Trái Cấm Hoàng Triều - Hàn Linh Lăng (FULL)

 

“Pạch, pạch, pạch” đầu cặc của Mộ Dung Hạc Hiên chạm vào sâu trong lồn đụng ngay điểm G của Hàn Linh Lăng làm nàng tê tê nhột nhột như buồn đái, không kềm chế được nàng xuất tinh dòng nước trắng trong như nước suối nhưng không có mùi khai ào ào tuôn ra. 

“AAAAAAAAAAA...THIẾP RA RA....LỒN THIẾP SƯỚNG..SƯỚNG QUÁ HẠC HIỆN ƠI..AA...AAA... 

Mô Dung Hạc Hiên cũng cau mày thúc mạnh thêm một cái nữa vào lồn của Hàn Linh Lăng rồi bắn hết tinh dịch vào bên trong lồn của nàng, chàng vẫn chưa rút cặc của mình ra vội mà vẫn để nó nằm bên trong lồn của Hàn Linh Lăng bắn cho hết tinh dịch rồi mới rút ra. 

Hàn Linh Lăng nằm gục bên thành hồ tắm thở dốc, hạ thể của nàng chảy ra thứ chất lỏng màu trắng đục đặc sệt từng giọt một rơi xuống nước. 

Mộ Dung Hạc Hiên cũng ngồi xuống nước thở dốc vì vừa rồi làm tình quá kích liệt “Mỗi lần đụ nàng là ta hưng phấn cực kỳ không muốn dừng lại luôn đó Linh Lăng à.” 

Qua một lúc Hàn Linh Lăng mới có thể ngồi dậy lên tiếng nói với Mộ Dung Hạc Hiên “Chàng quá đáng thật đó Mộ Dung Hạc Hiên, đêm qua chàng mới hành hạ ta một đêm dài sáng nay lại đến hành hạ ta một trận nữa, giờ hai chân của ta mềm nhũn chẳng còn chút sức lực nào nữa cả, cái eo của ta mỏi đến sắp gẫy ra làm đôi rồi đây này...chàng đụ liên tục như thế lồn ta làm sao mà chịu nổi nữa chứ? Ngộ nhỡ nó mà hỏng thì chàng khỏi đụ nữa nha. 

Mộ Dung Hạc Hiên nhìn thấy vẻ mặt giận dỗi của Hàn Linh Lăng thì nâng khóe môi lên mỉm cười hạnh phúc rồi ôm lấy nàng vào lòng ôn nhu lên tiếng dỗ dành “Linh Lăng à, nàng đừng có giận ta mà, ta cũng vì quá yêu nàng nên mới làm như thế thôi mà nàng đừng có giận ta nha.” 

Hàn Linh Lăng trừng mắt nhìn Mộ Dung Hạc Hiên rồi đẩy chàng ra “Chàng tránh xa ta ra một chút đi, cái tư thế thân mật này vô cùng bất ổn a, ngộ ngỡ lát nữa chàng lại cứng lên đời đụ nữa thì ta không chịu nổi đâu.” 

Mộ Dung Hạc Hiên buông tay ra không ôm lấy Hàn Linh Lăng nữa mà đưa tay lên xoa bóp hai bả vai của nàng “Thôi để ta đền bù cho nàng nha, đêm qua và cả sáng nay nàng đã vất vả vì ta nhiều rồi.” 

Mộ Dung Hạc Hiên xoa bóp vai rồi xoa bóp lưng cho Hàn Linh Lăng một lúc sau đó hai người tắm rửa rồi bước lên khỏi hồ tắm. 

Mộ Dung Hạc Hiên lấy một lọ thuốc trong bình sứ trắng ra rồi lên tiếng nói với Hàn Linh Lăng “Nâng một chân của nàng lên đi ta giúp nàng bôi thuốc như vậy thì bên trong lồn sẽ không thấy rát nữa, nàng sẽ dễ chịu hơn.” 

Hàn Linh Lăng lần trước trãi nghiệm thuốc của Mộ Dung Hạc Hiên rồi cảm thấy nó rất là có tác dụng lên ngoan ngoãn nâng một chân lên để cửa lồn mở rộng, chàng dùng ngón tay chấm thuốc rồi từ từ đút sâu vào bên trong lồn của nàng. 

Thuốc trên tay của Mộ Dung Hạc Hiên vừa đút vào bên trong lồn của Hàn Linh Lăng thì nàng đã cảm thấy mát lạnh vô cùng dễ chịu, cảm giác nóng rát vừa rồi cũng nhanh chóng biến mất. 

Mộ Dung Hạc Hiên bôi thuốc cho Hàn Linh Lăng rất cảm thận bôi cả bên trong lẫn bên ngoài miệng cửa lồn rồi mới giúp nàng bận y phục chỉnh tề lại. 

Hàn Linh Lăng còn lo sợ lên tiếng hỏi “Hạc Hiên à, trên người ta có nhiều dấu vết chàng để lại như vậy liệu có ai nhìn thấy không hả?” 

Mộ Dung Hạc Hiên liền đáp “Không sao đâu, những dấu hôn ta đều hôn ở vùng kín hết nàng mặc y phục vào rồi thì sẽ không có ai để ý đâu.” 

Hàn Linh Lăng gật đầu “Vậy ta yên tâm rồi, ta về phòng đây. 

Hàn Linh Lăng vừa quay người đi thì Mộ Dung Hạc Hiên bất ngờ kéo tay nàng lại áp sát người nàng vào cánh cửa phòng tắm, nàng giật mình vội mở to mắt nhìn chàng. “Chàng sao vậy Hạc Hiên?” 

“Ta yêu nàng Linh Lăng” Mộ Dung Hạc Hiên nói rồi liền cúi đầu xuống hôn lên đôi môi non mềm của Hàn Linh Lăng, một nụ hôn ôn nhu thuần khiết không vướng bụi trần lẫn dục vọng nào cả. 

Vừa lúc đó có tiếng của Tiểu Hoa vang lên từ xa “Tiểu thư ơi, em đã chuẩn bị xong điểm tâm sáng rồi người tắm xong chưa ạ?” 

Hàn Linh Lăng vội vàng đẩy Mộ Dung Hạc Hiền ra “Ta cũng yêu chàng nhưng ta phải đi rồi..lần sau gặp lại nha. 

Mộ Dung Hạc Hiên gật đầu khẽ cười hạnh phúc “Được, ta và nàng sẽ nhanh chóng được gặp lại nhau thôi” 

Hàn Linh Lăng vội vàng mở cửa đi ra ngoài trước không để Tiểu Hoa bước vào phòng tắm, nàng giả vờ lên tiếng đáp “Ta tắm xong rồi Tiểu Hoa, ta đói quá chúng ta mau đi dùng điểm tâm sáng thôi.” 

Sáng nay hoàng hậu và quý phi nghe dời nghi lễ ở Điện Thần Trinh liền cùng nhau tới Thần Cung để hỏi Quốc sư xem chuyện gì đã xảy ra nhưng hai người ngồi chờ rất là lâu cũng chưa thấy ngài xuất hiện nên vô cùng nôn nóng. 

Thị vệ ở Thần Cung không cho bất cứ ai vào trừ phi là Quốc sư cho phép nên cả hoàng hậu và quý phi đều phải đứng bên ngoài chờ. 

Lúc Mộ Dung Hạc Hiên y phục xộc xệch trở về Thần Cung thì nhìn thấy hoàng hậu và quý phi từ đằng xa nên chàng không đi vào bằng cổng chính là dùng khinh công bay ra tường trở về phòng của mình. 

Mộ Dung Hạc Hiên cẩn thận cởi bỏ bộ y phục xốc xệch còn ướt nước của mình rồi thay một bộ y phục khác trắng viền xanh nước biển trông vô cùng đạo mạo rồi mới bước ra ngoài. 

Khi nhìn thấy hoàng hậu và quý phi đứng bên ngoài thì Mộ Dung Hạc Hiền giả lả lên tiếng hỏi “Không biết mới sáng sớm mà hoàng hậu và quý phi cùng đến Thần Cung có chuyện gì nghiêm trọng không hả?” 

Hoàng hậu lên tiếng đáp “Quốc sư, ta nghe nói sáng nay nghi lễ ban nước thánh ở Điện Thần Trinh bị dời lại buổi chiều, từ trước đến nay chưa từng có chuyện đó không biết là vì nguyên nhân sâu xa nào không hả?” 

Mộ Dung Hạc Hiên liền đánh mắt qua nhìn quý phi rồi mới lên tiếng đáp trả lời của hoàng hậu “Bẩm hoàng hậu nương nương, gần đây vi thần đang tu luyện một loại tâm pháp mới để hóa giải một vì sao chiếu mệnh không tốt của hoàng thượng, để tu luyện lại tâm pháp không thể gần nữ sắc nhưng có người trong hậu cung cố tình câu dẫn bỏ xuân dược khiến ta tu luyện không thành công. Từ đêm hôm qua ta quan sát thiên tượng thấy vì sao kia đang chiếu mệnh không tốt đối với hoàng thượng đặc biệt là chuyện nữ sắc nên đã bẩm báo lên trên cho dời nghi lễ ban nước thánh bên Điện Thần Trinh lại bởi vì nếu uống vào hoàng thượng sợ là đường con cái không tốt trong thời gian tới.” 

Hoàng hậu nghe xong thì giận đến xanh mặt giọng nghiêm trọng “Là kẻ nào lại dám giở trò dơ bẩn câu dẫn Quốc sư chứ, đúng là tự tìm đường chết mà, xin Quốc sư nói rõ tên ta nhất định trừng trị ả tiện nhân đó thích đáng. 

Quốc sư tỏ vẻ bình thản lên tiếng đáp “Trong hậu cung này có mấy người dám lạm quyền ra tay với thần thì chắc hoàng hậu cũng đoán được mà đúng không?” 

Hoàng hậu nhìn theo ánh mắt sắc lạnh của Mộ Dung Hạc Hiên đang nhìn quý phi thì liền biết được ngài đang ám chỉ đến ai rồi, còn quý phi thì nãy giờ mặt đã xanh không còn cắt máu nào cả, lần này thì lớn chuyện rồi. 

Quý phi thầm nghĩ “Lần này chết ta rồi, lần trước không nên vì hứng tình mà dùng xuân dược với Quốc sư, phải chi ta sáng suốt tìm một thái giám của An Thái Tự thỏa mãn thì đã không có chuyện gì rồi.” 

Hoàng hậu quay sang tát vào mặt của quý phi một cái với vẻ mặt vô cùng giận dữ “Lại là chuyện tốt mà ngươi gây ra nữa có đúng không hả?” 

Quý phi vội vàng quỳ xuống chân của hoàng hậu khóc lóc lên tiếng xin tha “Thần thiếp biết lỗi rồi xin hoàng hậu nương nương giơ cao đánh khẽ, lần sau thiếp sẽ không dám tái phạm nữa đâu hu hu hu.” 

“Ngươi cũng ăn gan hùm rồi nhỉ, ngay cả Quốc sư đương triều mà cũng dám câu dẫn ngươi đã nhìn thấy hậu quả chưa hả? Nếu như hoàng thượng mà có mệnh hệ nào thì ngươi chết 100 lần cũng không thể đền tội đó biết chưa hả?” 

Quý phi tiếp tục khóc lóc kể khổ mong tìm được sự an ủi “Hoàng hậu nương nương người đã lớn tuổi rồi nên không còn ham muốn tình dục nữa nhưng mà thần thiếp thì khác, năm nay thần thiếp chỉ mới có 28 tuổi thiếp vẫn còn ham muốn tình dục lắm nhưng mà đã lâu hoàng thượng không cho gọi thiếp thị tẩm nữa nên thần thiếp nhất thời hứng tình quá liều mình mới hạ xuân dược Quốc sư ạ, cùng là nữ nhân thần thiếp nghĩ là hoàng hậu hiểu cảm giác khát tình mà không có ai giải tỏa của thần thiếp.” 

Hoàng hậu càng nghe càng tức giận khi quý phi dám nói mình lớn tuổi không còn ham muốn tình dục nữa, ở vương triều này ai mà chả ham muốn tình dục chứ, độ tuổi mà không ham muốn chứ, hoàng hậu luôn khao khát có người làm tình nhưng mà bà là mẫu nghi thiên hạ nên phải giữ danh tiếng cho hoàng cung. 

Những nữ nhân khác trong cung khát tình có thể tìm thái giám giải tỏa nhưng hoàng hậu thì không, bà ta dù thèm khát cỡ nào cũng không được làm chuyện đó vì bộ mặt của hoàng gia vậy mà quý phi lại dám câu dẫn Quốc sư điển trai có tiếng tu đạo không gần nữ sắc thì thật không thể chấp nhận được. 

Hoàng hậu tỏ vẻ ái ngại với Quốc sư “Cũng may Quốc sư là người tài giỏi mới có thể tìm cách giúp hoàng thượng tránh tai kiếp, ta nhất định sẽ trừng trị kẻ gây ra lỗi lỗi xứng đáng.” 

Mộ Dung Hạc Hiên cúi đầu “Con dân Xuân Dục thật may mắn khi có một mẫu nghi thiên hạ như người.” 

eyJpdiI6IjFuM0JzbHJOZCtzUEpsdFgrbGwzdlE9PSIsInZhbHVlIjoiTjZZazBTYTFXYUo2YWRWdE9KbmlYOEFhcXIzdkNXN1RDYk9LZmIrTG5PVHVseWVUa0JSSlQwU25OYnZzRWoreHRyclwvZnNGbXQyN1c2b1dsUzN3WStBTFJ5TjdzR1wvQkpFb0twbUJ1VEt2ZTFVRmtSSEVjS1FiMnZ0Q3pEV0dCRmRhVmJubDVvWHlZcXpFY21KMDBXOFBJdXpTV3dqQXpac2VCRit5V2JVOWpCMWFMUm5vU2pvOXhMblFURWVscDBTa2dVU09GWmxkZjZwcExLNllkR3ZzdnE2bUNmTDJGWGJtZHozVzFqMXlYRGo5a3U2M2RmK3I4N3NXRFNMcGg3RjZlK2JRN1o0SU04SzV6VHk4RDNwWVY3SUhyR0lpdEpXNEtnWGd3NnNxUzBKWUNJSjRkR3pRWW0rRkFYM2t4RU9uWnpndmR1WWpzcXFueUtnK0N0Q1dsM3FiV2NYTDJYMWVKU1NUdEFzeFFEMisxNXhuc2FMREM0SmFsamhINDRNMzc0TmZRTmNiampSUnlOekIrSFwvV09hbjFOaUYrTmhROUF1XC9GWW1DMEl1YnlIXC9iRHdPODl5dUR0K1lDWDlpWG12M0tDTytNbTgwSThCeFI2VVhJUHZJXC9qTEUzbmZEWVc4UHNUUm8zQWswN3NZMTVcLzU5aFRYNDNPOUdaVEV3XC9EMGNyUFFMOVpFMTNXTUdmNTZneFEyRnBaWW8zbkJYOE9md3AxclwvMzQwXC9mTHZVQm1Fb1NwbVwva0t4WjB6eHciLCJtYWMiOiI4NDllNzhkNzY4ZjcyODY5ZmU2MGUyZmMyOWJhMDcyYjEzZTRjNTg1NDgzOGI3YWI2NGU4MmEzZDg1NTVlMTU0In0=
eyJpdiI6Im5IdHVuV2ZhSG1hN0o2UTNWdXRaXC9nPT0iLCJ2YWx1ZSI6IklrODcyZ1YzdVA4bUY4T3NqKzNLblB4ZU9tempVdGoraWJSa2pkdGd0RGQ1Um5sQ2tueHBZXC9pVWJqSXorRGZNcnM0RXlHakZteWozTmlWUmFjYVk2eDNyTzRzZCtyeTlVMEZJUERMRjRZMmZUR1c5OGJTRUtXSHhTeWcrdHhjS3NydUdzaHpxNDhCSTh3YkVmY3ZEdDBOd2M0XC8xcnFMQUE1OWRcL1pMcVQzYnZWSGlIOVwvOXVYQmwzQVprWmFlMElkUnkyeit6TFFlN0VUaHpuc1NodDRwTUJqNUljSmVRdmliU29oajBoTGd2SkRPb0F4TEFpalRpME51N2dwSVczQlRRUlBoV0phdzM4b3VCOVBrQ2dsS2VDVWVNMGJuZzFrYVBDTlVHVlkwbzRSREpiS2tLdTRBWHdCSFdYNktRQnlzbXo3QmhmTVBYVGM4YWhYUytyaUE9PSIsIm1hYyI6IjgzZjdjYzQ4MTk4OGZmMzgzNjEzMjgzNmM3MTVhNDUwYWFiOTMxODg1MTI1YjAxMDYyOTE0NjM3ZWMwOTgxYmIifQ==

Mộ Dung Hạc Hiên đứng nhìn theo bóng dáng của quý phi bị hai nô tỳ lôi đi thì ánh mắt trở nên sắc lạnh, chàng thầm nghĩ trong đầu “Ta không người nhưng người lại phạm ta trước thì đừng có trách ta tàn nhẫn.

Ads
';
Advertisement