Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (Bản chuẩn) - Tô Lam - Quan Triều Viễn

Ads
Quản lý cửa hàng vội vàng gọi người bên trong: "Tiểu Hồ, mau lấy hai đôi giày khảm kim cương mới về hàng kia ra cho cô đây thử."

Tô Lam quay người ngồi xuống ghế thử giày, bên tai nghe quản lý cửa hàng giới thiệu: "Hai đôi giày này đều là bản giới hạn, cả Giang Châu chỉ có mỗi kiểu hai đôi, đương nhiên giá tiền cũng không rẻ, nhưng nếu phối với váy cưới thì cao cấp sang trọng, chắc chắn sẽ khiến người khác hai mắt tỏa sáng!"

Lúc này, một nhân viên nữ mặc chân váy đen và áo sơ mi trắng cúi đầu ôm hai đôi giày đi ra.

Quản lý cửa hàng vội vàng chỉ huy nhân viên nữ kia: "Mau mở ra để hai cô đây đi thử."

Nhân viên nữ kia bước đến quỳ một chân xuống, mở nắp hộp của một đôi giày trong đó ra, lấy ra một đôi giày cao gót sáng loáng rực rỡ từ trong hộp, đồng thời giúp Tô Lam cởi giày trên chân ra, sau đó đi giày giúp cô một cách cẩn thận chu đáo và cài quai giày lại.

Tô Lam và Kiều Tâm nhìn thấy chiếc giày đi trên chân Tô Lam thì trợn tròn cả mắt.

Đôi giày này không hổ là hàng mới bản giới hạn, kiểu dáng cao cấp thanh lịch, khắp giày khảm kim cương tinh xảo, sáng long lanh tựa như giày thủy tinh của Cô bé lọ lem, nếu không nói còn tưởng rằng đây là giày đặc biệt thiết kế để mặc váy cưới.

Sau khi nhân viên nữ đang quỳ một chân trên mặt đất kia đi giày giúp Tô Lam xong bèn liếc nhìn giày trên chân Tô Lam một cái, sau đó ngẩng đầu khen: "Cô ơi, đôi giày này quả thật như thiết kế riêng cho cô, cô..."

Khi nhân viên nữ kia nhìn thấy rõ mặt Tô Lam, cô ta như bị nghẹn ở cổ họng, không những nói không nên lời mà biểu cảm trên mặt cũng vô cùng phức tạp, có ngỡ ngàng, có xấu hổ, có bất đắc dĩ, cũng có bối rối.

Lúc này, Tô Lam cũng ngẩng đầu nhìn mặt của nhân viên nữ kia.

Khi nhìn thấy mặt của người đổi giày cho mình ở trước mắt, rõ ràng Tô Lam cũng sững sờ một lát.

Cô không ngờ rằng cô ta lại lưu lạc đến mức phải bán giày ở đây, hơn nữa trên mặt cũng không còn trang điểm đậm như ngày trước, tuy rằng cũng trang điểm nhưng rõ ràng đã nhạt hơn rất nhiều, lại thêm bộ trang phục lịch sự ở trên người, Tô Lam không thể nào tưởng tượng được người trước mắt chính là Hồ Mỹ Ngọc mà trước đó vài ngày còn ra oai với cô.

Lúc này, Kiều Tâm cẩn thận quan sát Hồ Mỹ Ngọc, cũng nhận ra cô ta.

Sau khi sững sờ, Kiều Tâm bèn khoanh tay trước ngực cười lạnh nói: "Đây chẳng phải là Hồ Mỹ Ngọc đó sao? Sao bây giờ còn bán giày nữa thế? Tôi không nhìn nhầm đấy chứ?"

Nhất thời, trên mặt Hồ Mỹ Ngọc mảng đỏ mảng trắng, cúi đầu không nói lời nào, thái độ khác thường, nếu như là trước đây chắc chắn đã xông lên muốn đánh Kiều Tâm cho bằng được.

Nghe thấy lời của Kiều Tâm, quản lý cửa hàng bèn nói với Hồ Mỹ Ngọc: "Tiểu Hồ, các cô biết nhau à?"

"Đâu chỉ biết, là người quen cũ luôn kìa." Không đợi Hồ Mỹ Ngọc nói chuyện, Kiều Tâm đã nói mỉa mai.

"Nếu như vậy thì hai cô hãy ủng hộ cho KPI của Hồ Mỹ Ngọc một chút đi, cô ấy tới đây làm việc một tuần rồi mà vẫn chưa bán được đôi giày nào, đôi giày này là hàng cao cấp của cửa hàng chúng tôi, sẽ được tính không ít KPI đó!" Quản lý cửa hàng cười nói thân thiện.

Giờ phút này, Hồ Mỹ Ngọc đã cúi thấp đầu xuống tận ngực.

Tô Lam nhìn ra tay của cô ta đã siết thành nắm đấm, có lẽ là đang rất kiềm chế.

Tô Lam biết loại cửa hàng của thương hiệu nổi tiếng thế giới như vậy có yêu cầu rất nghiêm ngặt đối với nhân viên, hơn nữa khi ứng tuyển còn phải đưa một số tiền cọc nhất định, nếu như đắc tội khách hoặc làm hư hại hàng hóa trong cửa hàng thì đều phải chịu trách nhiệm.
Xem ra lần này Hồ Mỹ Ngọc và Hồ Tinh đã thật sự cùng đường, nếu không cũng sẽ không chạy đến đây bán giày.

Không biết tại sao, giờ phút này Tô Lam nên rất hả hê trong lòng mới phải, nhưng khi nhìn thấy Hồ Mỹ Ngọc thật sự rơi vào bước đường này thì trong lòng vẫn có chút xót, haiz, nói cho cùng cũng là hai người kia gieo gió gặt bão, cũng không đáng để được thương hại.

Lúc này, Kiều Tâm nói chuyện: "Ủng hộ thì đương nhiên là được, nhưng tôi thấy đôi này cũng không đẹp lắm, vậy thì làm phiền cô lấy đôi còn lại ra cho bạn tôi thử đi!"

Nghe thấy lời này, Hồ Mỹ Ngọc ngước mắt nhìn cô chằm chằm bằng ánh mắt căm thù.

Lần này Kiều Tâm có cơ hội trả mối thù lúc trước, đương nhiên sẽ không yếu thế, bèn nói thẳng với quản lý cửa hàng: "Quản lý, nhân viên của hàng cô có cái độ gì đây? Đây là thái độ khi cư xử với Thượng Đế hả?"
"Hồ Mỹ Ngọc, cô bị là sao thế? Quên điều lệ của nhân viên rồi à?" Quản lý cửa hàng vội vàng nhỏ giọng trách cứ Hồ Mỹ Ngọc.

Lúc này, Hồ Mỹ Ngọc bèn ấm ức giải thích: "Quản lý, bọn họ từng có xích mích với tôi, tới đây là để quấy rối, chắc chắn sẽ không mua giày của chúng ta đâu!"

Nghe vậy, quản lý cửa hàng lập tức uốn nắn cô ta: "Chỉ cần bước vào cửa hàng của chúng ta thì chính là Thượng Đế của chúng ta, cô phải buông bỏ hết ân oán trước đây."

Sau đó, quản lý cửa hàng quay đầu cười nói với Tô Lam và Kiều Tâm: "Thưa hai cô, đều là do nhân viên cửa hàng chúng tôi không đúng, để tôi giúp cô đi thử đôi giày còn lại nhé."

Thấy Hồ Mỹ Ngọc vẫn còn đứng ở đó không nhúc nhích, quản lý cửa hàng đã không kiên nhẫn được nữa, thúc giục: "Mau giúp khách thử giày!"
Hồ Mỹ Ngọc tức giận đứng ở đó, vẫn không nhúc nhích.

"Cô muốn bị đuổi việc đúng không? Đừng quên cô đã xin tôi như thế nào, tôi mới để cho một người không có bất kỳ kinh nghiệm gì như cô ở lại làm việc?" Quản lý cửa hàng đã có chút nổi nóng.

Hồ Mỹ Ngọc hết cách, đành phải tiếp tục ngồi xổm xuống, đưa tay cởi giày trên chân Tô Lam ra, sau đó lại mở hộp chứa đôi giày còn lại, lấy giày ra định xỏ vào giúp Tô Lam.

Lúc này, Tô Lam đột nhiên xỏ vào giày của mình, ngẩng đầu nói với quản lý cửa hàng: "Xin lỗi, tôi không thích cả hai đôi giày này."

Sau đó Tô Lam bèn kéo tay Kiều Tâm rời khỏi cửa hàng.

Sau khi bị Tô Lam kéo ra ngoài, Kiều Tâm hất tay cô ra, nói trách móc: "Hôm nay khó khăn lắm mới rửa được mối nhục lúc trước, sao cậu lại lâm trận bỏ chạy thế? Đúng là không có tiền đồ!"
Tô Lam kéo khóe miệng cười nói: "Bây giờ Hồ Mỹ Ngọc đã là chó rơi xuống nước rồi, chúng ta cần gì phải để ý tới cô ta chứ?"

"Cậu quên trước đây hai mẹ con cô ta đối xử với cậu và bác gái như thế nào rồi à? Bây giờ cậu không hận bọn họ chút nào nữa?" Kiều Tâm truy hỏi.

Nghe vậy, Tô Lam cúi đầu suy nghĩ một lát mới trầm lặng nói: "Tớ đã suy nghĩ cẩn thận, bao nhiêu năm nay, mỗi lần tớ gặp mặt mẹ con Hồ Tinh là chắc chắn sẽ đốp chát nhau, bây giờ bọn họ đã tự đi về phía diệt vong rồi, đây chính là trừng phạt tốt nhất dành cho bọn họ, ông trời đã thay tớ trừng phạt bọn họ, chúng ta còn tốn thời gian phí công sức để xử lý bọn họ làm gì? Thật ra tớ cũng không muốn gặp lại bọn họ, tốt nhất là bọn họ mãi mãi biến mất khỏi cuộc sống của tớ, bởi vì tớ muốn quên đi những chuyện không vui trước đây."
Nghe thấy lời của Tô Lam, Kiều Tâm nghĩ thấy cũng phải, bèn cười nói: "Tớ phát hiện cậu đã không còn là Tô Lam ân oán rõ ràng của trước đây nữa, sau khi có Minh An và Xuân Xuân, cậu đã trở nên hèn nhát rồi!"

Tô Lam lại cười nói: "Trái lại cậu vẫn là đứa trẻ trâu như trước kia, thời gian chẳng thay đổi cậu chút nào."

Sau đó Kiều Tâm bèn ngước nhìn nắng chiều nơi chân trời, nói: "Trước kia mẹ tớ là điểm yếu của tớ, bây giờ tớ một thân một mình, không có gì đáng để bận tâm nên cũng chẳng có gì phải sợ."

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement