Anh không có dấu hiệu muốn tỉnh dậy, còn ngủ rất sâu.
Dù cho là đang ngủ, lông mày của anh cũng nhíu lại, giống như một ổ khóa mà không mở ra được.
Trong lòng của Hạ Diệp Chi nhớ đến Mạc Hạ, chân của cô bây giờ cũng có thể đi đứng được một lúc, cô thử rút thân ra khỏi ngực anh, dự định xuống giường đi tìm Mạc Hạ.
Thế nhưng, cô vừa mới động, Mạc Đình Kiên liền mở mắt.
Phản ứng của người mới ngủ dậy thường chậm hơn một chút so lúc bình thường, Mạc Đình Kiên mở mắt vô thức siết chặt cánh tay đang ôm Hạ Diệp Chi.
“Làm cái gì?” Giọng nói của anh có chút khàn khàn.
Hạ Diệp Chi không động nữa, nhìn anh nói: “Em thấy anh còn chưa có tỉnh, mà em lại muốn đi xem Hạ Hạ.”
Mạc Đình Kiên nghe thấy, qua khoảnh khắc ngơ ngác hiếm hoi đó, mới dần phản ứng lại, ánh mắt điểm sáng, cứ nhìn cô.
Hạ Diệp Chi biết trong lòng anh nghĩ gì, mỉm cười gật đầu với anh, nói: “Em đã có thể đứng lên đi được rồi, nhưng đi không được lâu thôi.”
Mạc Đình Kiên nghe xong, liền ngồi dậy, nhữ khí rất gấp gấp nói: “Mau, đi cho anh xem.”
Anh một bên nói một bên đỡ Hạ Diệp Chi ra khỏi chăn, hiện nay thời tiết dần lạnh hơn, nhưng cũng không có lạnh đến mức phải dùng máy sưởi, anh lo cho cô bị lạnh, lại lấy áo khoắc choàng lên cho cô.
Giống kiểu bố lần đầu tiên biết con đi được, kích động vô cùng.
Hạ Diệp Chi bị anh chọc cười, trong lòng nghĩ gì liền nói ra luôn: “Mạc Đình Kiên, anh biết anh bây giờ giống cái gì không?”
“Cái gì?” Mạc Đình Kiên ngước mắt nhìn cô.
Hạ Diệp Chi mỉm cười, nói: “Giống ông bố già.”
Mạc Đình Kiên nhướng mày: “Gọi một tiếng ba nghe thử đi.”
Hạ Diệp Chi trừng anh, đấm đấm lên thân thể anh.
Mạc Đình Kiên cũng mỉm cười, nắm lấy tay cô đưa lên hôn một cái, thanh âm khàn khàn: “Đứng lên đi thử cho anh xem.”
“Ừm.” Hạ Diệp Chi gật đầu.
Mạc Đình Kiên chìa tay muốn đỡ cô, và đã bị cô từ chối: “Em tự đi được.”
Mạc Đình Kiên không yên tâm lông mày hơi cau lại, nhưng cuối cùng vẫn thỏa hiệp bỏ tay ra, để Hạ Diệp Chi tự đi đến.
Anh đứng ở một bên, nhìn Hạ Diệp Chi tự mình xuống giường, từ từ đứng lên, đi về phía anh.
Hạ Diệp Chi đi rất chậm, có thể thấy cô đi không được thoải mái lắm, nhưng rất cố gắng.
Cô cách Mạc Đình Kiên thật ra không xa, bất quá chỉ có khoảng cách bảy tám bước thôi.
Hạ Diệp Chi còn chưa đi được mấy bước, Mạc Đình Kiên không nỡ nhìn như vậy, anh bước tới ôm cô vào lòng, ngữ khí ảm xúc rất kiềm nén: “Được rồi.”
Tay của anh vỗ nhẹ vào lưng cô, không biết là đang vô về cô, hay đang vỗ về chính bản thân anh nữa.
“Không cần lo lắng, em bây giờ đã đỡ nhiều rồi.” Hạ Diệp Chi an ủi anh.
Nhưng Mạc Đình Kiên không nói gì, chỉ ôm cô.
Hạ Diệp Chi biết, anh vẫn lo lắng cho cô.
Qua một lúc, Hạ Diệp Chi đẩy đẩy anh: “Anh bỏ em ra đi, em phải đi xem Hạ Hạ rồi.”
“Thay quần áo đã.” Mạc Đình Kiên buông cô ra, để cô ngồi trên giường, xoay người đi lấy quần áo cho cô.
Hạ Diệp Chi nhìn bóng lưng của Mạc Đình Kiên, cười nhạo nói: “Mạc Đình Kiên, anh bây giờ càng lúc càng giống ông bố già.”
Còn giúp cô tìm quần áo, thật ra cô tự mình cũng có thể mà.
Nhưng cô biết, Mạc Đình Kiên rất vui lòng thay cô làm những thứ đó.
Mạc Đình Kiên đầu cũng không ngoảnh lại, chỉ nói câu: “Gọi ông xã.”
Hạ Diệp Chi lập tức im miệng, không nói thêm gì nữa.
Nói nữa người đàn ông này sẽ tức giận đó.
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Cực Phẩm Chiến Long | Mãnh Long Thiên Y | Vô Thượng Kiếm Đế |
Thần Y Trọng Sinh | Kiếm Vực Vô Địch | Ngạo thế tiên giới |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |
Bạo Quân Vô Địch |
Hộ Quốc Chiến Thần |
Loạn Thế Địch Sát |
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác |
Ăn Mày Tu Tiên |