Truyện 12 Nữ Thần - Slaydark

Ads

Tác giả: Slaydark

Sau khi tiêu diệt âm dương quái kí sinh, Tế Sương cõng Dương tiếp tục đi theo Phong Tú Kinh và Đào Vụ.

Sau khi rút kinh nghiệm sâu sắc, Đào Vụ và Phong Tú Kinh đã biết cẩn thận
hơn, cả nhóm có lúc chạm trán và diệt được vài con quái cấp tướng, cũng
tránh khỏi một con quái cấp đại vương và vài tình huống nguy hiểm khác.

Dương được gái cõng khoái chảy nước miếng, dần dần hồi phục.

“Có ai cảm thấy âm dương quái càng đi càng dễ gặp hơn không?” Đào Vụ vừa nhặt một huy hiệu âm dương từ xác quái vừa hỏi.

Phong Tú Kinh gật đầu: “Ta cũng thấy vậy, có lẽ chúng ta đang đi gần đến cuối đường.”

Âm dương lộ hư vô mờ mịt với đầy rẫy hiểm nguy rập rình, nghĩ đến khả năng sắp được rời khỏi, nhóm người liền hứng khởi tăng tốc hành trình.

Đi được một đoạn, cả nhóm chạm trán một âm dương thú cấp đại Vương, liền vội vàng tăng tốc tránh đi.

Thực tế với khả năng của ba người Tế Sương, Đào Vụ và Phong Tú Kinh, nếu hợp tác thì hoàn toàn có khả năng đối đầu với con âm dương quái này, nhưng
kịch chiến sẽ có khả năng đánh động những âm dương quái khác, cho nên
cách tốt nhất là tránh đi.

Con âm dương quái vẫn đang đuổi theo.

Ba người bắt đầu lo lắng, nếu cứ chạy thì có khả năng chạm trán thêm một con âm dương quái khác.

Đào Vụ vừa chạy vừa lầm bầm đổ lỗi cho Dương, gã cho rằng mùi máu trên người Dương là thứ dẫn dụ con quái.

“Ném hắn xuống đi! Nếu không tất cả sẽ cùng chết!” Đào Vụ tức giận nói với
Tế Sương khi con quái vật to lớn đang tăng tốc đuổi đến.

Tế Sương
vẫn kiên trì cõng Dương, điều này khiến Dương bắt đầu cảm thấy xấu hổ,
Tế Sương vì tốt bụng mà kiên trì cõng hắn, còn hắn thì không biết liêm
sĩ cứ nằm trên lưng nàng hưởng thụ, đúng là thứ mất dạy.

Xấu hổ nên hối hận, Dương nói với Tế Sương: “Thả ta xuống đi, nếu không nàng sẽ gặp nguy hiểm đó!”.

Truyện đề cử: Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Dựa vào Thâu Thiên và Hắc Phù Đổng, Dương hoàn toàn có khả năng ngăn chặn
con quái vật để giúp ba người Tế Sương thoát đi, nhưng Tế Sương tưởng
Dương không muốn làm gánh nặng cho nàng.

Tuy từng nói sẽ bỏ rơi
Dương nếu gặp nguy hiểm, nhưng khi gặp nguy hiểm rồi mới biết, tấm lòng
thiện lương của Tế Sương không cho phép nàng làm như vậy.

Sự kiên
định và thiện lương của Tế Sương khiến Dương rất ngạc nhiên, người thật
sự tốt thì tuy không phải ít, nhưng để gặp được lại không dễ dàng gì.

Con quái vật mỗi lúc một gần, trong tình thế có khả năng buộc phải chiến
đấu, cả nhóm đột nhiên phát hiện phía trước có ánh sáng lập lòe, dường
như là một đống lửa đang cháy.

“Nơi đó có người!” Đào Vụ mừng rỡ nói, nếu có thêm người trợ giúp thì đánh bại con quái sẽ dễ dàng và an toàn hơn nhiều.

Tìm được ánh sáng cứu mạng, cả bọn liền hướng về phía ngọn lửa.

Nơi đống lửa có ba người đang ngồi ăn uống, bao gồm hai gã thanh niên điển trai cao to và một tên béo tóc bảy màu.

Thấy nhóm bọn Dương tiến đến, ba người liền đứng dậy thủ thế đầy cảnh giác.

Nhìn rõ gương mặt của ba người, Đào Vụ và Phong Tú Kinh tỏ ra giật mình rồi
vội vàng giải thích: “Chúng ta không có ác ý! Có quái vật cấp đại
vương…”

Đào Vụ còn chưa nói xong, người trông cao to và trưởng thành hơn trong hai người điển trai đã phóng về phía sau lưng bọn Dương.

Tiếng va chạm kinh thiên vang lên, con quái vật yếu ớt gầm gừ rồi gục ngã,
đầu con quái vật đã bị cây búa tạ to lớn trên tay gã thanh niên đập nát
bét.

“Để em!” Khi quái vật gục xuống, tên béo tóc bảy màu liền
lạch bạch chạy đến lục soát cơ thể con quái và moi ra được năm tấm huy
hiệu âm dương đem giao nộp.

Sau một hồi kinh ngạc trước sức mạnh
của gã thanh niên, Đào Vụ liền tâng bốc nói: “Không hổ là tuyệt thế
thiên tài của Đường gia, Xuyên Tụ thiếu gia thật quá lợi hại.”

Phong Tú Kinh cũng gật đầu tán thành, vẻ mặt tự tin biến mất và thay bằng nét mặt e dè xu nịnh.

Trong các gia tộc lệ thuộc Thiên Cơ, nếu không tính họ Trịnh thì Đường gia là gia tộc hùng mạnh nhất, còn kẻ vừa ra tay là thiên tài số một của giới
trẻ Đường gia đương thời, Đường Xuyên Tụ.

Trước lời tâng bốc của
Đào Vụ, Đường Xuyên Tụ chỉ liếc bằng nửa con mắt, sau đó hắn liếc về
phía Tế Sương đang cõng Dương và bật cười hỏi: “Gì đây? Thiên kim tiểu
thư của Châu gia lại đi cõng một thằng què quặt?”

Một người khác
trông khá giống Đường Xuyên Tụ nhưng trẻ hơn, là Đường Vô Tịch, em họ
của Đường Xuyên Tụ, hắn cũng châm chọc nói: “Nhan sắc của nàng rất ổn,
nếu cần trai thì anh em chúng ta rất sẵn lòng cho nàng phục vụ, sao mà
vã đến mức phải hầu hạ cho thằng ăn mày thế kia? Ha ha!”

Tế Sương
tức giận định lên tiếng phản bác, nhưng Phong Tú Kinh đã giành phần nói
trước: “Hai vị đừng hiểu nhầm, Tế Sương vì quá lương thiện nên mới cứu
tên phế vật này, hại chúng ta bị quái vật truy đuổi, may mà có các vị ra tay cứu giúp, xin chân thành cảm tạ.”

Đường Vô Tịch khoát tay
nói: “Cảm tạ thì khỏi đi, các ngươi dẫn quái vật đến báo hại chúng ta
gián đoạn bữa ăn ngon, lấy huy hiệu âm dương ra bồi thường đi!”

Nghe thế, Phong Tú Kinh và Đào Vụ khó xử nhìn nhau, số huy hiệu âm dương sẽ
ảnh hưởng đến con đường phát triển của bọn hắn ở Thiên Cơ, sao có thể dễ dàng giao ra? Hơn nữa còn phải giao ra con số sao cho đối phương hài
lòng.

Hai tên ngầm thảo luận một hồi rồi nói với Dương: “Lỗi là ở
tên phế vật nhà ngươi, nếu không cứu ngươi thì đâu gặp cảnh này, còn
không mau lấy hết huy hiệu ra để tạ ơn cứu mạng?”

Dương lười cãi,
yếu ớt lấy ra ba tấm huy hiệu đưa cho Đào Vụ. Đây là những tấm huy hiệu
mà Tế Sương thương tình đưa cho, còn bản thân Dương đã cất riêng một mớ, đó là nhờ trong lúc chiến đấu với Tiên thi, có một số âm dương quái
chết vì bị vạ lây, Hắc Phù Đổng và Thâu Thiên đã tranh thủ đi nhặt huy
hiệu từ những thi thể đó.

Đào Vụ cầm ba tấm huy hiệu kính cẩn đưa
cho Đường Vô Tịch, nhìn ba huy hiệu trên tay, Đường Vô Tịch nhướng mày
hỏi: “Ơn cứu mạng và chuộc lỗi từ ta chỉ đáng ba huy hiệu thôi sao? Hả?”

Đào Vụ cuống quýt quay lại bàn bạc với Phong Tú Kinh. Đường Xuyên Tụ tuy
không thể so với thiên tài Hùng Vương Bảng nhưng so với thiên tài các
gia tộc nhỏ lẻ như bọn hắn thì đã là hàng đầu, ngoài ra em họ hắn là
Đường Vô Tịch cũng ngang tầm Phong Tú Kinh, cả hai cộng lại đủ hành
Phong Tú Kinh và Đào Vụ ra bã.

Sau khi bàn bạc, Đào Vụ lại quay sang nói với Tế Sương: “Tế Sương, chuyện này nàng cũng có trách nhiệm…”

Nghe đến đây, Tế Sương đã hiểu hai tên kia muốn gì, liền ném ra năm huy hiệu mà nàng tích góp được.

Tám huy hiệu, cộng với năm huy hiệu vừa lấy được từ con quái vật, Đường
Xuyên Tụ tỏ ra khá hài lòng, hắn giữ bảy huy hiệu, đưa Đường Vô Tịch bốn huy hiệu, còn hai huy hiệu hắn ném vào đầu gã béo và nói: “Của mày này
Đặc Công.”

Gã béo bảy màu tên Đặc Công nhặt hai đồng xu và cảm ơn
rối rít, Dương nhìn thấy điệu bộ hèn mọn của gã liền nhếch mép tỏ ra
khinh bỉ thầy rõ.

Mà cái nhếch mép của Dương lại lọt vào mắt của
Đặc Công, gã liền trừng mắt gằn giọng hăm dọa Dương: “Cười đểu à? Tao
đập mày luôn bây giờ!”

Khi Dương đang suy nghĩ có nên bật lại hay không thì Tế Sương chợt cõng hắn xoay người rời đi.

Nàng biết những con người nơi này còn nguy hiểm hơn lũ âm dương quái ngoài kia.

“Đi đâu?” Đường Xuyên Tụ cất giọng hỏi.

“Huy hiệu ta đã giao hết rồi, giờ ta đi đâu là chuyện của ta chứ?” Tế Sương
lạnh lùng nói, nhưng trong giọng nàng có chút run run.

Dương biết
Tế Sương đang sợ hãi, hắn có thể cảm thấy bờ vai nàng đang run rẫy, vậy
mà nàng vẫn không buông bỏ hắn, điều này khiến Dương vừa thương vừa xót.

“Gặp nguy thì tìm đến cầu cứu, an toàn thì phủi áo bỏ đi? Nàng xem ta là nhà từ thiện sao?” Đường Vô Tịch lạnh lẽo hỏi.

“Vậy chứ ngươi muốn gì nữa?” Tế Sương cố giữ bình tĩnh hỏi dù chân nàng đang nhũn ra vì lo sợ.

Đường Vô Tịch cười dâm dê nói: “Nơi âm u lạnh lẽo này mà được ta ôm ấp thì ấm áp và an toàn biết bao đúng không? Ném thằng phế vật kia và đến đây đi, ta cho nàng vinh dự đó.”

“Ta thà chết còn hơn!” Tế Sương khinh bỉ nói rồi cất bước định rời đi, nhưng Đường Vô Tịch đã lướt đến cản chân nàng.

Đường Vô Tịch châm chọc nói: “Đừng tỏ ra thanh cao nữa, đến phế vật nàng còn
cõng được thì cứ yên tâm là anh họ ta sẽ khiến nàng hài lòng gấp trăm
lần!”

Ầm!

Đường Vô Tịch nói xong liền mở to miệng định cười
cợt, nhưng đột nhiên ầm một tiếng, cái mồm của hắn phát nổ, máu bay tung tóe, răng môi lẫn lộn.

Khi Đường Vô Tịch ôm cái mồm đầy máu đau đớn gục xuống, cả bọn mới giật mình nhìn quanh để tìm nguồn gây sát thương.

Nhưng vô ích, cú nổ giống như bắt nguồn từ trong miệng Đường Vô Tịch, không
ai cảm nhận được linh lực trước khi tóe nổ, đừng nói đến chuyện tìm ra
nguồn gốc sát thương.

Ném cho Đường Vô Tụ một viên linh đan chữa
thương, Đường Xuyên Tụ tức giận lấy cây búa tạ to tướng ra nện xuống đất một cú đầy đe dọa.

“Là ai? Có gan thì ra đây!”

Trong lúc Đường Xuyên Tụ đang điên cuồng, Dương thì thầm vào tai Tế Sương: “Chúng ta đi thôi!”

Nghe lời Dương nhắc, Tế Sương liền cất bước rời đi, nơi này quá nguy hiểm.

Thấy Tế Sương bỏ đi, Đường Xuyên Tụ quát lên: “Đứng lại cho ta! Óe!”

Vừa quát xong, Đường Xuyên Tụ liền rú lên đau đớn rồi hóa đá, nguyên nhân là vì chỗ giữa hai chân hắn đột nhiên phát nổ.

Ôm lấy phần thân dưới bị nổ bấy nhầy, Đường Xuyên Tụ từ từ khụy chân sụp
đổ. Rồi nổ đùng thêm một tiếng, khói lửa từ sau mông Đường Xuyên Tụ
phóng ra tung tóe, hắn đau đớn nằm gục xuống trước ánh mắt đầy sợ hãi
của những người còn lại.

Không ai biết nguyên nhân tại sao, những vụ nổ giống như thình lình xuất hiện…

Bom Vô Hình, đó là tên một linh thuật do chính Dương sáng chế ra sau khi
nắm giữ cách khống chế cả Ảo Liên Huyền Hậu và Huyết Ảnh Yêu Hỏa cùng
lúc.

Để tạo hiệu quả không ai hay biết, Dương điều chỉnh nhiệt độ
hai thuộc tính băng hỏa về bằng với nhiệt độ môi trường, khi đó Huyết
Ảnh Yêu Hỏa trở thành ngọn lửa vô hình còn Ảo Liên Huyền Hậu hóa thành
dạng khí, đồng thời kết hợp khả năng ngụy trang linh lực bản thân thành
linh lực tự nhiên của Thôn Thiên Địa, sau đó dùng linh lực hữu ý đem
khối linh lực hai thuộc tính này đến vị trí chỉ định rồi giải phóng
nhiệt độ, đưa Huyết Ảnh Yêu Hỏa cùng Ảo Liên Huyền Hậu về nhiệt độ vốn
có, tạo ra vụ sốc nhiệt bùng nổ trong chớp mắt.

Dương là Chiến
Hoàng, còn bọn Đường Xuyên Tụ cao nhất chỉ cấp Đại Vương, đương nhiên
không thể nhận ra và càng không thể ngăn cản sức công phá của Bom Vô
Hình, nếu hồi phục đến mức nhất định, Dương hoàn toàn có thể khiến cả
bọn nổ tan xác mà không cần động đến tay chân.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement