Con Đường Bá Chủ - Akay Hau - Truyện full dài cực hay

Ads
“Đây không phải Chấn thiếu gia, kẻ chỉ biết dựa hơi đại ca gây họa say sao?”

Theo một thanh âm cười lạnh pha lẫn sự khinh thường vang lên, sắc mặt Chấn Khương nhanh chóng trầm xuống.

Hắn quay người lại, phát hiện một tên thanh niên đang bước đến, mặc dù vừa buông lời khiêu khích hắn, nhưng ánh mắt của tên này lại đang nhìn chằm chằm vào Kính Hoa đang ở bên cạnh.

Thấy kẻ này dám mê đắm nhìn mỹ nữ trong mộng của mình, Chấn Khương ánh mắt lóe lên, trầm giọng nói:

“Thế nào? đạo lý đón khách của Hắc Thị là như thế sao? Thiếu chủ Hắc Hiên đang khiêu khích khách nhân?”

“Nào có nào có…” Hắc Hiên mỉm cười nhún vai, sự xem thường trong mắt không chút che giấu đáp:

“Tại hạ chỉ ăn ngay nói thật mà thôi!”

Đáng tiếc, trước sự khiêu khích của Hắc Hiên, Chấn Khương lại không tức giận, trái lại sắc mặt kiêu ngạo nói:

“Ta có đại ca lợi hại để dựa hơi thì sao? hắn chính là đại ca của ta, Thiếu Chủ Tru Tiên Điện – Chấn Hào, ngươi ghen tị với ta à?”

Tình cảm của hai huynh đệ Chấn Hào và Chấn Khương vẫn luôn vô cùng tốt.

Từ nhỏ, Chấn Khương đã xem Chấn Hào như thần tượng, lấy Chấn Hào để làm niềm kiêu hãnh của mình.

Chính vì thế, Chấn Hào cũng rất sủng ái người đệ đệ, hầu như chuyện gì cũng chiều theo ý của Chấn Khương.

Lão già xa phu ở một bên âm thầm gật đầu, hài lòng về cách đối đáp của Chấn Khương khi bị người khác nhắc đến Chấn Hào.

“Haha, ghen tị?” Hắc Hiên dùng ánh mắt như nhìn thằng ngu nhìn Chấn Khương:

“Đừng quên, ta là thiên kiêu cùng thế hệ với đại ca ngươi, dù là Chấn Hào ở trước mặt ta cũng phải khách khí ba phần!”

“Vậy sao?” Chấn Khương cười haha: “Thiếu Đế Chi Chiến thế hệ trước, không biết kẻ nào xếp sau đại ca của ta tận năm thứ hạng?”

“Hừ!” Hắc Hiên sắc mặt trở nên lạnh lẽo: “Muốn kiêu ngạo thì gọi Chấn Hào đến đi, đừng có chó cậy chủ…”

“Ngươi nói cái gì?” Chấn Khương giận dữ quát.

Hắc Hiên im lặng không nói, nhưng biểu hiện xem thường đã hết sức rõ ràng.

Trong lúc sỉ nhục Chấn Khương, hắn không quên đưa mắt nhìn trộm biểu tình của Kính Hoa đứng ở bên cạnh, muốn cho nàng thấy Chấn Khương chỉ là loại phế vật vô dụng, đi cùng với hắn là quyết định ngu xuẩn của nàng.

ẦM ẦM ẦM!

Đúng lúc này, một cổ uy áp mạnh bạo phát ra, chỉ thấy xa phu đi cùng Chấn Khương bước lên, tu vi Địa Ma Đế cuồn cuộn như sấm:

“Chúng ta đã đặt cọc đủ, vì sao không được tiến vào Đấu Giá Hội, Thiếu Chủ của Hắc Thị không cần khách nữa sao?”

Mặc dù xem thường Chấn Khương, nhưng xa phu vẫn có nhiệm vụ đứng về phía hắn theo chỉ thị của Chấn Hào.

“À, thì ra là U Hộ Pháp dưới trướng Tam Trưởng Lão Tru Tiên Điện!” Hắc Hiên nhìn lão xa phu than thở lên tiếng:

“Nghe nói dưới tay của Tam Trưởng Lão có Tam Đại Hộ Pháp lẫy lừng, phân biệt là U – Huyền – Minh, mỗi người đều là Địa Ma Đế Cấp Cường Giả…”

“Không ngờ đường đường là U Hộ Pháp lại được Thiếu Chủ điều động phải theo hầu tên phá gia chi tử này, thật là đáng buồn…”

“Chuyện của lão phu không nhọc lòng Hắc Thiếu Chủ quan tâm!” U Hộ Pháp lạnh lùng nói:

“Chúng ta vào được chưa?”

“Cự tự nhiê…” Hắc Hiên vốn định trêu tức Chấn Khương một phen, khi vào Đấu Giá mới tiếp tục nghĩ cách đối phó, vì vậy đang muốn cho mấy người đi vào.

Nhưng đúng lúc này, hắn lại nhìn thấy Kính Hoa dùng ánh mắt thất vọng nhìn lấy mình.

Hắc Hiên trong lòng nhảy dựng, thầm nghĩ chẳng lẽ nàng cũng muốn ta dạy dỗ Chấn Khương một bài học nặng hơn? Kỳ vọng vào ta biểu hiện ưu tú hơn Chấn Khương?

Để chiều lòng mỹ nhân, hắn đem lời định nói nuốt vào trong họng, tiếp tục khiêu khích:

“Xem ra Chấn Khương thiếu chủ tài sản chỉ vừa đủ lệ phí qua cổng, vào Đấu Giá chưa chắc thu được thứ đồ gì, tốt nhất là nên nhường vị trí lại cho người khác, bổn Thiếu Chủ sẽ trả lại gấp đôi Ma Thạch đã cọc cho ngươi!”

“Khốn nạn!”

Nhiều lần bị khiêu khích, Chấn Khương cũng phẫn nộ, đang muốn lấy thêm tài sản ném vào mặt Hắc Hiên cho bỏ tức, lại bị U Hộ Pháp ngăn cản nói:

“Thiếu gia đừng nóng giận, chúng ta có đủ khả năng đấu giá hay không rất nhanh sẽ biết, đừng giao quá nhiều tài sản cho Hắc Thị giữ, quá mạo hiểm!”

“Thế nào? sản nghiệp ta lớn như vậy còn sợ lừa đảo chút tài sản của các ngươi?” Hắc Hiên chế nhạo nói.

Mà Kính Hoa đồng thời cũng dùng đôi mắt động viên nhìn lấy Chấn Khương.

Vừa bị kẻ thù khiêu khích, vừa được mỹ nhân động viên, Chấn Khương như được uống thuốc kích thích.

Hắn cười gằn, phất tay một cái.

KENG KENG…

Theo âm thanh nặng nề vang lên, hai kiện vật phẩm lơ lửng giữa không trung, tỏa ra uy áp hết sức cường đại.

“Ma Lân Giáp – Huyền Dực Thuẫn, tất cả đều là Đế Cấp Trung Phẩm Pháp Bảo!” Tổng quản của Hắc Thị là Hắc Phúc hứng thú nói.



Đối với một người xuất thân chỉ từ Đại Đế Cấp Gia Tộc như Chấn Khương, vậy mà có tận hai kiện Đế Cấp Trung Phẩm Pháp Bảo mang theo phòng thân, đủ thấy Chấn Hào lo lắng cho hắn đến mức nào.

“Sao hả? hai kiện Đế Cấp Trung Phẩm đủ tham dự Đấu Giá của các ngươi chưa?” Chấn Khương tự tin tràn đầy nói lại:

“Chẳng lẽ muốn ta xuất Đế Binh mới đủ tư cách à? Nếu vậy ta xin rút lui vì chơi không nổi!”

“Đương nhiên đủ…” Hắc Hiên cười tủm tỉm.

“Hai kiện Đế Cấp Trung Phẩm Pháp Bảo có thể quy đổi thành Ma Thạch hoặc trực tiếp đổi vật phẩm ưng ý khác trong buổi Đấu Giá, chúc Chấn thiếu gia giao dịch thành công!”

“Hừ, bảo quản cọc của ta cho tốt là được!” Chấn Khương thản nhiên cùng Kính Hoa và U Hộ Pháp tiền vào Cung Điện.

U Hộ Pháp vô thức liếc nhìn sang Kính Hoa, với trực giác của một Địa Ma Đế, hắn đương nhiên biết sở dĩ Chấn Khương cố chấp không nghe mình khuyên can là vì muốn lấy le trước mặt nữ nhân này.

“Hồng nhan họa thủy a…” U Hộ Pháp trong lòng khinh bỉ Chấn Khương:

“Loại nữ nhân cấp bậc này chỉ có Chấn Hào Thiếu Chủ mới đủ tư cách nắm giữ, tiểu tử ngươi còn quá non…”

Kính Hoa không rảnh để tâm đến suy nghĩ của U Hộ Pháp, nhiệm vụ của nàng chỉ có một, đó là tận dụng mọi cơ hội để gây mâu thuẫn cho Chấn Khương và Hắc Hiên.

Phong thư của Thanh Huỳnh gửi đến Hắc Hiên với mục đích như vậy, tất cả nằm trong sự tính toán của dì Thủy Nguyệt.

Mà lúc này, tổng quản Hắc Phúc đang muốn thu lấy hai kiện Đế Cấp Trung Phẩm pháp bảo, Hắc Hiên đã vội đoạt lấy thu vào Nhẫn Trữ Vật của mình, căn dặn nói:

“Vật phẩm của Chấn Khương cứ để bổn thiếu chủ giữ…”

“Nhưng mà…Thiếu Chủ cẩn thận, đừng để phạm quy tắc Hắc Thị, có phạm cũng phải âm thầm lặng lẽ…” Hắc Phúc cẩn thận dặn dò.

“Yên tâm, bổn thiếu chủ biết phân biệt nặng nhẹ, chỉ muốn trêu tức hắn một phen mà thôi!” Hắc Hiên biểu lộ không quan trọng khoác khoác tay.

“Được!” Hắc Phúc lúc này phá lệ giao hai kiện Đế Cấp Trung Phẩm của Chấn Khương cho Hắc Hiên tạm giữ.

Quy tắc là cọc của khách hàng chỉ được Hắc Thị, khi nào Đấu Giá kết thúc mà khách chưa sử dụng đến làm giao dịch thì phải giao trả lại, ít nhất ngoài mặt là như vậy…

“Biết, đừng nói nhảm tiếp tục đón khách đi!” Hắc Hiên bực mình phất tay đuổi Hắc Phúc đi chỗ khác.

Nhưng hắn đâu biết rằng, khi mình vừa bỏ hai kiện Đế Cấp Trung Phẩm Pháp Bảo của Chấn Khương vào trong Nhẫn Trữ Vật…thì có hai bàn tay vô hình cực kỳ thần bí đã vô thanh vô tức tiếp cận, dễ dàng thám hiểm trực tiếp vào trong nhẫn…đồng thời hai kiện Pháp Bảo vừa trao tay chỗ Chấn Khương đã bóc hơi.

Cách Hắc Hiên không xa, Lạc Nam thu tay sau lớp áo choàng rộng thùng thình, khóe môi nhếch lên một tia nham hiểm.

Vì không để người khác chú ý, hắn mang theo mấy nữ mặc áo choàng đen bước lại, chỉ đơn giả cọc đủ số lượng Ma Thạch yêu cầu, lại cùng các nàng tiến vào bên trong.



Cung Điện này cũng là một loại kiến trúc pháp bảo, bề ngoài đã to lớn, bên trong lại càng có thể chứa đựng vạn người, từng bảo tọa được sắp xếp thành hình vòng cung, ở giữa trung tâm là một đài cao để trưng bày vật phẩm Đấu Giá.

Lạc Nam cùng tam nữ đưa mắt quan sát, sau đó chọn chỗ ngồi hơi xéo với chỗ của Kính Hoa, đủ để không bị Chấn Khương và U Hộ Pháp nghi ngờ nhưng vẫn đảm bảo tính an toàn.

Nếu nói về Đấu Giá, Lạc Nam đã tham gia được vài lần, nhưng trước đây đều tham gia các cuộc Đấu Giá do những thế lực có uy tín và danh dự như Đa Bảo Các và Thiên Địa Hội tổ chức.

Còn Hắc Thị lại là thế lực âm thầm làm chuyện ác trong bóng tối, không ai lường trước được bọn hắn sẽ giở trò gì.

“Từng có người bỏ ra cái giá lớn đạt được một Vật Phẩm quan trọng từ Đấu Giá, sau đó lại bị cường giả của Hắc Thị âm thầm bám theo truy sát để đoạt trở về…” Nữ Hoàng cười nhạt nói.

“Vô liêm sĩ đến như vậy?” Võ Tam Nương cùng U Cơ cau mày.

“Hắc Thị làm như thế vậy mà vẫn có người đến tham dự Đấu Giá do bọn hắn tổ chức?” Lạc Nam khó hiểu.

“Những người có mặt ở đây đều tự tin về thực lực của mình!” Nữ Hoàng kiên nhẫn giải thích:

“Hơn nữa các vật phẩm Hắc Thị lấy ra có chất lượng không tệ, tập hợp từ đủ các nơi, sức hấp dẫn phi thường lớn!”

KENG KENG KENG…

Mà đúng lúc này, theo ba tiếng búa gõ vang lên, một mỹ nữ thân thể lõa lồ khoe từng đường cong gợi cảm, diện mạo phong tình quyến rũ bước lên giữa Sân Khấu, chiếc lưỡi tinh quái liếm đôi môi đỏ rực, ánh mắt câu hồn nói:

“Kính chào toàn thể quan khách, nô tì là Điềm Nhi, người đại diện Hắc Thị chủ trì buổi đấu giá lần này, rất cảm ơn các vị đã bỏ thời gian quý báo đến tham dự!”

Không ai trả lời nàng, nhưng vô số ánh mắt lại đang dán chặt vào từng tấc da thịt màu mỡ trên cơ thể uyển chuyển kia.

Chấn Khương nuốt một ngụm nước miếng, bất quá nghĩ đến ngồi bên cạnh mình là Kính Hoa, lập tức an tĩnh lại.

Nữ nhân Điềm Nhi kia mặc dù có chút tư sắc, nhưng so với Kính Hoa thật sự là rác rưởi cũng không bằng, hắn đâu cần phải thất thốt như thế?

Ngồi ở một hướng khác, Hắc Hiên nhìn chằm chằm Kính Hoa, Điềm Nhi hắn đã chơi chán từ lâu, thậm chí có đôi khi còn yêu cầu nàng giả trang cho giống Thất Đại Hoa Khôi của Song Tu Lâu để thỏa mãn dục vọng và lòng ham muốn.

Điềm Nhi không biết mình đã trở nên lu mờ trong mắt hai tên nam nhân, nàng rất hưởng thụ ánh mắt như đám sói đói nhìn mình từ các phương hướng, trong lòng nhộn nhạo, sóng mắt lưu chuyển, mị thuật bộc phát một cách tự nhiên.

Lạc Nam cười nhạt, đã quen với Tô Mị và Hồ Khinh Vũ trước đây, mị thuật của đám nữ nhân tầm thường này thật sự không có chút tác động nào đối với hắn.

Nhớ mười năm ở hạ giới đó, Tô Mị và Hồ Khinh Vũ vì muốn bị hắn làm cho lớn bụng, nhiều lần dùng Mị Thuật cường đại của Thiên Sinh Mị Cốt và Cửu Vĩ Thiên Hồ mê hoặc hắn, lâu ngày Lạc Nam đã sớm có kháng tính rất mạnh với Mị Thuật.

“Không để các vị chờ lâu, nô tì cho ra vật phẩm đầu tiên!” Điềm Nhi cười khanh khách làm hai khối hơi xệ trước ngực lắc lư, nàng vỗ tay một tiếng.

ẦM!



Không gian chấn động, một bộ thi thể khổng lồ như núi xuất hiện giữa toàn trường.

Chỉ thấy thi thể này tỏa ra áp bách cực mạnh, là một Thần Thú chính hiệu, có thân rùa với bộ mai cứng rắn như vẫn thạch, phần đuôi lại là một con rắn dài biểu lộ dữ tợn, bất quá điểm chung là cả rùa và rắn đều đã chết.

“Thần Thú Huyền Vũ?” Ánh mắt không ít người co lại.

Không ngờ Hắc Thị này thủ bút lớn đến như vậy, vật phẩm đầu tiên đã đem xác một vị Thần Thú đến từ Tiên Giới ra đấu giá.

“Các vị nhìn vào đã biết chứ?”

Điềm Nhi tự hào cười: “Đây là thi thể của Thần Thú Huyền Vũ có tu vi khi còn sống là Yêu Đế Sơ Kỳ do một vị trưởng lão Ma Thương Thị săn giết được!”

“Giá khởi điểm là một mỏ Ma Thạch Cực Phẩm hoặc trao đổi với Pháp Bảo Đế Cấp Hỏa Hệ!”

“Hai mỏ Ma Thạch!” Lời vừa dứt, đã có người lên tiếng ra giá.

“Ba mỏ Ma Thạch, tại hạ đến từ Thao Thiết Tộc, thịt Huyền Vũ chính là nhân gian mỹ vị!” Một tên Ma Thú cười haha.

“Bổn tọa là một Khí Đế, thi thể của Huyền Vũ có thể luyện được ba kiện Đế Cấp nếu có tay nghề và các loại nguyên liệu khác, ta muốn dùng Hỏa Diệm Châu – Đế Cấp Hạ Phẩm Pháp Bảo đổi lấy!” Một nam tử trung niên kiêu ngạo ngẩng đầu.

Nghe thấy đám người điên cuồng ra giá, Điềm Nhi sắc mặt tập trung, hiển nhiên đang cùng chủ nhân của thi thể Huyền Vũ giao lưu.

Cuối cùng, nàng gật đầu tuyên bố: “Chúc mừng Lưu Khí Đế, Hỏa Diệm Châu đổi lấy thi thể Huyền Vũ!”

“Đa tạ đã nhường!” Nam tử Lưu Khí Đế lập tức ném ra một Hạt Châu ẩn chứa hỏa ma lực cường liệt về phía Điềm Nhi, sau đó phất tay thu xác Huyền Vũ vào Nhẫn Trữ Vật.

Vô cùng gọn gàng…

Lạc Nam thấy cảnh này âm thầm thở dài, trước đây vì hắn làm mất danh dự của Săn Ma Điện, Huyền Vũ và Kỳ Lân hai tộc đã rời khỏi Săn Ma Điện.

Hiện tại người của Huyền Vũ lại bị Ma giới săn giết còn đem xác bán đấu giá, mâu thuẫn giữa Tiên Ma hai giới quả thật khó mà bù đắp.

Muốn thống nhất hai giới này để bọn hắn hòa bình sống chung, gánh nặng đường xa a…

Tiếp theo sau đó, các loại vật phẩm mặc dù lợi hại, nhưng Lạc Nam và chúng nữ không có hứng thú, cũng chẳng có chuyện gì khác lạ xảy ra.

Mãi cho đến khi Điềm Nhi sắc mặt ướt ao, tuyên bố một vật phẩm:

“Ngân Hà Ngọc Trâm, Pháp Bảo được Địa Khí Đế rút ra tinh hoa của hàng trăm ngôi sao thuộc một dãy ngân hà luyện chế, giá khởi điểm là 5 mỏ Ma Thạch Cực Phẩm hoặc Pháp Bảo tương đương…”

Kính Hoa nghe đến vật phẩm giành cho nữ nhân, hai mắt lập tức biểu lộ ra vẻ ướt ao, cắn môi lên tiếng:

“6 mỏ Ma Thạch Cực Phẩm!”

Chấn Khương cùng Hắc Hiên toàn thân chấn động, cơ hội lấy lòng giai nhân một cách trực tiếp là đây chứ đâu?

“8 mỏ Ma Thạch Cực Phẩm!” Chấn Khương cắn răng lên tiếng, nhìn Kính Hoa thâm tình nói:

“Cứ giao cho ta! chắc chắn sẽ lấy được Ngọc Trâm và tự tay cày cho nàng!”

“Làm vậy sao được? tiểu nữ cũng có tích lũy được một ít Ma Thạch, có thể góp cùng công tử!” Kính Hoa giọng điệu nhu hòa.

Chấn Khương nghe xong sung sướng muốn thét dài, nàng đồng ý góp Ma Thạch cùng hắn để đấu giá Pháp Bảo cho nàng, chẳng phải đã xem hắn là người một nhà rồi sao?

Hắc Hiên nghe thấy Kính Hoa nói vậy, ghen ghét xém chút phun máu, hắn gầm thét lên:

“10 mỏ Ma Thạch Cực Phẩm!”

Mặc dù là người của Hắc Thị, nhưng các vật phẩm được gửi đấu giá không phải xuất toàn bộ từ tay Hắc Thị, nên Hắc Hiên vẫn được quyền đấu giá với tư cách một khách nhân.

“Khốn nạn, tuyệt không thể để hắn thành công!” Chấn Khương nghiến răng nhìn lấy Hắc Hiên.

Hắn đảo mắt một vòng, nhìn U Hộ Pháp đề nghị:

“Giao Nhẫn Trữ Vật của ngươi cho ta mượn, trở về sẽ nói Đại Ca xem trọng ngươi!”



Chúc cả nhà ngủ ngon

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement