Lúc Khánh San mở mắt ra sớm đã không thấy Quỷ Thấy đâu, chỉ thấy hộp cơm nhỏ cùng với một tờ giấy ghi đầy những dòng chữ viết tay của anh. Khánh San đọc xong cảm thấy mọi muộn phiền sớm bị anh lấy đi hết, cô cũng không ngờ được rằng Quỷ Thất có thể sến sẩm như vậy.
“Gì mà cô vợ bé bỏng?”
Khánh San hôn nhẹ lên tờ giấy kia khẽ mỉm cười rồi cất lại cẩn thận vào ví của mình, giây phút này Khánh San cũng nhận ra trên người mình hình như không một mảnh vải che thân, từng cơn đau nhức mỏi nhừ cũng chọn thời điểm cùng lúc ập đến khiến Khánh San nhăn mặt cau có.
“A, Thất Thất anh đợi đó cho em!” Khánh San khẽ mắng.
Nói xong cô cũng mau chóng đi vào phòng tắm, nhìn bản thân trong gương mà gương mặt của Khánh San bỗng chống cứng đờ, người cô chả khác nào tác phẩm của Quỷ Thất vẽ lên vậy, những chấm đỏ tím, dấu răng to nhỏ in hẳn kín người.
Quá đáng hơn hai bên hông, chiếc eo nhỏ nhắn trắng ngần của cô lại in hắn những dấu tay của Quỷ Thất làm Khánh San khẽ ửng đỏ, lần đầu anh mạnh bạo như vậy. Từ đằng sau nằm lấy eo cô mà thúc mạnh...
“Bộp bộp”
Bỗng tiếng bốp chói tai vang lên, Khánh San muốn làm bản thân tỉnh táo không nghĩ tới cảnh tượng xấu hổ đó nữa liền tự tát mạnh vào mặt mình, tùy rất thích nhưng mà cũng quá mạnh bạo rồi.
bẩm.
“Vết bầm này cũng cần ít nhất hai ba ngày mới hết...!” Khánh San lầm
Tằm xong cơ thể của cô cũng đã không còn đau nhức như trước nhưng
mà cái lưng già của Khánh San quả thật không chịu nổi rồi. Khánh San mau chóng thay đồ rồi nằm lăn ra giường muốn làm biếng một chút, chưa được hai phút bụng đói đã kêu.
“Lão chồng kia thì hay rồi, ăn sạch sẽ mình!” Khánh San thầm nghĩ.
Cô cũng chưa ăn trưa, nhưng tâm trạng vẫn khá ổn, tốt hơn lúc trước rất nhiều. Nói mới nhớ hình như lúc nãy Quỷ Thất còn có để lại hợp cơm. Anh vẫn chu đáo luôn quan tâm cô, còn đặc biệt để vào hộp giữ nhiệt nên đồ ăn vẫn còn ẩm.
“Giám đốc dậy rồi sao, vừa hay em vừa hâm lại canh!”
Vừa nói xong Tiểu Linh đã bước vào phòng trên tay còn bưng một bát canh to, cô bé nhìn vết đỏ trên cổ Khánh San mà khẽ mỉm cười rồi nhanh chóng đi ra. Khánh San cũng biết Tiểu Linh là thư kí của cô ngồi gần như vậy chắc chắn đã nghe thấy hết nên phút chốc có chút ngượng ngùng.
Bên khác, Quỷ Thất vừa về công ty đã đến chỗ Hàn Thiên lấy lại hộp cơm yêu quý của cô vợ nhỏ làm cho anh, vì đã trễ nên đồ ăn sớm đã nguội ngắt nhưng anh vẫn cảm thấy rất vui ăn sạch sẽ.
Hàn Thiên đứng bên cạnh mà ngớ người, giám đốc là người kén ăn nhưng giờ thật sự rất trân trọng mọi thứ của phu nhân.
“Chuyển Ninh Ninh sang công ty chi nhánh đi, dặn nhân viên từ giờ không cho cô ta bước vào đây!”
“Nếu ai dám làm trái lệnh trực tiếp đuổi việc, cậu phá người quản chặt cô ta một chút, Ninh Ninh chắc chắn sẽ không để yên nên hãy cẩn thận!” Giọng điệu nghe có vẻ lạnh lùng chết người nhưng chỉ có Hàn Thiên hiểu, giám đốc thật sự giận rồi. Lần này e là Ninh Ninh khó sống, cô ấy vẫn nên biết khó mà lui, dù là ai, từng có tình cảm thế nào thì đụng vào người không nên đụng thì chắc đã biết hậu quả phải trả là rất đắt.
Ngẫm một hồi Quỷ Thất cũng nhớ ra, chuyện sáng nay bên công ty
Khánh San chắc là có người cố tình hãm hại nhưng anh vẫn chưa nghĩ ra là ai. Nếu là đối thủ cạnh tranh đi chăng nữa thì cũng không ngu ngốc là rõ ràng như vậy.
“Cho người trong tù chăm sóc bà ta chu đáo chút, nào khai ra mới thôi. Nhớ dọn sạch sẽ, xem xem coi ai là người đứng đằng sau vở kịch này!”
San San là người mềm lòng, những chuyện giơ bẩn này không nên ảnh hưởng đến cô ấy, vẫn là để đôi bàn tay nhuốm màu đen dơ bẩn này gánh hết đi...
Bên khác Thẩm Gia Kì như điên loạn, cô ta đã nóng lòng không nổi muốn băm Khánh San thành trăm mảnh.
“Không phải chị bảo là lần này sẽ ầm ĩ không yên sao, giờ chưa bao lâu đến một câu liên quan đào bới cũng không tìm ra.”
Cẩm Tú cũng biết Quỷ Thất sẽ ra tay dẹp loạn nhưng không ngờ anh lợi hại như vậy, nhưng bước mở đầu này chỉ là múa rìu qua mắt thợ, đánh đòn tâm lý nhẹ nhàng che giấu kế hoạch đằng sau thôi.
Cẩm Tú nhìn Gia Kì ngu ngốc bị mình lợi dụng có chút ngứa mắt tại thái độ của cô ta, nhưng mà con cờ này vẫn còn hữu dụng.
Cẩm Tú cười khẩy:” Không sao, sau đó còn rất nhiều cách khác.”
Đến tối, ở biệt thự của Quỷ Thất.
“San San chưa về sao?”
Quỷ Thất vừa cởi áo khoác vừa nhẹ giọng hỏi dì giúp việc trong nhà, di nhanh chóng cầm lấy áo khoác khẽ cúi người, Khánh San thường bận rộn tăng ca nhưng chỉ cần nghe thấy tiếng xe anh về nhất định sẽ chạy ra đón, ấy vậy mà nay lại không thấy bóng dáng đâu, mọi sự mệt mỏi cả ngày làm việc cứ đè nén lên đôi vai anh.
“Thiếu phu nhân cũng vừa về tới, có lẽ là đang trong phòng tắm nên không biết ngài về.”
Quỷ Thất khẽ gật đầu rồi bước thẳng lên tầng, lúc nãy bên dưới cũng không thấy xe của cô còn tưởng cô còn ở công ty tăng ca. Anh bây giờ chỉ muốn gục đầu vào người cô giải tỏa hết những thứ đang đè nén này.
Mở cửa phòng ra quả thật là có nghe tiếng nước chảy, anh nhẹ nhàng đóng cửa chốt khóa cửa phòng lại rồi âm thầm cởi sạch đồ trên người. “Áaaa!” Khánh San hết lớn khi anh trần chuồng bước vào
Lão chồng này của cô ngày càng mặt dày không còn tí liêm sĩ nào ngày
càng tác quái.
“Không phải bên cạnh còn có một phòng tắm khác sao, sao sao anh lần nào cũng nhất quyết chui vô cái ổ nhỏ này của em vậy hả!” Khách San tức giật tạt nước vào người anh.
Quỷ Thất chỉ mỉm cười nhẹ, vô tội trả lời:” Dù sao cũng là vợ chồng sao lại để ý như vậy, hơn nữ phòng bên...cúp nước rồi!”
“Hơn hết em la to như vậy là muốn mọi người trong nhà chúng ta đều biết...!”
Nói xong Quỷ Thất khẽ chột dạ quay mặt đi, gì mà cúp nước chứ thật
không biết biện lí do, mà kệ dù sao thì thành công là được. Anh nhìn Khánh San làn da trắng mịn lấp ló trong lớp bong bóng liền cảm thấy phấn kích.
Khánh San cũng nhận ra ánh mắt phủ đầy lớp sương dục vọng kia, vội vào lùi về sau.
Quỷ Thất nhìn vết đỏ trên người Khánh San mà yết hầu khẽ lăn, anh liền tiến tới khẽ vuốt ve, hình như hôm nay có chút thô lỗ?
“Hôm nay San San cũng rất hưởng thụ mà đừng bày ra vẻ mặt bất mãn đó nữa!”
Quỷ Thất nói xong liền ám chỉ vào cánh tay đầy vết cào mà Khánh San để lại, ở sau tấm lưng lớn còn khoa trương hơn.
“Đây...đây là mình làm ra sao?” Khánh San khẽ đỏ mặt.
Cô đưa bàn tay nhỏ chạm vào tấm lưng lớn săn chắc của anh:” Có đau không?”
Quỷ Thất liền nắm bắt cơ hội nũng nịu tỏ vẻ rất đau xót, nhưng mà Khánh San không đẻ bị dụ nữa, cô liền nhanh chóng thay đồ đi vào phòng trước, cô sợ mình ở lại thêm một giây lại bị anh dụ dỗ ăn sạch.
Hôm nay cô còn phải tăng ca cho dự án mới, Quỷ Thất thấy mèo còn chuồn nhanh như vậy khế bất lực, vậy mà lại để cô chuồn mất.
“Làm gì có người vợ nào như em chứ, còn không giúp mình tắm một chút!” Quỷ Thất lớn giọng vọng ra.
Khánh San nghe nhưng không đáp, chỉ thấy anh ngày trẻ con, ngày càng quấn người.
Nhưng chỉ có Quỷ Thất hiểu, cái cảm giác bất an trong lòng mà trước giờ anh chưa từng cảm nhận nó đang giày vò anh như thế nào. Anh rất sợ, từ trước đến giờ mọi thứ đều nằm trong lòng bàn tay, sự kiểm soát của anh, nhưng San San chính là một ngoại lệ là thứ gì đó rất quan trọng nhưng
Một khi tan biến sẽ không tìm kiếm được chút dấu vết đã từng tồn tại?
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất