhìn!”

Dạ Phàm Linh: “Thịt còn dư ở đâu?”

Vương Cường chạy vào nhà bếp đem cái túi đen đưa cho Dạ Phàm Linh: “Đều ở đây, chỉ còn một nửa.”

Mạnh Tinh Hán ầm ĩ: “Ông chủ, ông bồi thường cho tôi thế nào? Ở trước mặt cảnh sát đây.”

Giả Lão Luyện nói: “Thật sự rất xin lỗi, vậy đi, tôi bồi thường tiền cho anh.”

Mạnh Tinh Hán vung tay nói: “Bỏ đi. Mạnh Tinh Hán tôi không phải kẻ ham tiền, đã biết rõ sự việc rồi. Lần sau đừng có cho tôi ăn thịt người nữa, đúng là muốn ói!”

Dạ Phàm Linh mang túi đen đựng thịt về tổ trọng án, đổ ra để kiểm tra, tổng cộng 65 cục thịt.

Những cục thịt hoàn toàn trùng khớp với những cục thịt sáng nay tìm thấy ở chợ, cùng một người.

Trong đó, 120 cục là từ ngực, bụng.

65 cục là cổ, chân, và một phần thịt.

Thiếu mất cái đầu, các cơ quan nội tạng: ruột, bàng quang, tim, tay và mông.

Vết cắt tương đối gọn gàng, có dấu hiệu bị luộc qua nước sôi.

Miếng thịt được cắt thành hình vòng cung, kích thước tương đối bằng nhau, bước đầu suy đoán hung khí: dao chặt thịt.

Dao chặt thịt mỏng sắc bén, dùng cắt thịt không hề tốn sức.

Nhãn mác phát hiện tại bờ sông Lý Ngư qua kỹ thuật phục hồi, đã nhìn được: Thời trang trẻ YOUNGOR.

Võ Tân Nhu ở trên mạng tìm được manh mối về nhãn hiệu của váy.

Kiểu váy in hoa màu đen này có bán tại ba cửa hàng quần áo.

Trải qua điều tra, tổ trọng án tìm thấy một cửa hàng nhượng quyền của Youngor.

Hoàng Tử Vi bước vào tiệm hỏi nhân viên ở quầy, Hà Tiểu Mộng.

Hà Tiểu Mộng cầm hình ảnh nhãn Hoàng Tử Vi đưa, nói: “Đúng là váy ở cửa hàng của chúng tôi, vì trên nhãn của cửa hàng có vẽ thêm một cái vòng đỏ.”

Đại lý độc quyền của Youngor chỉ nhận trả qua thẻ, không hỗ trợ thanh toán tiền mặt.

Hoàng Tử Vi hỏi: “Cô có nhớ gần đây nhất ai đã mua nó không?”

Hà Tiểu Mộng lắc đầu: “Khách hàng nhiều lắm, tôi không nhớ hết. Có điều máy tính vẫn còn lưu thông tin của tháng này.”

Hoàng Tử Vi: “Vậy làm phiền cô in dữ liệu những khách hàng đã mua váy này, kèm số thẻ ngân hàng giúp tôi.”

Hà Tiểu Mộng gật đầu: “Được.”

Cô chỉnh lý tên và số thẻ ngân hàng của khách trong ba tháng, rồi đưa cho Hoàng Tử Vi.

Tổng cộng có 70 người đã mua váy trong vòng 3 tháng tại chuỗi cửa hàng độc quyền Youngor.

Số thẻ ngân hàng của 70 người đã được đưa đến ngân hàng để kiểm tra thông tin.

Các thông tin được nhân viên ngân hàng in một phần ra giao cho Hoàng Tử Vi.

Hoàng Tử Vi đem tài liệu về tổ trọng án đưa cho Võ Tân Nhu.

Võ Tân Nhu dựa vào thông tin lên mạng tra qua một lần.

Qua quá trình điều tra, có một người trong số đó không liên lạc được.

Mở hồ sơ của người này:

Họ tên: Hách Mỹ Lệ.

Tuổi: 29

Địa chỉ: 6-3, tòa C khu Tân Thành, thành phố Triều Dương.

Nghề nghiệp: giáo viên dạy múa.

Võ Tân Nhu in tài liệu ra đưa cho Dạ Phàm Linh: “Tổ phó, không liên lạc được cô ấy.”

Dạ Phàm Linh: “Đến nhà Hách Mỹ Lệ tìm hiểu.”

Khi họ đi tới khu Tân Thành, có những người lớn tuổi đang múa Thái Cực, một cụ bà đang ngồi trên ghế lau nước mắt.

Bác Ô ngồi cạnh bà an ủi: “Đừng khóc, con gái của bà chắc chỉ đi ra ngoài cho thoải mái, sẽ trở về.”

Võ Tân Nhu đến hỏi một cụ bà: “Bác ơi, bác biết căn hộ 6-3 tòa C ở đâu không?”

Cụ bà chỉ chỉ nói: “Ở đó kìa.”

Bác Ô nghe thấy họ nói chuyện, liền bước đến hỏi: “Mấy cô tìm ai? Lý Quyên chính là ở 6-3 tòa C.”

Bác Ô chỉ vào cụ bà đang khóc ở trong đình.

Cụ bà lau nước mắt hỏi: “Ai, ai tìm tôi?”

Hai người đi vào trong đình, Dạ Phàm Linh nói: “Xin chào bác, là vầy. Chúng cháu ở tổ trọng án, muốn tìm Hách Mỹ Lệ.”

Cụ bà nói: “Nó mất tích rồi, mất tích mấy ngày rồi. Chúng tôi tìm khắp nơi cũng không thấy.”

Dạ Phàm Linh hoài nghi việc Hách Mỹ Lệ bị mất tích, hai người theo chân cụ bà vào trong nhà.

Bà đẩy cửa phòng Hách Mỹ Lệ ra nói: “Đây là phòng của Mỹ Lệ.”

Phòng của Hách Mỹ Lệ không lớn, thiết kế đơn giản, giường màu trắng, bàn học nâu, trên bàn có vài cuốn sách khiêu vũ.

Trên tường dán vài bức ảnh của cô, từ nhỏ cho đến bây giờ.

Võ Tân Nhu đi đến bàn học, lật xem sách khiêu vũ.

Hách Mỹ Lệ thích sưu tầm lá phong làm tiêu bản, phát hiện trong đó có bốn lá phong được đánh dấu bằng chữ cái tiếng Anh: W, S, Y, T.

Bốn chữ cái tiếng Anh này có ý nghĩa gì?

Võ Tân Nhu cho những lá phong vào cái túi nhựa.

Dạ Phàm Linh đi tới tủ đầu giường, tìm thấy một cái lược, trên đó có vài sợi tóc.

Nàng lấy tóc bỏ vào trong túi nhựa.

Hai người ra khỏi phòng Hách Mỹ Lệ, cụ bà ngồi trên sopha khóc.

Thấy họ đi ra, liền nắm tay Dạ Phàm Linh nói: “Cảnh sát, con gái của tôi không phải xảy ra chuyện rồi chứ?”

Dạ Phàm Linh an ủi bà: “Bây giờ vẫn chưa biết được, chờ chúng cháu đem tóc của Hách Mỹ Lệ về xét nghiệm, sau đó sẽ nói với bác.”

Ngày 13 tháng 3 năm 2010, 12h15 sáng.

Phóng Xa Xa gọi đến MacDonald đặt một phần gà Kung Pao.

30 phút sau, một người đàn ông mặc áo MacDonald cầm theo cái túi.

Hắn che mặt, đội mũ.

Phóng Xa Xa biết là thức ăn do anh đặt, liền vẫy tay.

Hắn đem cái túi đặt lên bàn Phóng Xa Xa nói: “Tổng cộng là 16 tệ.”

Phóng Xa Xa lấy ra một tờ 20 tệ đưa cho hắn, nói: “Giữ tiền thừa.”

Hắn gật đầu thu tiền, nhanh chóng rời khỏi công ty.

Phóng Xa Xa mở hộp, cầm đũa ăn.

Anh ăn được một nửa, cảm giác không đúng, sao thịt có mùi máu.

Phóng Xa Xa nhổ miếng thịt lên bàn nhìn, miếng thịt dính đầy máu! Còn có một nửa cái lỗ tai!

Khi anh nhìn thấy lỗ tai, liền ói hết đồ ăn ra.

Đồng nghiệp Vũ Đào đi tới vỗ lưng anh nói: “Phóng Xa Xa, anh sao thế. Thấy người đẹp nên ói luôn cơm ra à, đừng vậy chứ.”

Phóng Xa Xa chỉ vào đồ ăn trên bàn nôn khan: “C* mẹ nó! Ai dám cho tôi ăn thịt người!”

Vũ Đào nhìn thấy nửa cái lỗ tai, liền sợ hét lên: “Lỗ tai người!!”

Bảo an công ty báo cảnh sát.

Sau khi kiểm nghiệm. Trong thức ăn của Phóng Xa Xa có 23 miếng thịt, theo thứ tự là lỗ tai và tay.

Tổ trọng án đã đem tất cả cctv của công ty về điều tra, phát hiện một người đàn ông che mặt, đội mũ vào công ty.

Thấy không rõ mặt, nhưng đôi giày thể thao khoảng số 43.

Đặc điểm chung của hung thủ được Dạ Phàm Linh viết ra giấy.

Nam, cao khoảng 178cm, phản trinh sát cao, cẩn thận, phản xạ hội.

Có khả năng từng bị đả kích về mặt tinh thần, tâm lý hướng nội, không thích giao tiếp.

Tóc của Hách Mỹ Lệ được xét nghiệm, DNA trùng khớp với những cục thịt.

Khi cụ bà đến văn phòng tổ trọng án, chân đã mềm nhũn.

Bà không dám nhìn, không chấp nhận được con gái bà đã chết.

Bà ngồi trên ghế khóc, Vạn Hiểu Sương lấy khăn giấy đưa cho bà nói: “Bác, đừng khóc. Bác có thể kể lại lúc Hách Mỹ Lệ bị mất tích không? Cô ấy có từng đắc tội với ai không?”

Bà nhận khăn giấy từ Vạn Hiểu Sương, chấm nước mắt kể về Hách Mỹ Lệ.

Hách Mỹ Lệ đã mất tích từ thứ ba tuần trước, không để lại thứ gì.

Bà nhớ khi cô đi mặc cái váy liền in hoa, từ đó không bao giờ trở lại.

Muốn báo cảnh sát, nhưng bà không dám.

Bà nói với bác Ô, bác Ô đều nói Mỹ Lệ sẽ trở về.

Người trẻ tuổi cần có không gian và thời gian riêng, bà cũng không muốn quản, nhưng đã mất tích cả tuần.

Vạn Hiểu Sương hỏi: “Bác, vậy bác có nhớ gần nhất Hách Mỹ Lệ có gì khác thường không?”

Bà nghĩ một lúc nói: “Tôi nhớ Mỹ Lệ nói muốn tham gia cuộc thi khiêu vũ, nên thời gian này sẽ rất bận.”

Dạ Phàm Linh rót một ly trà nóng đưa cho bà: “Bác, từ từ nói. Vậy Hách Mỹ Lệ làm việc ở đâu?”

Bà nói: “Mỹ Lệ là giáo viên dạy múa, ở phòng công tác Niên Hoa.”

Phòng công tác Niên Hoa = cung thiếu niên.

Đây là nơi dành riêng cho trẻ em có hứng thú với nghệ thuật, như múa, ca hát, vẽ, đàn cello………

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement