Tổng Tài Lạnh Lùng Sủng Vợ Vô Đối

 

Qua khung cửa sổ được bao quanh bởi những cây hoa leo, tấm màn nhỏ khẽ đung đưa theo gió, ánh nắng dịu nhẹ chiếu vào chiếc giường lớn mang theo chút ấm áp đầu hạ. Thân ảnh nhỏ bé thanh mảnh khế co mình cuộn tròn trong chiếc chăn ấm như chú mèo đang ngủ nướng. 

“San San dậy thôi, em không muốn trễ làm đâu nhỉ?” 

Quỷ Thất đặt khay đồ ăn thơm nức đang tỏa khói trên ta xuống bàn cạnh giường, Khánh San khẽ động đôi mi dài đen, cô đỡ đầu tỏ vẻ mệt mỏi. 

“A, đầu của em!” 

Quỷ Thất thở dài lắc lắc đầu, biết ngày sẽ thế nào, anh biết rõ Khánh San không thể cưỡng lại rượu ngon nhìn có chút bê tha nhưng lúc say dáng vẻ lại cực quyến rũ khiến người khác xiêu lòng. Cô cũng có tinh thần trách nhiệm với bản thân nên cũng chỉ thỉnh thoảng uống vài ly nhưng tửu lượng lại kém. 

“Anh pha chút trà, em ăn sáng xong nhớ uống thuốc!” 

Hôm nay anh tự tay xuống bếp nấu cháo cho cô, Khánh San ăn xong tấm tắc khen ngon thân thể cũng nhanh chóng bình phục, chắc đã trải qua nhiều nên mới có kinh nghiệm như vậy? Khánh San hiếu kỳ dò hỏi. 

“Có phải trước kia anh cũng từng chăm sóc người khác không?Rất có kinh nghiệm a!” 

lời. 

Quỷ Thất đang dọn dẹp lại chén bát khẽ khựng lại không nhìn cô mà trả 

“Ừ! Trước kia từng có một người!” 

Khánh San nghe xong thì trà ngon trong miệng tự dưng cũng chuyển 

thành đắng chát dù có cho thêm bao nhiêu mật ong cũng thế. Lòng cô rối 

bời càng thêm tò mò người nào lại có phúc như vậy, được anh chăm sóc? 

Quỷ Thất trước giờ đều lạnh nhạt vô tình, trên gương mặt không chút 

biểu cảm có lẽ nào cũng tại người đó gây ra không? 

“San San? Mau chuẩn bị em sắp bị trừ lương rồi đấy! Mới thăng chức lại 

đi trễ sẽ bị nhân viên cười cho xem!” 

“A, xém chút quên mất!” 

Bị Quỷ Thất thúc dục cô cũng mau chóng rời khỏi giường cắt ngang 

mạch suy nghĩ của Khánh San, cô nhủ lòng chỉ là bản thân nghĩ quá nhiều thôi. Chẳng qua chỉ là quan hệ hợp đồng đừng quá tham lam đến cuối đánh 

mất bản thân. 

Vừa nhận chức nên Khánh San phải tập quen lại từ đầu để nắm rõ các 

công việc, nó khiến cô mất khá nhiều thời gian nhờ thế Khánh San cũng cho 

chuyện sáng nay vào dĩ vãng. 

“Giám đốc, chủ tịch cho gọi người!” 

Tiểu Linh là trợ lý của cô nên cũng bận không kém, thân hình nhỏ bé 

phải ôm xấp tài liệu cao che cả mặt. Tiểu Linh khá ưa nhìn, tính cách hướng 

ngoại nên rất nhiều người thầm mến còn ngỏ ý giúp đỡ nên cũng không vất vả lắm. 

Cô bỗng nhớ về tối qua mơ mơ màng màng hình dung ra hình ảnh của Tiểu Ngô, nhớ về việc vô sỉ níu kéo anh ở lại, còn coi là gấu ôm mà ôm hôn không thương tiếc, gương mặt nhỏ nhắn bỗng ửng đỏ. 

“Tiểu Linh sốt sao? Mặt đỏ hết rồi!” Đồng nghiệp đi ngang thấy cô thơ thẩn vỗ vai nói. 

"A, a!" 

Tiểu Linh giật bắn tài liệu trong tay cũng đỗ mất, cô không biết mình đang nghĩ gì nữa nhanh chóng lượm lên. 

“Xin lỗi chị, em không sao! Chắc bận quá chạy đi chạy lại nên mới thế!” 

Người đó cũng không hỏi thêm mà giúp cô một tay rồi trở về chỗ ngồi. Tiểu Linh đặt tài liệu xuống thở dài, dùng lực hai tay vả vào mặt im hằn dấu đỏ mọi người xung quanh ai cũng nhìn cô kinh ngạc. Tiểu Linh ngường ngùng xin lỗi xua xua tay. 

gặp!” 

“A làm sao trả chiếc áo khoác đó đây!” 

“Chết tiệt tại sao lại níu kéo người ta làm gì chứ! Rõ ràng là lần đầu 

Cô nghĩ về chiếc áo khoác đang ở nhà còn lưu lại chút hương thơm nhẹ nhàng cuốn rũ mà từ dày vò bản thân. 

“Nhưng mà đẹp trai thật! Đẹp hơn trên hình nữa!” 

Bên khác Khánh San được mời vào phòng chủ tịch, nay là ngày cuối người giữ chức vị này. Ông thấy Khánh San liền vui vẻ mời cô ngồi xuống uống trà. 

“Khánh San quả thật rất giỏi! Những gì hứa với cô tôi cũng nên thực hiện rồi!” 

“Nhưng có vài điều tôi không hiểu, người tài giỏi như cô sao lại vất vả đánh cược công việc chỉ để lấy lại một công ty sắp phá sản?” 

Khánh San ngày hôm nay được gọi tới đã biết sẵn nên đã chuẩn bị sẵn sàng tường thuật lại hết mọi chuyện. Dù sao chủ tịch cũng là người tốt, người đã giúp cô từ một cô sinh viên vô danh đến một Khánh San tài năng. 

Qua cuộc nói chuyện hai người cũng hiểu nhau và thân thiết hơn, chủ tịch còn ngỏ lời sẽ giúp đỡ cô cho dù như thế nào. Nhưng đời người không ai cho không ai điều này Khánh San hiểu rõ. 

“Khánh San quả là người thông minh!” Chủ tịch cười vui vẻ. 

Ông đây là muốn nhận cô là con nuôi, thật ra gia đình người đáng nhẽ sẽ có hai anh em nhưng vì tiểu thư nhỏ vì một lần vô ý của ông mà khiến cô ấy ra đi mãi mãi thế nên Cúc Tử mới là con một. Dù đó là tai nạn không ai muốn nhưng lòng ông vẫn thầm trách bản thân. 

Từ khi gặp Khánh San, cô cũng có vài phần rất giống với vị tiểu thư kia khiến ông chạnh lòng, ông cũng dường như coi cô là con gái hết mực bảo vệ nâng đỡ, nó đã vơi đi phần nào tự trách hơn nửa đời người của ông. Chính Khánh San đã giải thoát cho tâm hồn đầy tổn thương bị trói buộc bởi tội lỗi của chủ tịch. Khánh San nghe xong cũng hết sức xúc động, từ lần đầu gặp Cúc Tử anh đã nhìn cô đến ngơ người chắc phần nào anh nhớ lại người em nhỏ cũng mình. 

Khánh San cũng an ủi chủ tịch nhưng việc con nuôi này cô còn phải suy nghĩ, người mang danh là dòng tộc danh giá không thể tùy tiện nhận người khác làm con. Hơn thế cô cũng phải hỏi ý kiến của mẹ mình, Quỷ Thất cũng có chút thành kiến với Cúc Tử vẫn là từ từ thì hơn. 

“Con cứ suy nghĩ, ta không cần câu trả lời ngay!” 

“Và còn điều nữa, ta muốn con vẫn có thể tiếp tục góp sức cho công ty, ít nhất là khi con hoàn toàn gây dựng lại công ty của ba con!” 

eyJpdiI6Ikc1T25yc1BsajBPREt3U3dMd29XbHc9PSIsInZhbHVlIjoiU0lveFFzVDJ6UlBQTVwvaTZSOTBnak1sNkVZN2JjdGlBaEhTalwvUDJ6cGlcL0lhaURySjFqZ3p6YU5lVmFkUE4za3NUZFBJM3JTNlFUWFo1c21NdUVaTlE1Qm5KdVwvNlQ3SWxacUl3TnRDMUxTQ3NHTzRDMUp4OGZkTUt5UjRSWHRIVU9vTFU3TVdiSFwvVjhJcE10d0pJK3FMdktRYlE2dnZUdE9waTJIcTlXdkVwQVdkWTIyVGliUFwvek5BcFViaVlVN3V6eXBINzhtakJ5eWNzV1dlNGxjUT09IiwibWFjIjoiOTRmZDAyYjA4OGUzNzg0NTUxZGM2OTM4MTQ5MWZiMDI0NzRiODI5NTA0ZjZkNjgxZDhjOGU1NDIwZTVlYzYyYiJ9
eyJpdiI6ImR5ZG1KdXhaMGMxS1UxRHJ4UXppZFE9PSIsInZhbHVlIjoiYlwvSk5wcDJqSGtNK0w0ZnYzM1JaQ1wvWE1wOFFyMmpNSHgwSXdPbEgzcUZNN2JFSWhVSDhqeFYzNTBQWkVHRzZxR3h1SzBcL3NMeCsrcW45YndCd3h4WDErMzI0TUowUll5aFFlRnkrSTBvME56YkZIb0hwZ0ZkclNqWThUdHh3c292bmxQSlZxaFJZM3BRbEJMR29ZVERqaE5zaWc3MnJacHlJZjVTT2VnN3BMK2liSkZQaUdVdWxLZnVMNGF5ZW9hbGhkWmJNeEtsRW84aFp0aFZ3YWJjV0UzU1NBaGV5SG5EdHdPMGxZS2ZvbFNLdmQ2dzFxcXhSYTBlNXBRWng0SCIsIm1hYyI6ImE0ZDYxMDUwMDI5ZTFmNzBmYjkwMzM1YmMyYWVhNWYwYzhlNmM5MDAwYzI3Y2I0ZGVlOGNlZmE3ZjUxODUxODkifQ==

điều này đương nhiên có thể.

Ads
';
Advertisement
x