Truyện Cô Vợ Thay Thế - Hạ Diệp Chi - Mạc Đình Kiên (full)

Ads

CHƯƠNG 560: ĐỒNG LÕA KHÁC

Giọng nói nhẹ nhàng của Hạ Diệp Chi lại giống như những mũi dao đâm vào tim Hạ Hương Thảo.

Ba năm nay, mỗi một ngày trôi qua, cô ta đều sống trong đau khổ.

Cô ta không được gặp Tuấn Tú lần cuối, bên cạnh cô ta cũng không có ai quen biết với Tuấn Tú.

Lúc nhớ tới anh, chẳng có ai tán gẫu về anh với cô.

Nhớ nhung, hối hận… Đủ loại cảm xúc giày vò cô. Trả thù là niềm hy vọng duy nhất để cô ta gắng gượng tiếp tục sống.

Rốt cục trời cũng cho cô ta cơ hội bắt được Hạ Diệp Chi. Nhưng cô lại không muốn giết chết Hạ Diệp Chi ngay. Vì vô cùng hận Hạ Diệp Chi, cô ta không muốn để Hạ Diệp Chi chết dễ dàng như thế được.

Hạ Hương Thảo nhìn Hạ Diệp Chi bằng ánh mắt u tối, the thé quát lên: “Câm miệng lại! Hạ Diệp Chi cô câm miệng lại cho tôi!”

“Ờ.” Hạ Diệp Chi đàng hoàng ngậm miệng lại, không nói nữa.

Hạ Hương Thảo nhìn Hạ Diệp Chi chằm chằm, ánh mắt sắc bén như lưỡi kiếm, như thể giây tiếp theo sẽ giết chết Hạ Diệp Chi, nhưng Hạ Diệp Chi lại không nói gì ngược lại càng khiến cho Hạ Hương Thảo cảm thấy ngột ngạt hơn, cô ta tức giận nói một câu: “Cô sẽ phải cầu xin tôi.”

Cô ta nói xong thì dẫn theo đám người rời đi.

Sầm!

Cửa phòng bị đóng lại, trong phòng chỉ còn một mình Hạ Diệp Chi.

Lúc này, Hạ Diệp Chi mới cảm nhận được cơn đau nhức truyền từ trên trán đến.

Hạ Diệp Chi đưa tay ấn vào chỗ bị thương, mất rất nhiều sức mới loạng choạng từ dưới đất đứng dậy được.

Trong phòng cũng không có khăn mặt, cô lấy mảnh ly vỡ cắt một miếng ga trải giường băng lại vết thương.

Cũng may vết thương trên trán cô cũng không sâu lắm, chỉ bị rách lớp da bên ngoài, chỉ cần buộc lại vết thương ngăn cho máu chảy là được.

Vừa rồi toàn thân không có sức, thế mà sau khi bị thương chảy máu, cô lại cảm thấy hồi sức lại ít nhiều.

Lúc ở sân bay, điện thoại di động của cô bị Hạ Hương Thảo bỏ vào cốc nước nên bị hỏng rồi, giờ trong phòng cũng không có thứ gì để xem thời gian.

Hạ Diệp Chi chỉ đành nhìn mảng đen kịt ngoài cửa sổ để phân biệt lúc này đang là buổi tối.

Nước M đang là buổi tối, vậy thì bây giờ trong nước là ban ngày.

Lúc ở sân bay, cô đã nhắn tin cho Mạc Đình Kiên, lúc anh gọi điện đến thì cô không nhận được, chắc anh cũng nên nghi ngờ, nói không chừng bây giờ anh đang trên đường đến nước M rồi cũng nên.

Nhưng dù sao nơi này cũng là nước M, không phải là thành phố Hà Dương, Mạc Đình Kiên qua đây muốn làm chuyện gì cũng sẽ không dễ dàng như ở trong nước.

Hạ Diệp Chi nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi, hơn nữa còn ngủ một giấc tới sáng.

Khi cô mở mắt ra trong phòng đã sáng trưng, rèm cửa sổ không che, ánh mặt trời nóng ấm chiếu qua cửa sổ, rọi lên người cô.

Trong khoảng thời gian đến nước M, đây là lần đầu tiên Hạ Diệp Chi thấy bầu trời quang đãng đến thế, mấy ngày trước, hôm nào trời cũng âm u, không nhìn thấy mặt trời.

Thời tiết tốt như thế này, có khi nào sẽ có chuyện tốt xảy ra không?

Hạ Diệp Chi đưa tay sờ lên phần trán bị thương. Nơi đó máu đã khô lại, cũng may là mùa đông, nếu là mùa hè chắc chắn vết thương sẽ bị nhiễm trùng.

Ngủ một giấc dậy, Hạ Diệp Chi phát hiện cảm giác cạn kiệt sức lực dịu đi một chút, ít nhất lúc cô vươn vai bước xuống giường không bị té nữa.

Cũng không biết Hạ Hương Thảo lấy mấy thứ thuốc linh tinh này ở đâu ra?

Hơn nữa lần này cô từ thành phố Hà Dương đến nước M, người biết tin cũng không nhiều, nhưng Hạ Hương Thảo lại có thể chính xác chặn cô ở sân bay, như vậy chắc hẳn không phải là tình cờ.

Là Hạ Hương Thảo vẫn luôn theo dõi cô hay là Hạ Hương Thảo còn có đồng lõa khác nữa?

Lúc trước, Mạc Đình Kiên điều tra được, người thông đồng với Hạ Hương Thảo chính là Mạc Đình Phong. Nhưng sau khi Mạc Đình Kiên biết chuyện này thì anh đã sai người đi giám sát Mạc Đình Phong rồi.

Lúc còn trẻ Mạc Đình Phong cũng rất có tiếng tăm. Ba năm trước ông ta bị tàn phế, từ đó Mạc Đình Kiên không buồn để ý nữa, không ngờ ông ta lại dám cấu kết với kẻ khác làm chuyện xấu sau lưng bọn họ.

Nhưng bây giờ ông ta vẫn chịu sự giám sát của Mạc Đình Kiên, Hạ Diệp Chi không cho rằng ông ta còn có thể gây ra sóng gió gì.

Nói cách khác lần này Hạ Hương Thảo bắt được cô, rất có thể là do ngay từ đầu cô ta đã cho người theo dõi Hạ Diệp Chi.

Nếu không thì có thể có ai đó biết được hành tung của Hạ Diệp Chi và nói cho Hạ Hương Thảo biết.

Nếu như Hạ Hương Thảo lại có đồng lõa mới vậy thì kẻ đó là ai chứ?

Người biết được hành tung Hạ Diệp Chi, trừ người của thành phố Hà Dương ra, thì là hai anh em Lưu Chiến Thiên, và Ly.

Đương nhiên Thẩm Lệ và Mạc Đình Kiên sẽ không nói hành tung của cô cho Hạ Hương Thảo biết, chẳng lẽ người đó là Lưu Chiến Hằng hoặc là Lưu Chiến Thiên sao?

Lưu Chiến Hằng sẽ không làm thế, nhưng như vậy thì chỉ có Lưu Chiến Thiên.

Lúc đó, Lưu Chiến Thiên dễ dàng thả cho cô đi, thì ra là còn chiêu sau Hạ Hương Thảo này chờ đợi cô.

Hạ Diệp Chi nghĩ đến khả năng này, cô mỉm cười tự chế giễu mình.

Cũng là do cô đã đánh giá thấp Lưu Chiến Thiên.

Hạ Diệp Chi đi tới trước cửa sổ, nhìn ra cảnh vật bên ngoài.

Bên ngoài là rừng cây và biệt thự. Vốn cô cũng không quen thuộc nước M, nhưng cô cũng biết ở đây, chỗ nào cũng có rừng cây và biệt thự như thế này. Cô không biết giờ cô đang ở đâu, cũng không biết nên đi về hướng nào.

Nhưng cho dù như vậy cô cũng vẫn sẽ nghĩ cách chạy trốn.

Trước mặt Hạ Hương Thảo, cô cố gắng giả vờ bình tĩnh.

Cô hiểu rõ Hạ Hương Thảo hận cô, muốn giết chết cô hơn bất kỳ ai.

Kèn kẹt!

Phía sau truyền đến tiếng mở cửa.

Hạ Diệp Chi vội vàng chạy về giường nằm xuống, giả vờ đang suy yếu không còn chút sức lực nào.

Hạ Hương Thảo sai người cho cô uống loại thuốc yếu người này là vì sợ cô bỏ chạy. Nếu Hạ Hương Thảo biết được bây giờ cô có thể đứng lên bước đi, nói không chừng cô ta sẽ sai người lấy thêm thuốc cho cô uống.

Sau khi nằm xuống, cô nghe có chân người bước vào, lúc này cô mới mở mắt ra, dáng vẻ mơ mơ màng màng như vừa ngủ dậy.

Hai vệ sĩ trực tiếp xốc cô từ trên giường dậy, một người bên trái, một người bên phải khiêng cô ra ngoài.

Hai tên đó rất khỏe, Hạ Diệp Chi cảm thấy cánh tay mình sắp bị trật khớp đến nơi nhưng cô vẫn tỏ ra yếu ớt.

Bọn họ đưa cô tới phòng ăn.

Hạ Hương Thảo đang ngồi ăn cơm, vệ sĩ ném cô ngồi lên ghế đối diện với cô ta. Cô ta lấy khăn lau tay sau đó nhướn mắt nhìn Hạ Diệp Chi, vẻ mặt như vô cùng chán ghét, cô ta lạnh lùng nổi nóng với vệ sĩ: “Tôi bảo các người mang cô ta xuống đây ăn cơm chung với tôi à? Cô ta mà cũng xứng ngồi chung bàn với tôi?”

Vệ sĩ nghe vậy lập tức lôi Hạ Diệp Chi từ trên ghế xuống đất.

Hạ Diệp Chi cắn răng bị ném xuống đất, cũng may cái ghế không cao, ngã từ trên đó xuống cũng không bị thương, có điều trông cô hết sức chật vật.

Hạ Hương Thảo nhìn Hạ Diệp Chi nằm trên đất với vẻ hài lòng, còn cô ta thì ngồi trên ghế, thấy bản thân có một cảm giác vượt trội hơn khi nhìn từ trên cao xuống.

Cô ta rất hưởng thụ cảm giác từ trên cao nhìn xuống người khác này, nhất người đó lại là Hạ Diệp Chi.

Khi còn nhỏ, Hạ Diệp Chi điểm nào cũng thua cô ta, nhưng sau khi lớn lên không biết tại sao Hạ Diệp Chi lại sống tốt hơn cô ta.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement