Nếu như so xem ai thê thảm hơn, thì chắc chắn Giang Dạ Bạch thê thảm hơn rồi.
Có lẽ những người bạn xấu kia của Giang Dạ Bạch cũng cảm thấy Giang Dạ Bạch rất mất mặt, cho nên không ai quan tâm đến anh ta cả, đều để mặc anh ta nằm một mình ở chỗ này.
Còn những nhân viên phục vụ kia cũng không có cách nào cả, khách hàng đến Kim Hải, không phải người giàu có thì là người có chức có quyền, cho dù làm họ bị thương, hay là đắc tội với họ, thì đều không tốt.
Cho nên đã tạo thành cục diện như hiện tại.
Cố Tri Dân vẫn luôn giả vờ ngu, lại đột nhiên nghiêng đầu nói: “Hình như tôi nghe thấy tiếng thằng nhóc Giang Dạ Bạch kia.”
Thẩm Lệ tức giận hất cằm chỉ vào Giang Dạ Bạch đang ‘bơi lội’ trên mặt đất: “Chuyện tốt anh làm ra đấy, bây giờ anh bạn Giang kia vẫn đang bơi lội ở đó kìa.”
“Đình Kiên lén lút giấu diếm tôi xây bể bơi ở Kim Hải từ khi nào thế?” Cố Tri Dân bắt đầu nghiêm túc ngẫm nghĩ, trong đôi mắt nhỏ của anh ta hiện lên vẻ nghi ngờ sâu sắc.
Thẩm Lệ không để ý đến anh ta nữa, mà quay đầu nói với Đào Triển Minh: “Khiến anh phải chê cười rồi, Tổng Giám đốc Đào.”
Khóe môi Tổng Giám đốc Đào khẽ giật giật, tỏ vẻ chuyện này cũng không buồn cười lắm, anh ta còn từng bị Cố Tri Dân coi như cái nạng để dùng đó.
Khi đoàn người đi ra ngoài, đi đến cửa ra vào, thì Cố Tri Dân đột nhiên không đi nữa.
Tất cả mọi người đều quay đầu lại nhìn anh ta, thì trông thấy hai mắt Cố Tri Dân sáng lên: “Lúc Giang Dạ Bạch bơi lội là lúc cậu ta xấu nhất, tôi muốn quay video lại để cười nhạo cậu ta hì hì…”
Thẩm Lệ khẽ hé môi, coi như không nghe thấy mấy lời mê sảng mà Cố Tri Dân nói.
Tối nay đã ầm ỹ đủ lâu rồi, không thể để Cố Tri Dân lại tiếp tục làm ồn nữa, nên về nhà sớm một chút thôi.
Rõ ràng Cố Mãn Mãn và Đào Triển Minh cũng có ý tưởng giống với Thẩm Lệ, nên cả hai đều nhanh chân bước ra ngoài, sợ Cố Tri Dân lại tiếp tục gây ra chuyện điên rồ gì nữa.
Ngược lại Cố Tri Dân cũng không tích cực lắm, cứ sờ lên sờ xuống khắp người mình để tìm điện thoại.
Tìm một lúc lâu, sau khi nhận ra không thấy điện thoại của mình đâu nữa, thì anh ta càng không muốn đi: “Em gái Tiểu Lệ à, anh không thấy điện thoại…”
Cố Mãn Mãn cố nhịn cười, quay đầu nhìn Thẩm Lệ: “Anh họ chị đang gọi em à?”
Thẩm Lệ hơi mất tự nhiên hừ một cái, rồi tức giận nói với Cố Tri Dân: “Không thấy điện thoại thì mua cái khác.”
“A.”
Dường như Cố Tri Dân đang nghĩ đến điều gì đó: “Lại tốn tiền.”
Thẩm Lệ: “Tôi mua cho anh!”
Cố Tri Dân: “Nhưng mà mẹ anh nói không được tiêu tiền của con gái.”
Thẩm Lệ: “Bà ấy nói không đúng đâu, được rồi câm miệng lại đi.”
Cố Tri Dân: “Hic.”
…
Cuối cùng, Đào Triển Minh cũng khiêng được Cố Tri Dân vào trong xe.
Mọi người đều uống rượu rồi, nên đều phải gọi xe ngoài.
Sau khi Thẩm Lệ và Cố Tri Dân đi khỏi, Cố Mãn Mãn cũng chuẩn bị ra về, cô quay đầu tạm biệt Đào Triển Minh: “Tổng Giám đốc Đào tôi đi trước nhé.”
Đào Triển Minh đang chỉnh sửa lại quần áo mình, vừa rồi khi anh khiêng Cố Tri Dân ra ngoài, quần áo trên người đã hơi nhăn nhúm.
Nghe cô nói thế, anh ngước mắt lên, khẽ cau mày: “Để tôi tiễn em.”
“Anh uống rượu rồi, không lái xe được.” Cố Mãn Mãn cũng không biết vì sao Đào Triển Minh lại cố chấp muốn đưa cô về nhà như thế, nên đành phải nhắc nhở anh, vừa rồi trong quán rượu anh cũng đã uống rượu rồi đó.
Đào Triển Minh rũ mắt xuống: “Tôi không được lái xe, chẳng lẽ cũng không thể ngồi lên xe sao?”
Giọng nói của anh vẫn ấm áp như bình thường, nhưng Cố Mãn Mãn cảm thấy lời anh nói hơi hung dữ, còn hơi tức giận khó hiểu.
Đang yên đang lành, tại sao lại tức giận?
Lời cô nói vừa rồi đã xúc phạm anh sao?
“Tôi…” Cố Mãn Mãn há mồm ‘tôi’ ‘tôi’ cả buổi cũng không biết nên nói gì, nên cô dứt khoát cúi đầu xuống, rồi quay đầu đi bắt xe.
Thôi được rồi.
Hôm nay cô và Đào Triển Minh tán gẫu cũng hơi hợp nhau, nhưng điều ấy không có nghĩa gì cả, người giống như Đào Triển Minh, chỉ cần anh bằng lòng thì anh có thể trò chuyện ăn ý được với bất kỳ kẻ nào.
Huống chi, anh còn có vợ sắp cưới.
Không chỉ có thế, anh còn thích chị tiểu Lệ.
Đúng là một gã đàn ông xấu xa.
Cố Mãn Mãn càng nghĩ, càng không muốn để ý đến Đào Triển Minh nữa.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Cực Phẩm Chiến Long | Mãnh Long Thiên Y | Vô Thượng Kiếm Đế |
Thần Y Trọng Sinh | Kiếm Vực Vô Địch | Ngạo thế tiên giới |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |
Bạo Quân Vô Địch |
Hộ Quốc Chiến Thần |
Loạn Thế Địch Sát |
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác |
Ăn Mày Tu Tiên |