Truyện 12 Nữ Thần - Slaydark

Ads

Đáy vực Vô Hồn, tòa lâu đài đá lộ ra sau hàng nghìn năm ẩn mình trong sương mù, tuy cũ kỹ nhưng hầu như nguyên vẹn.

Dương và Kiều Vô Song đẩy cánh cửa đá để tiến vào gian phòng lớn của lâu đài, là nơi mà nữ hoàng và những bậc lãnh đạo của Khổng nhân tộc họp mặt bàn chuyện triều chính. Bên trong gian phòng rộng rãi không có sự hiện diện của ngai vàng như những lâu đài, cung điện khác, thay vào đó là một chiếc bàn đá lớn với những chiếc ghế cũng bằng đá xoay tròn xung quanh, một bên là hệ thống bếp lò đồ sộ, bên còn lại là hàng chục cái lu lớn xếp chồng lên nhau, là lu chứa một loại rượu của Khổng nhân tộc.

Bụi phủ đầy trên mặt bàn còn sót vài chiếc bát gốm, gian phòng lạnh tanh tạo cho lòng Dương một cảm giác hoài nhiệm, tựa như sâu trong linh hồn hắn cảm nhận được ánh sáng của bếp lửa, mùi hương của thịt nướng, âm thanh của tiếng cười, vị cay nồng của rượu và cảm giác sảng khoái khi những chén rượu va mạnh vào nhau.

Như thể hình ảnh của mấy nghìn năm trước được tái hiện, ngồi trên ghế kia là nữ hoàng, ngồi xung quanh là các vị trưởng lão và các vị mãnh tướng xen kẽ vào nhau không chút phân biệt. Những con người phóng khoáng vui vẻ cụng chén rượu đầy, nói về mùa màng và bàn chuyện săn bắn, nào có ngờ được rằng ngàn năm sau, giống loài hùng mạnh của mình chỉ còn trong lịch sử.

Mang theo cảm xúc khó tả, Dương cùng Kiều Vô Song tiến đến một cầu thang dẫn lên tầng trên. Nhưng thay vì bước lên cầu thang, Dương đặt tay lên một ô tường đá đầy rêu xanh và vận linh lực.

Cầu thang rung động trong vài giây, sau đó bậc thang thấp nhất sụp xuống, tiếp đến là bậc thang thứ hai, thứ ba,.. cũng sụp xuống, bậc sau lại thấp hơn bậc trước, cuối cùng cầu thang vốn để đi lên giờ đã thành cầu thang đi xuống.

Phủi sạch tay, Dương quay sang Kiều Vô Song hỏi đùa: “Bất ngờ không?”

Mặt Kiều Vô Song điềm nhiên, không lắc đầu cũng không gật đầu, chỉ mỉm một nụ cười như thể chuyện Dương biết cầu thang bí mật này là điều hiển nhiên.

Dương nghi vấn hỏi: “Hình như nàng có biết ta?”

Kiều Vô Song gật đầu.

Nhưng Dương vặn nát óc cũng không ra bản thân từng gặp Kiều Vô Song xinh đẹp này từ bao giờ, lại hỏi: “Trước đây chúng ta có gặp nhau sao?”

Kiều Vô Song lần này không đáp ngay mà nhíu mày suy nghĩ, sau đó mới nhẹ lắc đầu. Thấy vậy, Dương đành thôi không hỏi nữa, dẫn đường bước xuống bên dưới.

Ở cuối cầu thang là một gian phòng sạch sẽ được chiếu sáng bằng một ngọn đèn linh lực. Giữa phòng đặt một tượng đá mang hình dạng một cô gái đứng chắp tay trước ngực như đang cầu nguyện.

Bức tượng có kích thước như người thật và cũng sống động như thật, vừa ngắm nghía, Dương vừa cẩn thận dặn dò Kiều Vô Song: “Đừng chạm vào nhé, đấy là người thật.”

Nghe vậy, Kiều Vô Song nhìn Dương bằng ánh mắt tò mò, Dương liền nói ra những gì hắn biết từ Google: “Cũng như nhiều bộ tộc thời cổ, Khổng nhân tộc này theo chế độ mẫu hệ, người đứng đầu tộc luôn luôn là phụ nữ, và người này chính là nữ hoàng cuối cùng của Khổng nhân tộc. Bà ta hóa đá không phải vì chết mà vì tự yểm lên mình một lời nguyền, lời nguyền Vọng Phu.”

“Lời nguyền Vọng Phu này khiến cho người phụ nữ mãi mãi tồn tại trong hình hài tượng đá vô tri, và lời nguyền chỉ được giải trừ khi nhận được nụ hôn từ người nàng ta yêu. Có điều đã trải qua nhiều năm, cho nên khi lời nguyền giải trừ thì thể xác nàng không thể kháng lại quy tắc lão hóa của thời gian, sẽ lập tức phân hủy và…”

“…chết. Chấp nhận đánh đổi cả cuộc đời lấy một giây được gặp lại người yêu…”

Câu sau không phải Dương nói, cũng không phải Kiều Vô Song nói, mà là tiếng nói như phát ra từ nơi sâu thẫm, tiếng nói của linh hồn.

“Chàng trai trẻ, ngươi là ai?”

Giọng kia lại vang lên, một bóng hình mờ ảo mang dáng dấp của một người đàn ông trưởng thành có thể hình lực lưỡng lướt đến trước mặt Dương và hỏi.

Đã có kinh nghiệm gặp tàn hồn nên lần này Dương không mấy bất ngờ, cúi đầu lễ phép đáp: “Bọn cháu tham dự một cuộc thi trong vùng đất này, vì tai nạn nên rơi xuống đây, chúng cháu tò mò nên đã tìm vào lâu đài chứ không có ý mạo phạm…”

Người đàn ông trong dạng tàn hồn hừ nhẹ: “Tò mò? Tò mò tới mức có thể biết cách khai mở vùng linh lực bao bọc lâu đài ư? Dù cho biết cách thì không phải dùng máu của tộc loài nào cũng có thể thành công!”

“Dạ? Ý ngài là sao?”, nghe câu sau, Dương ngạc nhiên hỏi.

“Sao là sao? Trừ vị Thánh Sư đã tạo ra thì chỉ có huyết thống hoàng tộc của người Khổng nhân tộc mới có thể khai mở hệ thống bệ đá ngoài kia.”

“Ẹc! Không phải máu nào cũng được sao? Hên là được chứ không thì tèo mẹ rồi!”, Dương mừng thầm trong bụng, điều này Google không nói cho hắn biết.

“Mà như vậy chẳng lẽ…”, sau khi ngạc nhiên thì kinh ngạc, theo như lời vị kia nói thì rất có khả năng Dương cũng có huyết thống hoàng gia của Khổng nhân tộc, nếu vậy ngoài Tiên Long hóa, chẳng lẽ hắn còn có thể Khổng lồ hóa?

Ngắt ngang dòng suy nghĩ của Dương, tàn hồn người đàn ông nói: “Dù sao cũng cảm ơn hai ngươi. Nếu không có hai ngươi xuất hiện thì ta không biết còn phải chờ đợi đến khi nào… Hiện tại đến đời vua Hùng thứ mấy rồi?”

Dương đáp: “Dạ… Đời Hùng vương thứ 18…”

“Chỉ qua 12 đời thôi sao…” Người đàn ông thở phào, nhưng Dương còn chưa nói hết.

“… là triều đại Hùng vương cuối cùng, đa chấm dứt cách đây hơn 2000 năm. Tức là từ thời Hùng vương thứ 6 đến nay đã trải qua khoảng 3000 năm.”

Người đàn ông lặng người: “3000 năm… Hóa ra ta chờ đợi đã hơn 3000 năm… Ha ha…”

Cười một trận thê lương, gã đàn ông nhìn sang Dương: “Ngươi biết cách vào tầng hầm này, chắc cũng biết lý do tạo sao nữ hoàng Đại Liên tự yểm Vọng Phu lên bản thân chứ?”

Dương lắc đầu: “Thật ra cháu không rõ lắm, chỉ biết được cách mở khóa từ một quyển sách cổ…”

“Sách cổ?” Người đàn ông bán tín bán nghi, nhưng cũng không quan tâm thật giả, nhìn qua Dương và Kiều Vô Song rồi kể:

“Khổng nhân tộc từ khi đến vùng đất này, không còn kẻ thù hoặc đối thủ cạnh tranh nên phát triển càng lúc càng nhanh, dân số tăng mạnh khiến vùng đất này không còn đủ chỗ ở… Để giải quyết vấn đề đất chật người đông, Khổng nhân tộc chia rẽ thành hai phe, một phe chủ trương kế hoạch hóa sinh sản, phe này đứng đầu là nữ hoàng Đại Liên và người yêu của nàng, tướng Đại Đức, một phe lại muốn xông ra chiếm đất bên ngoài và kẻ cầm đầu là anh ruột của Đại Đức, tên là Đại Ân.”

“Để thực hiện kế hoạch xâm lược, Đại Ân bắt đầu sai người trà trộn vào thế giới bên ngoài dưới vỏ bọc giao thương. Khi thấy triều đại Hùng Vương thứ 6 đang trong đà suy thoái, Đại Ân liền âm mưu khởi binh xâm lược nhưng bị Đại Đức ngăn chặn. Hai anh em này vốn là hai vị Cực Hạn Chúa Tể, tức là hại Chúa Tể cấp 10 đỉnh cấp, đánh với nhau một trận long trời lở đất, cuối cùng Đại Đức thắng trận. Nhưng điều bất ngờ là Đại Đức sau trận này hoàn toàn thay đổi, và dùng quyền hạn của mình sai quân lính đi xâm lược bên ngoài. Sau này mọi người mới vỡ lẽ, rằng kẻ thắng trận là Đại Ân và hắn đã phong ấn linh hồn, chiếm đoạt thân xác của Đại Đức.”

“Mà nữ hoàng Đại Liên ngay khi Đại Ân trở về đã biết ngay đây không phải là Đại Đức, bị hắn bắt giam dưới hầm và có ý đồ cưỡng bức nên nàng chọn cách dùng lời nguyền Vọng Phu để bảo toàn khí tiết và chờ ngày Đại Đức thoát khỏi giam cầm.”

“Những trưởng lão về phe nữ hoàng khi nhận ra sự thật liền kêu gọi khởi nghĩa. Đại Ân đang trong quá trình xâm lược lại gặp nội chiến nên kết quả toàn quân bại trận. Đại Ân nổi điên ra tay tàn sát tất cả người trong tộc, và cuối cùng hắn cũng kiệt sức, bị những người mạnh mẽ còn sót lại vây bắt và giam cầm trong lòng núi Phẫn Nộ, những người giam cầm hắn cũng hy sinh ngay lúc đó…”

Người đàn ông buồn bã nói thêm: “Thật ra lúc đó còn một người sống sót… chính là ta… Thật nực cười là khi từng người một hy sinh, bản thân ta lại trốn chui trốn nhũi trong tầng hầm này…”

Dương phản bác: “Ngài không có trốn! Ngài là anh hùng của cả Khổng nhân tộc lẫn loài người.”

Chưa hiểu ý trong câu nói của Dương, tàn hồn người đàn ông buồn bã nhìn hắn.

Dương nói tiếp: “Nếu không có ngài thì làm sao cuộc xâm lược của Đại Ân thất bại? Và nếu ngài không liều mạng ngăn cản thì không chừng Đại Ân đã thành công đột phá thành Thần, khi đó đừng nói Khổng Nhân tộc, ngay cả những tộc loài bên ngoài cũng gặp một tràng thảm họa.”

Gã đàn ông ngạc nhiên: “Sao cả điều này ngươi cũng biết?”

Dương đáp: “Có thể ngài không biết, nhưng người đời hiện tại luôn sùng bái ngài, không đứa trẻ nào không biết chuyện về ngài, Phù Đổng Thiên Vương, Thánh Gióng, một trong Tứ Bất Tử, thậm chí trong quân đội còn có người tôn vinh ngài là Thánh tổ binh chủng Thiết giáp.”

Nghe những thông tin về mình, người đàn ông không khỏi kích động: “Th… thật sao? Qua 3000 năm mà vẫn có người biết đến ta sao?”

Dương gật đầu, thấy vị Thánh Gióng đang hứng khởi hơn, liền thêm thắt: “Chúng cháu có mặt tại đây là để tham gia một cuộc thi nhằm mục đích tưởng niệm chiến công của ngài…”

“Ngài xem đây là gì.” Dương nói thêm, lấy chiếc sừng tê giác có đính mảnh giáp ra đưa cho Thánh Gióng xem.

Cầm chiếc sừng, tàn hồn Thánh Gióng nhìn qua rồi nói: “Thiên Vương giáp… Nó đã vỡ ra khi thay ta lãnh một đòn phẫn nộ của Đại Ân khi hắn đang trong giai đoạn đột phá thành Thần…”

“Thần Bảo có thể bị Cực Hạn Chúa Tể đánh vỡ sao?” Dương thắc mắc.

“Còn tùy loại và tùy trường hợp, Thiên Vương giáp có thể vỡ nếu chênh lệch thực lực của người mặc và đối thủ quả lớn, nhưng nếu linh trí còn thì nó vẫn có thể nhanh chóng khôi phục lại hình dáng ban đầu. Lúc đó ta chỉ là một tên Chúa Tể cấp 6, còn Đại Ân đang trong giai đoạn chuyển hóa thành Thần, dù có Thiên Vương giáp cũng không thể sống sót, cuối cùng Thiên Vương giáp chọn cách hy sinh chính nó để ngăn cản đòn đánh, linh trí của nó cũng vì vậy mà tiêu tán, nhưng ta cũng trọng thương, được đưa về đây cứu chữa nhưng đã trễ…”

“Thôi gác chuyện cũ sang bên, tiện đây ta cần mượn thân xác ngươi để…” Lắc đầu xua tan cảm xúc, Thánh Gióng lướt đến định nhập vào người Dương nhưng bị một màn chắn vô hình đánh văng ra.

“Ủa sao kì vậy cà?”, Thánh Gióng ngạc nhiên hỏi.

“Sao vậy ạ?” Dương thắc mắc.

“Linh hồn ngươi có gì đó ngăn ta nhập vào xác ngươi… Thử mượn cô bé này thử…” Thánh Gióng nói rồi quay sang định nhập vào Kiều Vô Song, nhưng lần nữa bị dội ra.

“Ui da… Hai ngươi là thứ gì vậy?”

Dương và Kiều Vô Song cùng tròn mắt khó hiểu.

“Ta muốn mượn xác hai ngươi không phải có ý xấu, mà là nhân cơ hội này tìm cách tiêu diệt Đại Ân hoàn toàn, đề phòng khả năng hắn phá phong ấn thoát ra…”

“Tại sao phải mượn xác? Cháu mang ngài đi được mà?”Dương hỏi.

Thánh Gióng đáp: “Đây là đáy vực Vô Hồn, ta là tàn hồn chứ không phải linh hồn bình thường, tồn tại đến nay nhờ gian phòng này là nơi duy nhất không bị ảnh hưởng, nếu tiếp xúc khu vực hạn chế linh lực là tiêu tán ngay… Cho nên mới cần nấp tạm vào thể xác sinh vật sống để ra ngoài.”

“À… Ra vậy…” Dương vỗ ngực nói: “Ngài cứ yên tâm nghỉ ngơi ở đây. Chuyện diệt Đại Ân giao cho cháu!”

Thánh Gióng nghi ngờ: “Ngươi có linh lực cấp Chúa Tể không?”

Dương lắc đầu. Truyện Cung Đấu

“Ngươi có Thần lực không?”

Dương lắc đầu.

“Ngươi có phải là Tối Thượng không?”

Dương lại lắc đầu.

“Rồi ngươi giết hắn kiểu gì?”

Dương lắc đầu không biết.

“Hự! Vậy mà bày đặt xạo xạo! Nhờ ngươi tìm bắt một con thú đẹp đẹp cho ta mượn xác tạm được không?”

Dương thắc mắc: “Tại sao phải là thú đẹp đẹp ạ?”

“Cho ta chút mặt mũi với chứ! Dù gì cũng là Chúa Tể mà lại bị nhìn thành con chó thì nhục chết ta!”

“Ẹc! Vậy có con này, ngài xem được không…”

Dương nói, lấy ra con thú nhỏ xíu màu hồng phấn, con này biết mùi có gái nên không quậy phá mà ngoan ngoãn liếm tay Dương ra vẻ hiền lành dễ thương.

“Ồ! Linh thú truyền thuyết sao?” Thánh Gióng kinh ngạc nhìn con thú, rút kinh nghiệm hai lần trước nên lần này gã chỉ đưa ngòn tay hư ảo của mình đến thử chạm vào Thiên Ảnh, bị con thú này quạo quọ cào một cú làm giật cả mình.

Nhưng cú cào của Thiên Ảnh chỉ sượt qua hư vô, Thánh Gióng liền giơ tay thực hiện một bí thuật khiến bản thân hòa nhập vào cơ thể Thiên Ảnh. Đây là loại bí thuật chỉ có cấp Chúa Tể dùng được, và thời gian duy trì cũng rất ngắn.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement