Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (Bản chuẩn) - Tô Lam - Quan Triều Viễn

Ads
Nụ cười của Tô Lam đã kí©ɧ ŧɧí©ɧ Quan Triều Viễn, bàn tay to lớn đang đặt trên eo cô tăng thêm sức, Tô Lam không khỏi cau mày.

"Đau quá..." Tô Lam nói khẽ.

Quan Triều Viễn ghé vào tai cô, giọng nói anh đã trở nên trầm khàn: "Anh thấy em chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, lát nữa đừng khóc nhè xin tha."

Thấy anh nổi đóa thật, lúc này Tô Lam mới hơi sợ.

Ánh mắt Tô Lam hơi dao động, cô bỗng ngẩng đầu nhìn về phía cửa: "Ai bảo cô vào đây?"

Nghe thấy câu này, Quan Triều Viễn nới lỏng tay ra, sau đó cũng nhìn về phía cửa.

Tô Lam nhân cơ hội đẩy Quan Triều Viễn, Quan Triều Viễn nhất thời không đề phòng nên bị đẩy đến suýt chút nữa ngã xuống sô pha, còn Tô Lam thì xoay người chạy về phía cửa!

Đợi đến khi Quan Triều Viễn kịp phản ứng, Tô Lam đã chạy được hai ba mét.

Quan Triều Viễn cau mày, khóe môi lại nở nụ cười như đã đoán ra từ trước, sau đó anh dùng sức bước qua sô pha, dẫm lên đuôi váy của cô.

Tô Lam đang chạy bỗng bị kéo lại, cả người cô cũng mất cân bằng, cả người ngả về sau, dễ thấy cô sắp bị ngã về phía sau!

Chỉ nghe thấy Tô Lam hét lên một tiếng, cô ngã xuống, người và đầu cô đều sắp va xuống đất.

Lúc này Tô Lam sợ hãi nhắm mắt lại, cô biết chắc lần này sẽ ngã đau điếng lắm, không chừng còn bị ảnh hưởng đến não, nhưng hết cách, ai bảo cô không biết nặng nhẹ, chọc giận hổ dữ chứ.

Chính lúc Tô Lam chấp nhận đón nhận cơn đau đớn, vào thời khắc mấu chốt, cô cảm thấy cả người mình được một thứ mềm mềm, có tính đàn hồi ôm lấy.

Cơn đau đáng ra phải đón nhận lại không thấy đâu, ngược lại còn rơi vào một vòng tay ấm áp.

Cô biết anh sẽ không để mặc cô bị ngã như vậy, nên khóe môi cô cũng nở nụ cười hạnh phúc.

Ngay sau đó, bên tai cô lại truyền đến giọng nói đặc biệt của anh: "Có vẻ em vẫn rất hưởng thụ nhỉ?"

Tô Lam cười nói: "Đương nhiên rồi, em biết anh sẽ không giương mắt nhìn em ngã, nhỡ em có làm sao, con của anh sẽ không còn mẹ nữa!"

Lúc này, Tô Lam mở to mắt nhìn gương mặt anh tuấn đang nở nụ cười kia.

Bấy giờ Quan Triều Viễn quỳ một chân xuống đất, còn Tô Lam thì nửa người trong vòng tay anh, nửa người trên mặt sàn.

"Mặc váy dài như vậy còn muốn chạy? Thật không biết lượng sức." Quan Triều Viễn cố ra vẻ căng thẳng.

"Đuôi chiếc váy này đúng là dài quá, lát nữa em bảo nhân viên cửa hàng cắt một nửa đi mới được." Tô Lam cúi đầu nhìn phần đuôi váy, bực mình nói.

"Không được!" Quan Triều Viễn lại ngang ngược nói.

"Tại sao?" Tô Lam ngước mắt hỏi.

"Anh thấy nơi thiết kế đẹp nhất của chiếc váy chính là phần đuôi váy dài này, để em chạy cũng không chạy nhanh được, mãi mãi không thể chạy khỏi tầm mắt của anh!" Quan Triều Viễn bất chấp nói.

Tô Lam biết tiếp tới đây sẽ là màn báo thù cô của Quan Triều Viễn, nên Tô Lam vội cười nói: "Thời gian cũng không còn sớm nữa, chúng ta mau chụp ảnh cưới đi? Nếu không hôm nay sẽ không xong mất."

"Trí nhớ em kém vậy sao? Chẳng phải khi nãy em nói phải thử xem lửa sấm sét của anh có thể đốt cháy em không mà?" Lúc này ánh mắt Quan Triều Viễn vô cùng nham hiểm.

Tô Lam bỗng cảm thấy bồn chồn, cô vội nói: "Em nghĩ không cần thử nửa, lửa sấm sét của anh chắc chắn có thể đốt cháy em thành tro bụi."

"Vậy không được, anh nhất định phải biểu diễn cho em xem, để em tâm phục khẩu phục." Quan Triều Viễn cúi đầu hôn lên cổ Tô Lam.

"A..." Lúc này, Tô Lam ngân giọng, dùng hết sức lực hét lớn.

Tiếng hét này không nhanh không chậm, Quan Triều Viễn cau chặt mày.

Ngay sau đó, nhân viên makeup và trợ lý đẩy cửa bước vào hỏi: "Sao vậy? Xảy ra chuyện gì rồi?"
Thấy nhân viên makeup và trợ lý bước vào, Tô Lam đang nửa nằm trên sàn vội trả lời: "Tôi... không cẩn thận vấp ngã!"

Lúc này, tư thế của Tô Lam và Quan Triều Viễn quả thực khiến người ta vừa nhìn đã thấy giống tư thế cô dâu bị ngã.

Nên nhân viên makeup và trợ lý vô cùng hoảng hốt, họ vội đi tới đỡ Tô Lam dậy.

"Bà chủ Quan, cô không sao chứ? Có cần đến bệnh viện kiểm tra chút không?" Nhân viên makeup và trợ lý lo lắng hỏi.

Tô Lam chỉnh lại váy cưới rồi cười nói: "Không sao, không sao, chỉ giật mình chút thôi."

Lúc này Tô Lam lén liếc một cái về phía Quan Triều Viễn ở bên cạnh, nhận ra vẻ mặt anh rất khó coi.

Dù sao lần này mình đã qua mặt được anh, âm mưu của anh lại không thành công? Nghĩ thôi mà Tô Lam đã thấy sảng khoái trong lòng, dù sao thì hôm nay cô đã xoay chuyển được tình thế.
"Vậy thì tốt, vậy thì tốt." Nhân viên makeup và trợ lý lau mồ hôi trên trán. Phải biết rằng hai người họ là khách hàng lớn, trông lại rất giàu có, nếu xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì ở đây thì bọn họ không gánh nổi trách nhiệm.

"Vậy bắt đầu chụp ảnh được chưa?" Tô Lam vội hỏi.

Trợ lý mau chóng gật đầu nói: "Ông chủ Quan, bà chủ Quan, phòng chụp ảnh và thợ chụp ảnh đã chuẩn bị xong, mời hai người đến phòng chụp."

"Được." Tô Lam gật đầu cười sau đó kéo tay Quan Triều Viễn.

Dù mặt Quan Triều Viễn đã xám xịt nhưng cũng không còn cách nào, chỉ đành theo Tô Lam đến phòng chụp.

Phông nền phòng chụp được thiết kế rất đẹp, Quan Triều Viễn và Tô Lam đứng trước phông nền, thợ chụp không ngừng la lớn: "Chú rể, cười lên nào, cười nữa lên nào!"

Nhưng Quan Triều Viễn vẫn không hề thay đổi, cuối cùng thợ chụp ảnh cũng bó tay.
Thợ chụp ảnh chỉ đành cầm máy ảnh trong tay, bất lực cười nói với Quan Triều Viễn: "Chú rể có thể cười lên một chút không? Kết hôn là chuyện vui, cưới được cô dâu đẹp như vậy còn không vui sao?"

Tô Lam thấy vậy chỉ đành xin lỗi thợ chụp ảnh: "Thật xin lỗi, tối qua chồng tôi ngủ không ngon, để anh ấy uống cốc nước nghỉ ngơi trước đã, lát nữa chụp tiếp được không?"

"Được." Thợ chụp ảnh thân thiện gật đầu.

Ngay sau đó, cô trợ lý đưa một cốc cà phê ra trước mặt Quan Triều Viễn: "Ông chủ Quan, anh uống cốc cà phê lấy tinh thần đi ạ."

Mặt anh vẫn như khúc gỗ, đến nhìn cũng không nhìn cô trợ lý một cái.

Cô trợ lý hơi lúng túng nhưng vẫn nở nụ cười.

Tô Lam vội đưa tay nhận lấy cốc cà phê trong tay cô trợ lý, nói: "Cảm ơn nhé."

"Không có gì." Cô trợ lý cười một cái rồi cũng ra khỏi phòng chụp ảnh.
Thoáng chốc, trong phòng chụp ảnh chỉ còn lại Tô Lam và Quan Triều Viễn.

Tô Lam lắc đầu cười, sau đó đưa cốc cà phê trong tay tới trước mặt Quan Triều Viễn, trêu chọc nói: "Tổng giám đốc Quan, uống cốc cà phê đi."

Quan Triều Viễn lườm cô một cái nhưng vẫn đưa tay nhận lấy cốc cà phê, cúi đầu uống một ngụm.

"Còn giận sao?" Tô Lam tựa đầu lên vai Quan Triều Viễn, nhẹ nhàng hỏi.

Quan Triều Viễn nhếch môi: "Bị người ta đùa một vố, không giận được sao?"

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement