Tổng Tài Yêu Hai Người - Bạch Yên Chi

Ads

Dứt lời Phong Du rời đi, suy nghĩ mãi hắn không hiểu hắn là con trai thừa kế gia sản Mặc Gia, nhưng mãi đến giờ cha hắn không chịu truyền ngôi. Lại còn lôi Bạch Yên Chi ra uy hiếp quyền hành của hắn…

Đêm qua Mặc Đình Ngôn qua phòng sách, đọc sách thư giãn, rồi ngủ quên luôn bên đấy. Bạch Yên Chi biết hắn muốn tránh né cô, nhưng tâm vẫn lo cho hắn lại bơi ra hành lang gió lạnh ngủ nữa. Hễ say vào là Mặc Đình Ngôn lại như cho hoan lạc bầy kêu gào. Màn tối buôn xuống hắn lại gào thét tên Lạc Vy.

Bạch Yên Chi đau lòng khi lau mình chăm sóc người chồng mà lòng toàn là hình bóng người cũ, cô trách bản thân sao lại dễ rung động với hắn thế, như có mối liên kết từ thời xa xưa khuôn mặt tuấn mĩ của hắn rất quen thuộc, nốt ruồi nơi khoé mắt của hắn làm cô nhớ lại năm 7 tuổi cô đã giúp một anh trai thoát khỏi căn phòng tối, cô nghĩ là anh trai vì khi đó cậu bé đó cao lớn hơn cô rất nhiều.

Vài ngày sau đó cô có thấy anh trai đó học trên lầu cao, nghĩ chắc anh ta hơn mình mấy lớp. Thời gian sau cô chuyển trường về gần nhà học, nhường chỗ cho cô em gái vàng ngọc học. Trường gần nhà học phí thấp hơn, sẵn cô học về sớm tiện cho cha mẹ sai vặt. Thân phận là con nuôi muốn sống yên ổn thì cha mẹ muốn sao phải nghe thế.

Thời gian thắm thoát trôi qua, cô lớn lên trong sự ghẻ lạnh của cha mẹ. Cô em gái thì luôn xem cô là cái gai muốn nhổ đi. Bạch Yên Chi gặp Lục Thừa Cẩn đường nét trên khuôn mặt giống anh trai đó, rồi thêm phần Lục Thừa Cẩn rất lo lắng cho cô. Xiêu lòng là điều đương nhiên, dù sau này cô nhận ra Lục Thừa Cẩn bằng tuổi cô đồng nghĩa là anh trai năm xưa không thể nào là Lục Thừa Cẩn.

Nhưng nghĩ là duyên phận nên họ tiến tới hôn nhân. Không ngờ người cô gả là Mặc Đình Ngôn. Cảm giác thân quen thờ thơ ấu lại trở về.

Bạch Yên Chi bước xuống lầu thấy một người đàn ông trung niên rất lạ, ông ta gật đầu chào cô, số nữ hầu cũng đứng sau ông ta.

“Ông là?”

Bạch Yên Chi dùng ánh mắt kinh ngạc hỏi, người đàn ông gật đầu, rồi khẽ trả lời:

“Tôi là quản gia mới đến ạ? Chào thiếu phu nhân.:

Quản gia ư? Sao lại có quản gia? Mặc Đình Ngôn muốn bày trò gì đây. Bạch Yên Chi gật đầu rồi đi thẳng vào bếp, nhìn nữ hầu lớn tuổi, cất giọng hỏi hang.

“Bà cho tôi biết, sao thiếu gia tuyển quản gia.”

“Thiếu phu nhân, là lão gia tuyển, thiếu gia chưa biết đâu.”

Bà hầu vừa lắc đầu ngao ngán vừa nói. Bởi trước giờ ngôi biệt thự này chỉ cần giúp việc lau dọn, nấu ăn. Chủ nhân nhà này đi suốt chả ai ở nhà.

Mặc Diệu trên lầu bước xuống nhìn quản gia mới, buông lời dặt dò.

“Dĩnh Đường, sau này phiền ông coi sóc thiếu phu nhân và con trai tôi.”

“Vâng thưa lão gia.”

Quản gia cung kính vâng lời, xoay người vào trong trong làm việc.

Mặc Diệu tựa sofa xem tin tức trên tivi, cùng lúc này Mặc Đình Ngôn âu phục chỉnh tề bước xuống thấy cha mình chưa đến công ty bèn hỏi.

“Sao cha chưa đến công ty?”

“Đình Ngôn con quản lý công ty cho tốt, cha phải sang Nhật Bản có việc.”

Mặc Diệu vừa nói vừa vỗ vai con trai, thật ra ông muốn nhường không gian riêng cho đôi vợ chồng son vun đắp tình cảm. Tuy nhiên vẫn không an tâm thằng con cứng đầu này, nên cài vệ sỹ bên cạnh trách việc con trai bạo lực với Bạch Yên Chi. Phong Du cũng theo ông sang Nhật Bản xử lý công việc bên đó.

Mặc Đình Ngôn mừng thầm. Cha mình cuối cùng cũng chịu ngưng cản trở hắn.

“Cha đi bao lâu?”

“Chắc cũng 3 tháng.”

Mặc Diệu ấn định 3 tháng, thế nhưng về hay không ông còn chưa rõ.

Trưa nay Mặc Diệu cùng Phong Du lên chuyến bay sang Nhật Bản. Còn Mặc Đình Ngôn hớn hở đến công ty.

Bạch Yên Chi cũng nhớ trường nhớ lớp, nhân lúc Mặc Đình Ngôn đi làm, cô cũng đến trường học lại.

Lâm Hạ Miên cũng còn học tại trường, thấy Bạch Yên Chi lén la lén lúc đi học, bèn nảy ra ý định mách lẽo…

Chiều hôm kia Mặc Đình Ngôn nghe Lâm Hạ Miên gọi cho hắn báo bị đau bụng, hắn bỏ việc về sớm. Vào tới phòng sốt sắn lo cho Lâm Hạ Miên, ổn thoả mới nhận ra Bạch Yên Chi không có nhà.

Theo lời Lâm Hạ Miên hắn phi xe đến Trường Mĩ Thuật Thuần Châu.

“Bạch Yên Chi…!”

Giọng nói lạnh lẽo bao trùm không gian cô và Lục Thừa Cẩn. Cô bước vào nửa xe quay mặt lại thấy Mặc Đình Ngôn tựa lưng xe Bugatti quen thuộc. Mặt đen như đít nồi. Lục Thừa Cẩn chắn người đang muốn mang Bạch Yên Chi đi.

“Mặc Đình Ngôn, anh muốn làm gì?”

“Tức cười, chồng đến đón vợ không tới lượt anh xen vào.”

Mặc Đình Ngôn rất tự tin với danh phận chồng người ta, Lục Thừa Cẩn cứng họng đứng đờ ra. Hắn kéo Bạch Yên Chi về phía mình.

“Đi về!”

Bạch Yên Chi bị hắn cưỡng chế đưa lên xe. Lục Thừa Cẩn nhìn theo, khuôn mặt trắng trẻo hai hàng lệ như hạt châu đứt chỉ rơi xuống. Thấm lên bìa quyển truyện mà Bạch Yên Chi vừa tặng anh…

Bên này Bạch Yên Chi về đến biệt thự. Hắn lôi cô vào phòng khách, đập vào mắt là Lâm Hạ Miên nhảy số ngay. Trừng mắt nhìn cô gái uốn éo trên sofa, liếc mắt đưa tình với chồng mình.

“Đúng là không biết xấu hổ!”

“Bạch…Bạch Yên Chi, cô dám chửi tôi!”

“Haiz…quy định nào không cho phép chính thất chửi tiểu tam hả?”

Lâm Hạ Miên tức ọc gạch xông tới vươn tay tát Bạch Yên Chi, nhưng cô phản xạ nhanh chụp tay ả bóp chặt.

Mặc Đình Ngôn đứng sau cười tủm tỉm. Cá tính, xem ra cô ta cũng thú vị đây.

“Đình Ngôn, cô ta ăn hiếp em, hức hức!”

Lâm Hạ Miên tỏ vẻ đáng thương chạy vào lòng Mặc Đình Ngôn. Hắn chẳng những không đẩy ra mà còn vòng tay giữa bờ vai nhỏ nhắn, cười ôn nhu.

“Hạ Miên, em yên tâm có anh đây!”

Hắn liếc trộm biểu cảm của Bạch Yên Chi dửng dưng không ngó tới hắn. Hắn tức giận tiến lại nắm cổ tay cô nâng lên ngang tầm mắt.

“Tay này của cô làm Hạ Miên đau đúng không?”

“Ừ!”

Bạch Yên Chi không do dự đáp lại một chữ, hắn giận dữ siết lực mạnh, muốn nát luôn cổ tay nhỏ, nét mặt đau đớn cắn chặt răng của nữ nhân, làm hắn thêm ghê tỏm.

“Giả bộ gì chứ?” Cô biết đau cơ đấy!”

“Muốn chửi tục thiệt chứ! Anh có não không vậy? Siết cổ anh thử coi có đau không?”

“Cô…!”

Bạch Yên Chi chửi một tràng, hắn khàn lại một chữ. Cô giật tay khỏi hắn vừa xoa cổ tay đỏ vừa chửi tiếp.

“Cô cái con khỉ khô, anh là đồ tồi, sói không có máu!”

Dứt lời cô xoay lưng chạy lên lầu, cốt ý che đi cảm xúc đau lòng và dòng lệ đang tuông rơi. Cô đã cố kiềm nén cảm xúc lúc hắn quan tâm Lâm Hạ Miên mà làm đau cổ tay cô, còn nói cô không biết đau ư?. Đâu phải đau lòng dễ thể hiện ra mặt.

Lên phòng cô gài chặt cửa phòng lại, xoay người ngồi phịch xuống tựa cửa khóc nấc.

“Mình yêu anh ta thiệt rồi, anh ta là anh trai trong phòng tối năm đó. Mình nhận ra rồi khuyên tai của anh ta.”

Bạch Yên Chi nhớ ra anh trai lúc nhỏ đó, có đeo khuyên tai bên vành tai trái. Cộng với việc sợi dây chuyền mặt trăng mà Mặc Đình Ngôn đang giữ. Hồi bé ở cô nhi viện đó là vật bất ly thân của cô bé mồi côi. Chỉ biết các sơ nói có người gửi cô vào cô nhi viện và nói sẽ có cặp vợ chồng đến nhận nuôi.

“Cốc cốc.”

“Ai đó!”

“Thiếu phu nhân là tôi!”

Giọng của Dĩnh Đường vang vọng vào, cô lau sạch những giọt lệ ngưng đọng, hít một hơi lấy bình tĩnh, tỏ ra ổn rồi mở cửa.

Dĩnh Đường bưng trên tay là cốc sữa và phần cơm chiều. Ông bước vào đặt lên bàn sofa. Cô kinh ngạc hỏi.

“Quản gia, những thứ này là?”

Dĩnh Đường cười nhẹ đáp lời:

“Là thiếu gia bảo tôi mang lên cho thiếu phu nhân.”

“Cái gì?”

Bạch Yên Chi kinh ngạc la lớn khiến Dĩnh Đường giật mình. Cùng lúc này giọng nói u ám truyền vào.

“Cô kinh ngạc làm gì? Tôi hạ độc trong đó đấy!”

Mặc Đình Ngôn lướt qua cửa phòng buông một câu, rồi đi thẳng vào phòng mình ngã lưng.

“Lúc nãy thử phản ứng cô ta có thích mình không thôi mà. Có cần chửi nặng mình vậy không?”

Bạch Yên Chi ăn xong tắm rửa xong bước ra tay đang xoa tóc, phút chốc đứng hình thấy đôi dép lông to tướng trước mũi dép mình.

“Ôi trời! Không phải là anh ta nữa chứ?”

Cô vừa nói nói vừa di chuyển ánh mắt dọc cơ thể nam nhân đến khuôn mặt thì hét toán lên.

“A!! Anh qua đây làm gì?”

“Ngủ.”

Dứt lời hắn xoay người trèo lên giường đắp chăn lại ngủ. Cô ngơ ngác không biết hắn mộng du hay mình bị hoa mắt ù tai. Cô lấy chăn ra sofa ngủ…

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement