Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (Bản chuẩn) - Tô Lam - Quan Triều Viễn

Ads
Lúc này, Tô Lam mới ý thức được ban nãy khi anh vừa vào đã ôm bụng, thì ra là đau dạ dày.

“Thuốc dạ dày ở đâu?” Tô Lam biết Quan Triều Viễn là một người rất cứng rắn, xem ra chắc chắn dạ dày anh ấy đau, nếu không cũng không nhăn mặt.”

“Trong tủ ở đầu giường... trong phòng tôi.” Quan Triều Viễn cố gắng nói hết, rồi lại nhắm mắt lại.

Tô Lam chạy nhanh ra ngoài, mang thuốc từ phòng Quan Triều Viễn ra, rồi rót một ly nước, cuối cùng vội vàng đưa thuốc và nước ra trước mặt anh.

“Thuốc đây, mau uống vào.” Tô Lam vội đến mức trán đổ cả mồ hôi, cô không biết thật ra trong lòng cô rất quan tâm anh, nhìn anh khó chịu, lòng cô cũng xót xa.

Nhưng lúc này chắc là Quan Triều Viễn đã đau lắm rồi, anh lại còn uống nhiều rượu như vậy, vì thế chỉ nhắm mắt rêи ɾỉ.

Tô Lam thấy vậy thì cau mày, nhét thuốc vào miệng Quan Triều Viễn rồi đổ nước vào.

“Khụ khụ...” Có thể là cô thô bạo quá nên Quan Triệu Viễn bị sặc.

Tô Lam thấy anh bị sặc, cô mới vội vàng buông chiếc ly trong tay xuống, vuốt lưng cho anh rồi lo lắng nói: “Anh không sao chứ?”

Quan Triều Viễn ho xong trừng mắt nhìn Tô Lam: “Suýt nữa đã bị em làm sặc chết, tôi có thể không sao sao?”

Tô Lam thấy gương mặt hung hăng của anh, xác định anh không sao mới giận dữ nói: “Tôi có lòng tốt đút thuốc cho anh, anh còn hung dữ nữa?”

“Em đút thuốc cho tôi cũng phải dịu dàng chút chứ, đúng không? Em rõ ràng là như cho lừa uống nước vậy!” Quan Triều Viễn phàn nàn.

Tô Lam nghe câu cuối cùng mới bật cười!

Quan Triều Viễn nhìn thấy Tô Lam cười cũng im lặng.

Anh cũng tự mình biết mình, anh chính là một con lừa bướng bỉnh, còn là một còn lừa không biết điều.

Tô Lam cười xong thì ngẩng đầu, bắt gặp ánh mắt nóng bỏng của anh.

Tô Lam sững người, cảm thấy ánh nhìn đó như thiêu đốt da thịt mình.

Kế đó, Tô Lam cúi đầu nhìn, nhìn thấy trên người mình chỉ có mỗi cái khăn tắm, nên sự xấu hổ dâng lên lập tức.

“Nếu như anh muốn ngủ ở đây thì tôi qua kế bên... không, tôi đến phòng làm việc ngủ là được rồi!” Tô Lam nói xong thì quay đầu chạy khỏi phòng ngủ phụ.

Phòng ngủ chính là của anh, đương nhiên cô cũng ngại đến đó ngủ, nhưng chiếc giường của phòng làm việc này thì cũng không tệ, dù sao thì cũng nghỉ ngơi được một chút.

Tô Lam nằm trên chiếc giường đơn trong phòng làm việc ngủ một giấc, cô mở mắt ra thì thấy đồng hồ đã điểm ba giờ dưới ánh đèn mờ ảo của đèn tường.

Tô Lam lo lắng Xuân Xuân sẽ phát sốt lần nữa nên vội vàng thức dậy, rón rén bước xuống lầu.

Tô Lam nhẹ nhàng đẩy cửa phòng chị Hồng, nhìn thấy họ đang say giấc thì giơ tay sờ trán Xuân Xuân, xác định con bé hết sốt mới yên tâm.

Tô Lam về lầu trên nhìn thấy cửa phòng ngủ phụ lại nhớ đến Quan Triều Viễn, cũng không biết là anh còn đau dạ dày nữa không?

Tô Lam ngập ngừng trước cửa phòng ngủ phụ hồi lâu, cô vẫn là nên đi vào xem một chút, nhưng trước khi đi vào cô giơ tay thắt chặt chiếc khăn tắm trên người mình một chút.

Tô Lam nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ngủ phụ, bên trong là một màn tối đen nên cô giơ tay mở đèn tường.

Dưới ánh đèn lờ mờ, Tô Lam phát hiện trên giường trống không.

Tô Lam thấy vậy mới vội vàng tiến lên phía trước vài bước, xác định được trên giường không hề có người, cô mới lo lắng, tối vậy rồi anh còn đi đâu nữa? Không lẽ đau dạ dày quá nên đi bệnh viện rồi?

Tô Lam nghĩ đến đây thì lo lắng, quay đầu tìm quần áo mặc vào đi bệnh viện.

Không ngờ vừa quay lưng đã nhìn thấy một bóng người cao to đang mặc áo choàng tắm đứng sau lưng mình.
Cô bị dọa lùi về sau, ôm chặt lấy ngực mình, đợi khi nhìn rõ là Quan Triều Viễn thì cằn nhằn: “Sao anh không lên tiếng, muốn làm gì đây?”

Quan Triều Viễn từ từ đến gần cô: “Nửa đêm nửa hôm em lại chạy vào phòng tôi, còn ăn mặc như vậy nữa, tôi còn muốn biết rốt cuộc là em muốn làm gì đây?” Tô Lam cúi đầu nhìn khăn tắm trên người mình, lập tức dùng hai tay ôm trước ngực mình và ngập ngừng nói: “Tôi... Tôi có lòng tốt đến xem anh đã hết đau dạ dày chưa? Tôi... tôi mặc như vậy là vì không có áo ngủ để thay!”

Lúc này, Quan Triều Viễn chỉ còn cách Tô Lam một bước chân, ánh mắt anh nhìn chằm chằm cô rồi hỏi: “Đồ lúc em mặc đến đây đâu? Tôi có thể xem là em đang cố ý quyến rũ tôi không?”

Tô Lam nghe vậy muốn mắng người, nên càu nhàu: “Quan Triều Viễn, anh đừng có ngang ngược quá, ban nãy tôi đang tắm trong nhà vệ sinh ở căn phòng này, đồ tôi còn ở trong đó kìa...”
Nhưng Tô Lam vẫn chưa nói hết nữa thì đã thấy người đó bước lên một bước, một tay ôm lấy chiếc eo nhỏ nhắn của cô, một tay đặt sau đầu cô, sau đó cúi đầu chặn miệng cô lại!

“Ưm ưʍ...” Phút chốc, Tô Lam mơ hồ, đợi khi cô kịp phản ứng lại thì dùng sức đẩy anh ra, nhưng cô làm sao có thể lay động được một ngọn núi như anh đây?

Tô Lam vùng vẫy chưa được một phút đã sức cùng lực kiệt, hai bàn tay to như hai chiếc kìm sắt ghìm chặt cô, khiến cô không thể cựa quậy.

Điều chết tiệt là nụ hôn của anh quá nóng bỏng và cuồng nhiệt khiến cô không thể thở được.

Anh đột nhiên hôn cô thì Tô Lam có hơi bực mình cộng thêm việc khó thở, không lâu sau đó mặt cô đã trắng bệch.

Quan Triều Viễn dừng lại nhưng đôi tay vẫn ghìm lấy cô.

Tô Lam há to miệng hít lấy hít để, không kịp tính sổ với anh, mẹ ơi, suýt nữa là ngạt chết rồi!
Còn anh thì vuốt tóc cô và lẩm bẩm: “Khi nào em mới dịu dàng như những người phụ nữ khác đây, đừng có ương bướng như vậy nữa?”

Tô Lam nghe vậy, bực dọc đáp: “Nếu anh không thích thì có thể đi tìm mấy người phụ nữ dịu dàng đó mà!”

Quan Triều Viễn nghe vậy thì bất lực cười, nhìn cô đang cố chấp, nói: “Có thể là số của tôi chính là phải tìm con báo cái nhỏ là em đây.”

“Anh nói ai là báo cái nhỏ?” Tô Lam cau mày, cô không thích biệt danh này đâu, cho dù cô không đủ dịu dàng nhưng cũng không hung tàn giống như báo cái đâu? Nhìn thấy bộ dạng tức giận của cô, Quan Triều Viễn không hề tức giận mà còn giơ tay nắn cằm của Tô Lam, giọng điệu tự giễu: “Tôi sợ con báo cái nhỏ là em được chưa? Tôi phát hiện báo cái nhỏ chính là khắc tinh của Quan Triều Viễn tôi.”
Tô Lam nghe vậy nhịn không được mà phì cười, sự tức giận ban nãy đã biến mất.

“Hết giận rồi sao?” Anh nâng cằm cô lên.

“Dạ dày anh còn đau không?” Tô Lam nhìn anh hỏi.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement