Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (Bản chuẩn) - Tô Lam - Quan Triều Viễn

Ads
Sau khi sinh, bởi vì Tô Lam còn yếu nên vết thương trên bụng bị nhiễm trùng mấy lần. Sau hai lần vệ sinh và hơn nửa tháng truyền dịch để giảm viêm, cuối cùng vết thương cũng từ từ lành lại.

Tô Lam và Xuân Xuân ở lại trong bệnh viện tổng cộng bốn mươi ngày, sau khi hồi phục mới xuất viện, có thể dùng cụm từ thoát chết trong gang tấc để hình dung lần này.

Trong bốn mươi ngày đó, ngày nào Quan Khởi Kỳ cũng đến bệnh viện chăm sóc cho Tô Lam và thăm Xuân Xuân, anh ấy cũng mời cho Tô Lam một y tá chăm sóc đặc biệt. Mỗi ngày, anh ấy đều nhờ chị Vu nấu canh rồi mang đến cho Tô Lam bổ sung dinh dưỡng.

Đối với ơn huệ lớn như trời bể của Quan Khởi Kỳ, Tô Lam vô cùng biết ơn anh ấy đến nỗi không thể diễn tả bằng lời nói được. Tóm lại, nếu không có Quan Khởi Kỳ thì sẽ không có Tô Lam và Xuân Xuân thuận lợi khôi phục khỏe mạnh và xuất viện.

Hôm nay xuất viện, Tô Lam ôm Xuân Xuân, còn Quan Khởi Kỳ lái xe, chị Vu kéo theo bao lớn bao nhỏ của Tô Lam phấn khởi trở về nhà mẹ cô.

Quan Khởi Kỳ đỗ chiếc Land Rover dưới nhà của Tô Lam, anh ấy ngẩng đầu nhìn lên trên, lo lắng hỏi: "Trước đó em cũng không thông báo một tiếng, không biết bác gái có chấp nhận được chuyện này không?"

Tô Lam nhìn Xuân Xuân trong ngực, cười khổ nói: "Chuyện đến lúc này, ván cũng đã đóng thuyền rồi, mẹ không chấp nhận thì cũng phải chấp nhận thôi. Tôi không biết phải nói thế nào nữa, bây giờ tôi chỉ hy vọng bà nhìn thấy Xuân Xuân cũng đừng trách tôi." Nói đến đây, giọng nói của Tô Lam có phần nghẹn ngào, dù sao qua nhiều năm như vậy, cô vẫn luôn là niềm kiêu ngạo và chỗ dựa của mẹ. Mẹ vẫn luôn hy vọng cô có thể hơn người, để bà cũng có thể hãnh diện trước mặt người khác. Thế nhưng không như mong muốn, hôn nhân của cô vẫn nhiều lần khiến cho mẹ lo lắng và tức giận. Bây giờ cô chưa lập gia đình đã ôm về nhà một đứa bé, không biết mẹ cô sẽ có phản ứng gì đây.

"Hay là tôi vào nhà cùng với em nhé?" Quan Khởi Kỳ vẫn không yên lòng hỏi cô.

Tô Lam từ chối, cô nói: "Mẹ của tôi cũng không quen biết anh, hơn nữa anh là đàn ông, bây giờ anh đưa tôi vào cũng không tiện lắm."

Nghe thấy Tô Lam nói như vậy, Quan Khởi Kỳ không nói thêm gì nữa. Anh ấy lấy một cái ví dày cộp ra từ trong túi áo rồi đặt ở trên đùi Tô Lam.

Tô Lam nhìn ví da trâu trên đùi, cô nghi ngờ, nhíu mày hỏi: "Đây là gì?"

"Đây là một chút tiền mặt, tôi biết bây giờ em không có nhiều tiền, nên tôi cho em ứng trước phòng việc cấp bách." Quan Khởi Kỳ cười nói.

Nghe vậy, trong lòng Tô Lam vừa thấy chua xót cũng vừa cảm động.

Quan Khởi Kỳ thật sự rất cẩn thận, anh ấy nghĩ đến cả chuyện này ữa. Thế nhưng, cô thật sự không thể tiếp tục nhận ý tốt của anh ấy nữa, cô đã nợ anh ấy nhiều lắm rồi.

Sau đó, Tô Lam dứt khoát để cái ví vào trong tay Quan Khởi Kỳ: "Không được, tôi không thể lấy thêm tiền của anh được nữa, tôi đã gây ra cho anh quá nhiều phiền toái rồi."

Thấy Tô Lam kiên quyết như vậy, Quan Khởi Kỳ đành phải nhìn Xuân Xuân nói: "Cũng không phải là tôi cho em, tôi cho con gái của tôi mà. Nếu như em bỏ đói con gái tôi thì phải làm sao bây giờ?"

Vừa nói dứt lời, anh ấy đã để cái ví vào bên trong áo choàng nhỏ của Xuân Xuân.

Lúc này, Tô Lam đã không thể từ chối được nữa. Với lại, trên người cô thật sự cũng không có nhiều tiền. Sau khi cô trở về, không biết thái độ của mẹ cô với đứa bé sẽ thế nào. Cô chỉ có thể vứt bỏ lòng tự trọng của bản thân một lần nữa, nhận tiền của Quan Khởi Kỳ.

"Coi như là anh cho tôi vay vậy." Tô Lam đỏ mặt nói.

"Em muốn tính tiền lãi cho tôi sao!." Quan Khởi Kỳ nói đùa.
Tô Lam cúi đầu xuống, lại nói: "Đúng rồi, lần này tôi với Xuân Xuân nằm viện, tổng cộng hết tất cả bao nhiêu tiền? Anh nói với tôi số tiền chính xác để tôi còn biết cụ thể tôi đã nợ anh bao nhiêu."

Lúc này, Quan Khởi Kỳ chần chừ một chút, sau đó anh ấy mới nghiêm túc nói với Tô Lam: "Tiền thuốc men và viện phí của em với Xuân Xuân không phải do tôi trả."

Nghe vậy, Tô Lam cảm thấy nghi ngờ: "Không phải là anh trả sao? Vậy là ai?"

Trong phút chốc, trong đầu Tô Lam nghĩ tới một người, thế nhưng bây giờ cô chỉ cảm thấy hận anh mà thôi. Vừa nghĩ tới cái tên của người kia, trong lòng cô lại bắt đầu run rẩy.

Nếu không phải tại Quan Triều Viễn thì làm sao cô và Xuân Xuân phải chịu khổ nhiều như vậy? Bốn mươi ngày ở bệnh viện, ngày nào cũng như bị dày vò, cũng may mạng nhỏ của cô và Xuân Xuân không bị bệnh viện giữ lại.
"Là anh họ của tôi trả." Vẻ mặt Quan Khởi Kỳ vô cảm trả lời.

Nghe anh ấy nói vậy, xác nhận xong suy đoán của mình, trong nội tâm Tô Lam lại nổi sóng.

Sau đó, Quan Khởi Kỳ lại nói: "Lúc ấy anh ấy gọi tôi đến, lúc tôi đi thanh toán tiền viện phí thì y tá lại nói với tôi rằng đã có người trả hai mươi vạn tiền thuốc men. Lúc đó, tôi biết chắc hẳn là anh họ đã cho người trả tiền rồi."

Tuy rằng trong lòng Tô Lam cảm thấy không thoải mái, nhưng cô vẫn nói: "Người gây ra chuyện chính là anh ta, để anh ta trả chút tiền thuốc men đó cũng không oan uổng."

"Có phải em và anh họ của tôi có hiểu lầm gì không? Vì sao Xuân Xuân còn chưa đủ tháng, anh ấy đã muốn em sinh ngay? Tôi thật sự không thể nào hiểu nổi được, cuối cùng là tại sao chứ?" Quan Khởi Kỳ cau mày nói.

"Bởi vì anh ta bị bệnh thần kinh, anh ta đã không còn bình thường nữa rồi." Tô Lam nghiến răng nghiến lợi nói.
Quan Khởi Kỳ rơi vào trạng thái im lặng.

Sau một lúc lâu, Tô Lam mới nói: "Tôi không muốn nhắc tới anh ta nữa, từ nay về sau, coi như tôi chưa từng quen biết anh ta. Được rồi, tôi lên nhà đây."

"Chị Vu, mang hành lý cho cô Tô lên đi." Quan Khởi Kỳ quay đầu nhìn chị Vu đang ngồi ở ghế sau.

"Cảm ơn." Tô Lam nói một tiếng cám ơn, sau đó cô ôm em bé xuống xe.

Quan Khởi Kỳ cũng tranh thủ xuống xe, anh đi tới trước mặt Tô Lam, vẫn lo lắng nói với cô: "Nếu như bác gái tức giận, em gọi điện thoại cho tôi nhé, tôi sẽ tới đón em đi."

Nghe vậy, Tô Lam nhẹ nhàng gật đầu một cái.

Sau đó, Tô Lam và chị Vu cùng nhau lên lầu.

Cốc cốc… cốc cốc

Sau hơn nửa năm, Tô Lam mới gõ cửa ngôi nhà của cô.

Trong khoảng mười giây chờ đợi mẹ đến mở cửa, Tô Lam bắt đầu bối rối, không biết mẹ nhìn thấy cô sẽ có phản ứng gì.
"Ai đấy?" Giọng nói của Sở Thanh Diên truyền đến, cửa được mở ra.

Khi thấy người ngoài cửa là Tô Lam, Sở Thanh Diên sững người, bà mắng ngay lập tức: "Con nhóc chết tiệt kia! Hơn nửa năm mới trở về, mà về còn tập kích mẹ như vậy, có phải con muốn hù chết mẹ hay không?"

Nghe thấy tiếng mẹ quở trách, Tô Lam ôm Xuân Xuân nói: "Mẹ, con tuân thủ lời hứa, con dẫn một người về cho mẹ gặp đây!"

Nghe cô nói như thế, Sở Thanh Diên mới chú ý tới đứa bé trong ngực Tô Lam, sau đó phía sau cô còn có một đống hành lý, toàn là tã giấy, sữa bột, xe đẩy của trẻ con….

Tuy Sở Thanh Diên cảm thấy khó hiểu, thế nhưng bà vẫn đi lên, nhìn thoáng qua đứa bé trong ngực Tô Lam.

Vừa nhìn thấy đứa bé trắng hồng lại mũm mĩm, Sở Thanh Diên vô cùng yêu thích nó. Bà mỉm cười, đưa tay ôm lấy đứa bé từ cô.
Vừa ôm vừa đỡ đứa bé, bà không khỏi bật cười, nói: "Con bé chết tiệt này, con ôm con cái nhà ai về đây thế? Sao lại chuyển hết đồ đạc của trẻ con về đây? Bố mẹ của đứa nhỏ đâu? Nhìn đứa bé này cũng chỉ mới được gần một tháng phải không?"

Thấy mẹ rất thích Xuân Xuân, trong nội tâm Tô Lam thở dài một hơi, sau đó mới dám trả lời: "Mẹ, đây là con của con."

"Con nói gì?" Câu nói của Tô Lam giống như khiến Sở Thanh Diên bị sét đánh giữa trời quang.

Bình luận nổi bật

Tổng số 9 câu trả lời



Nguyễn Nhung

40 ngày ơ viện vậy mà qtv vẫn kg gặp để giải thích tại sao vậy tg



5

10/03

2

Đặng Vượng

đáng ra nam chính phải thuê người chăm sóc nữ chứ sao lại để nam phụ thuê y tá chăm





5

10/03

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement