Truyện 7 Năm Vẫn Ngoảnh Về Phương Bắc - Âm Tần (full)

Ads
Hôm sau là một ngày nắng đẹp, thời tiết Cống Tốt cũng mỗi ngày một nóng hơn, thế mà đỉnh núi xa xa vẫn một màu trắng xóa. Nghe người dân bản địa nói, phải tới tháng 8 giữa hè, mái tóc bạc của núi mới tan đi, nhưng chỉ cần qua giữa tháng 9 là lại trở về như cũ.

Đúng là một vùng đất thần kỳ, mới sáng sớm Tiêu Tiếu Tiếu đã cảm thán như vậy.

Bầu khí lúc sáng sớm rất trong trẻo. Có lẽ vì gần núi nên không khí núi rừng cũng theo nắng mai lan tỏa tới tận giữa trưa khi mặt trời chói chang. Cố Sơ yêu thích bầu không khí này, cảm thấy nó không những có mùi gỗ thoang thoảng, còn đâu đây mùi củi lửa với bàn tay con người, xen lẫn chút thư thái khi cách xa thành phố phồn hoa. Từ sau khi mang thai, mũi cô trở nên cực kỳ nhạy cảm, có rất nhiều thứ mùi không thích ngửi thấy, thế mà lại cực thích mùi thơm lúc sáng sớm này. Người Cống Tốt luôn có thói quen nhóm củi, thường xuyên nhìn thấy những người phụ nữ lớn tuổi lưng đeo chiếc gùi đựng đầy củi đi ngang qua. Họ sẽ tới một nơi rất xa để thu thập củi, một chuyến là đủ để đốt mấy ngày liền. Không có mùi muội than nhức mũi, mùi củi gỗ này đã trở thành mùi hương độc đáo của Cống Tốt.

Chị Dao cũng nhóm củi, nấu một nồi trà sữa thơm phức, buổi sáng được uống một cốc thì không gì sung sướng hơn. Tiêu Tiếu Tiếu rất thích hương vị của loại trà này, cũng nếm thử, chốc chốc lại vươn vai vặn vẹo, nhìn khuôn mặt chìm trong bóng nắng của Cố Sơ và nói: “Chẳng trách cậu không thích quay lại Thượng Hải, hoàn cảnh ở đây đúng là không tệ, dân dã, đôn hậu, chất phác, là ai cũng sẽ không muốn đi“.

Cố Sơ ôm cốc trà sữa cười hì hì: “Vậy thì cậu đừng đi nữa“.

Tiếu Tiếu bĩu môi, dáng vẻ như muốn nói “Nói linh tinh gì vậy“.

Giờ này, đại sảnh tầng một ngoại trừ chị Dao đang lật sổ sách bên quầy thanh toán ra thì cũng chỉ còn hai người họ. Hiếm khi có những giây phút thư thái, khiến Cố Sơ nhớ lại căng tin thời đại học, mới đó mà đã nhiều năm trôi qua rồi. Giờ đây, Tiêu Tiếu Tiếu đã tiến bước theo ngành nghề trong lý tưởng của mình, còn cô cũng đã có gia đình, còn sắp làm mẹ. Cố Sơ bất giác thở dài, cảm thán thời gian trôi đi thật nhanh, Tiếu Tiếu mỉm cười rồi nói: Những tháng ngày bình yên hiện tại mới là thứ cô mong muốn.

Cố Sơ hiểu ý của cô ấy, hồi đại học Tiếu Tiếu rất tự ti, cuộc hôn nhau sau đó đã hủy hoại mọi niềm tin của cô ấy vào cuộc sống. Còn hiện tại, cô ấy đang như con rắn lột xác, bước ra mọi nỗi đau, chỉ như vậy mới có dũng khí và khả năng đối mặt với cuộc sống. Hỏi tới Kiều Vân Tiêu, Tiếu Tiếu cất giọng có chút chua xót. Cô ấy nói Kiều Vân Tiêu đã quyết định đưa mình về Thượng Hải rồi ngước mắt lên nhìn Cố Sơ, bổ sung một câu: “Thật ra anh ấy thích hợp với một cô gái tốt đẹp hơn“.

Cố Sơ đáp lại một câu đầy ẩn ý: “Người anh ấy thích mới là người thích hợp nhất, trên đời này không ai có quyền quyết định chuyện tình yêu của người khác.” Còn đang chuẩn bị một bài thuyết trình dài để Tiếu Tiếu tỉnh ngộ thì cô chợt liếc ra phía chân cầu thang. Tiếu Tiếu thấy nét mặt Cố Sơ kỳ lạ bèn quay lại nhìn, ngẩn người giây lát rồi thì thầm: “Sao Lâm Gia Duyệt lại ở đây?“.

Đây là vấn đề Cố Sơ muốn hỏi nhưng không dám hỏi. Cô cúi đầu xuống coi như không thấy mặt cô ta, uống một hớp trà sữa rồi lẩm bẩm: “Chẳng biết nữa“.

“Lẽ nào vẫn chưa chết tâm”, Tiếu Tiếu xù lông nhím, bày ra vẻ cảnh giác: “Cô ta mà dám quấy rầy cậu vào lúc này, tớ sẽ cào cô ta đến mức bác sỹ chỉnh hình cũng bó tay luôn“.

“Tớ còn chưa căng thẳng, cậu đừng lo lắng theo làm gì.” Cố Sơ vỗ về bạn, nhưng ngoài miệng tuy nói vậy trong lòng cô vẫn rất đề phòng. Lâm Gia Duyệt trong mắt cô hiện tại không khác gì một quả bom.

Quả bom ấy luôn giữ một khoảng cách nhất định với cô, giống như hai ngày nay vậy. Lâm Gia Duyệt không chủ động tiến tới, thậm chí còn chẳng đánh mắt qua bên này. Cô ta đi về phía chị Dao, nói nói cười cười với chị ấy, rồi còn hỏi thăm xem xung quanh đây có chỗ nào vui, sau đó mang theo bánh mỳ và trà sữa đi ra ngoài. Tiêu Tiếu Tiếu nhìn theo suốt, sau khi cô ta ra khỏi cửa cô ấy mới thở phào rồi hỏi Cố Sơ với vẻ nghi hoặc: “Cô Lâm đó sao lại vờ như không biết cậu thế? Mất trí nhớ à?“.

Cố Sơ không muốn nói nhiều về cô ta, lắc đầu tỏ ý không biết. Lâm Gia Duyệt vừa đi khỏi, Kiều Vân Tiêu đã tới ngay sau đó, chiếc xe việt dã được anh ấy thoải mái đỗ ngoài cửa. Sau khi vào cửa nhìn thấy họ, anh ấy hào sảng nói: “Hai em dậy sớm quá nhỉ“. Dứt lời, anh ấy kéo ghế ngồi xuống bên cạnh Tiếu Tiếu. Chị Dao nhiệt tình tiến tới, hỏi anh ấy: “Uống giống hai cô ấy nhé, trà sữa?“.

“Café đen đi, trà sữa ngọt quá”, Kiều Vân Tiêu cười với Tiếu Tiếu: “Mang theo quần áo dài tay đi chưa? Lên núi gió lạnh, anh sợ em rét“.

Tiêu Tiếu Tiếu tỏ ra thiếu tự nhiên vì sự nhiệt tình của anh ấy, gật đầu đối phó. Cố Sơ ngồi bên cứ cười suốt. Cô biết hôm nay Kiều Vân Tiêu định đưa Tiếu Tiếu lên núi tuyết chơi, bèn hắng giọng: “Còn có một người ngồi sờ sờ ở đây mà, anh Vân Tiêu, mắt anh xuất hiện điểm mù đấy à?“.

“Đừng gây chuyện”, lúc ấy Kiều Vân Tiêu mới chú ý tới Cố Sơ, nói nửa đùa nửa thật, “Vào lúc này anh không dám chọc vào em đâu, nếu không giáo sư nhà em lại cầm dao giải phẫu xử lý anh à?“.

Trong lúc đó, café đen đã được mang lên. Chị Dao tinh tường, nhận ra tâm ý của Kiều Vân Tiêu, bèn cười kín đáo: “Trên núi tuyết không những có thể cầu phúc, cầu tình duyên cũng rất linh nghiệm đấy. Bao nhiêu đôi nam nữ Cống Tốt chúng tôi đều lên núi tuyết ước cả“.

Nói tới đây, Tiếu Tiếu càng mất mặt, cô ấy đặt cốc trà sữa xuống, nhỏ giọng thì thầm: “Hay là... hôm nay ra sa mạc đi, nghe nói sa mạc ở đây cũng rất đẹp“.

“Núi tuyết là đẹp nhất.” Kiều Vân Tiêu nhấn mạnh, “Tới Cống Tốt không nên núi tuyết khác nào tới Bắc Kinh không thăm Trường Thành. Nếu muốn đi tới sa mạc, đi xuống rồi chúng ta đi“. Dứt lời, anh ấy chỉ khẽ nhấp một ngụm cafe, rồi làm như sợ cô ấy đổi ý, vội nói: “Đi thôi“.

Anh ấy đứng dậy, tiện thể kéo tay Tiếu Tiếu. Tiếu Tiếu lại né tránh theo phản xạ.

Sau khi hai người họ ra khỏi cửa, chị Dao mới ngồi xuống, nét mặt tò mò: “Hai người này có quan hệ thế nào? Cậu Kiều thì phong độ ngời ngời, sao lại vẫn có người tránh như tránh tà chứ?“.

Cố Sơ không còn sức tường thuật lại cho chị Dao chuyện “kiếp trước kiếp này” của hai con người ấy. Vả lại, cô cũng không có sở thích mang chuyện người khác ra để tiêu phí thời gian, bèn im lặng thở dài. Chị Dao thấy không hỏi được gì cũng từ bỏ, vỗ lên đầu một cái: “Đúng rồi, mẹ chồng em còn bảo chị hôm nay mua cho em ít cá tươi nữa, xem trí nhớ của chị này“. Dứt lời, chị ấy lại chạy qua quầy thu ngân gọi điện thoại.

Chỉ còn lại mình Cố Sơ chống cằm ngồi ngẩn người trên ghế, thi thoảng cũng tự tưởng tượng ra cảnh Tiếu Tiếu và Kiều Vân Tiêu đi lên núi với nhau. Cảnh trong mộng tưởng đang đẹp, một bản tin trên ti vi đã kéo cô trở về thực tại. Vì lý do tín hiệu, ở Cống Tốt không xem được nhiều kênh truyền hình, chỉ bắt được một vài kênh lớn. Sáng nào chị Dao cũng bật ti vi, mặc dù chỉ toàn là những chương trình chào buổi sáng, nhưng rõ ràng chị Dao chỉ muốn nhà khách không quá tiêu điều vắng vẻ.

Lúc này đây, ti vi đang phát một tin tài chính, liên quan tới Lục Môn. Chị Dao không quan tâm tới nội dung đó, vừa ngâm nga hát vừa lau hình đồ đằng quỷ núi. Cố Sơ thì nghe rất tỉ mỉ, từng câu từng chữ đâm thẳng vào tim. Nội dung tin rất ngắn, đại khái nói về việc hôm qua Lục Môn mở phiên giao dịch không được thuận lợi, gặp phải đả kích ngầm, rất nhiều khách hàng lướt sóng đang trong trạng thái chờ đợi. Nếu hôm nay giá cổ phiếu lại chịu tình trạng dao động như vậy thì rất có khả năng Lục Môn sẽ đối mặt với tình trạng cổ phiếu rớt giá.

Một bản tin chưa đến một phút nhưng lại khiến Cố Sơ đổ mồ hôi lạnh. Mặc dù cô không hiểu thị trường cổ phiếu nhưng cũng hiểu Lục Môn đang gặp trục trặc, chỉ không biết nguyên do là gì. Nhưng trong mơ hồ cô lại cảm thấy chuyện này sẽ dính líu tới Lục Bắc Thâm, dù sao thì bây giờ anh ấy cũng đang chịu trách nhiệm tại thị trường Trung Quốc. Một khi anh ấy bị dính líu, há chẳng phải bao công sức nỗ lực thời gian qua đều là phí hoài? Có thể nhận ra Bắc Thâm rất muốn dốc sức cho Lục Môn. Nghĩ đi nghĩ lại vẫn cảm thấy không ổn, cô vội vàng lên gác, trở về phòng gọi điện cho Lục Bắc Thần để kể với anh chuyện này.

Quả nhiên, anh không hay biết gì. Cũng đừng trách anh không màng tới tình hình của Lục Môn, thực sự là vụ án quá rắc rối, anh chẳng thể phân thân được. Cố Sơ kể lại ngắn gọn. Lục Bắc Thần nghe xong, ngẫm nghĩ rồi trả lời: “Anh sẽ đi nghe ngóng tình hình từ phía dì Tần“.

Lúc trời nhá nhem tối, Tần Tô đã đích thân làm xong bữa tối, ép Cố Sơ ăn trước. Trong thời gian ấy, điện thoại của Tần Tô kêu không ngừng nghỉ, Cố Sơ hiểu rõ, có lẽ là điện thoại từ phía tập đoàn. Thế nên hầu hết thời gian Tần Tô dành để nhận điện thoại, ăn tối cũng rất ít, tới tận khi bà về phòng nhận cuộc cuối cùng. Tiếu Tiếu phải nửa tiếng nữa mới về nhà khách, các nhân viên y tế và cảnh sát đều đang bận rộn. Cố Sơ khều thức ăn nhát được nhát không, ăn mãi bỗng thấy nhạt miệng, bèn bỏ bữa ở đó.

Cô định đi lên gác hỏi thăm tình hình từ Tần Tô, ai ngờ đi tới giữa cầu thang thì gặp Lâm Gia Duyệt, cô đi lên, cô ta đi xuống. Cầu thang vốn đã hẹp, theo lý mà nói hai người đi lướt qua nhau là được. Nhưng có lẽ Lâm Gia Duyệt cố tình, Cố Sơ đi sang phải, cô ta bèn sang phải, cô sang trái, cô ta lại qua trái. Cố Sơ vốn đang bực bội, thấy vậy càng khó chịu, bèn ngước lên, phẫn nộ nhìn cô ta: “Cô rốt cuộc có định đi hay không đây?“.

“Đi chứ, dĩ nhiên là phải đi, có điều bị người ta chắn đường rồi, đi làm sao?” Lâm Gia Duyệt cũng không hề khách khí, hoàn toàn bỏ vẻ mặt coi cô như người xa lạ thường ngày, khóe miệng tuy nở nụ cười nhưng đáy mắt thì lạnh tanh.

Cố Sơ nghĩ tới đứa bé trong bụng, cố gắng đè cơn giận xuống. Đúng là xui xẻo, lần này gặp Lâm Gia Duyệt, nhìn thế nào cô cũng thấy không vừa mắt, nhưng cô vẫn phải nhịn, lúc này mà giận dữ người chịu thiệt chỉ có cô mà thôi. Cô cắn răng, quyết định mặc kệ cô ta, nghiêng người sang một bên thanh vịn, buông một câu: “Muốn đi thì nhanh nhẹn lên!“.

Lâm Gia Duyệt hừ một tiếng, ngông nghênh bước xuống. Có điều khi đi ngang qua Cố Sơ, cô ta đột ngột dùng khuỷu tay, huých Cố Sơ một cái thật mạnh. Cố Sơ không ngờ cô ta lại làm vậy, chưa kịp đứng vững, cả người đã ngã nhào xuống!

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement