Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi (Bản chuẩn) - Tô Lam - Quan Triều Viễn

Ads
Quan Triều Viễn đông cứng trên người Tô Lam, may mà bọn họ có đắp chăn, không phải khỏa thân ra trận.

Nhìn thấy Kiều Tâm, Tô Lam lập tức hét lên: “Á!”

Sau đó trốn vào dưới cánh tay của Quan Triều Viễn.

Kiều Tâm đã từng trải qua chuyện như thế, đứng ngây người ở đó, dường như chân bất động, ánh mắt cứ nhìn chằm chằm vào hai người đang chơi “xếp hình”, miệng đã mở to như thể sắp nuốt được quả bóng bàn.

“Còn chưa đi?” Mặc dù sắc mặt Quan Triều Viễn không thay đổi, nhưng lại bất mãn việc Kiều Tâm vẫn đang nhìn chằm chằm bọn họ.

Sau khi bị nhắc nhở, Kiểu Lệ đỏ mặt lập tức quay lưng lại, dù sao cô ấy vẫn còn là “con gái”. Sao đã xem kiểu phiên bản người thật như này?

“Hai người…Hai người tiếp tục đi, tớ đi trước!” Kiều Tâm xoay người đi về phía cửa lớn.

Nhưng lại cảm thấy có hơi không đúng, vội vàng quay lại đóng cửa, nói to vào bên trong: “Xin lỗi nha! Tớ thật sự không cố ý!”

“Chết tiệt, đêm nay mắt mọc mụn lẹo rồi!” Kiều Tâm lẩm bẩm rồi đi ra ngoài.1

Khi nghe thấy tiếng cửa đóng sầm lại, Tô Lam đỏ mặt đẩy Quan Triều Viễn ra: “Đều tại anh, bây giờ em không còn mặt mũi gặp ai!”

“Sao lại không còn mặt mũi gặp ai? Chúng ta nam chưa vợ, nữ chưa chồng, quang minh chính đại. Chưa kể chúng ta còn lại chồng cũ vợ cũ.” Quan Triều Viễn nghiêm mặt nói.

“Anh còn nói? Vốn dĩ em hẹn tối nay Kiều Tâm đến nhà em ăn cơm, nhưng anh quấn lấy em khiến em quên hết mọi chuyện.” Tô Lam thật sự khóc không ra nước mắt.

Nghe đến đây, Quan Triều Viễn bật cười: “Điều này chứng tỏ em vừa đạt đến ranh giới của đãng trí.”

“Đáng ghét!” Tô Lam vung nắm đấm nhỏ đánh vào l*иg ngực gợi cảm của Quan Triều Viễn.

Nhưng mà, nắm đấm của cô giống như cái bánh bao mềm mại với anh, anh chỉ cười mặc cho cô đánh.

Tuy nhiên, sau vài cú đánh đấm, Tô Lam đã thấm mệt, ngược lại Quan Triều Viễn hoàn toàn không cảm giác gì, anh cảm thấy con cừu trắng nhỏ đang chọc ghẹo con sói lớn trong anh.

Sau khi Tô Lam mệt rồi, anh lại nhân cơ hội tấn công…

“Anh còn muốn à?” Đương nhiên cô không vui vẻ phản đối.

Anh cố định hai tay cô lên gối, trong mắt hiện lên ham muốn chinh phục, thở gấp nói: “Bất cứ chuyện gì cũng phải có đầu có đuôi, chúng ta không thể bỏ cuộc gữa chừng!”

Trời ơi! Như thế mà vẫn còn muốn tiếp tục, đây có phải là dốc hết sức mình làm việc không?

“Anh…” Tô Lam muốn mở miệng phản đối.

Đương nhiên Quan Triều Viễn sẽ không cho cô cơ hội đó, trực tiếp chặn môi cô, sau đó tiếp tục “vận động”…

Khi mọi thứ đều xong xuôi, phòng ngủ có chút ánh sáng mờ của đèn tường.

Căn phòng ngổn ngang quần áo, khăn trải giường lộn xộn, hơi thở hổn hển.

Tô Lam mệt mỏi nằm trong vòng tay anh, nhắm mắt lại, cả ngày chạy đi chạy lại bên ngoài khiến lúc này cô thật sự rất buồn ngủ, đến nỗi không thể nhấc nổi mí mắt.

Ngón tay anh trượt từ vai xuống ngón tay cô, trong lúc mơ hồ, đột nhiên có cái gì đó lạnh lạnh đeo vào ngón tay trái cô.

Cô nhíu mày, nhẹ giọng hỏi: “Anh lại làm gì nữa thế?”

“Nhìn xem thì biết.” Hơi thở từ mũi anh phả lên má cô, khiến cô phải co cổ lại.

Tô Lam nhíu mày, miễn cưỡng mở mắt, giơ tay trái lên, trên ngón tay tỏa ra một tia sáng lấp lánh, ánh sáng này sáng hơn rất nhiều so với đèn treo tường.
Nhìn thấy trên tay có một chiếc nhẫn, Tô Lam lập tức tỉnh hẳn.

Mà chiếc nhẫn trên tay có chút phpp trương, viên kim cương to lớn được thiết kế một cách sang trọng, xung quanh là vô số viên kim cương nhỏ lấp lánh. Cô từng nhìn thấy chiếc nhẫn kim cương này, nhưng trên tạp chí, chỉ có minh tinh và vợ của người có tiền mới đeo nó để khoe khoang.

Sau một lúc nhìn chăm chú chiếc nhẫn kim cương trên tay, Tô Lam quay đầu nhìn Quan Triều Viễn đang nhìn mình, ngạc nhiên hỏi: “Ý của anh là gì?”

Khóe miệng Quan Triều Viễn giật giật, vươn tay nắm lấy tay trái của cô, nhẹ nhàng nói: “Kết hôn cũng phải có nhẫn, cho nên anh bảo Lâm Minh đặt một chiếc.”

“Vậy cũng không cần mua loại lớn như thế? Cái này bao nhiêu tiền?” Tô Lam vẫn cúi đầu nhìn chiếc nhẫn kim cương to lớn trên tay.
Nhưng trong lòng cô lại có một suy nghĩ, chi bằng để số tiền này cho cô làm của hồi môn, cô có thể lấy tiền này để sinh tiền. Chiếc nhẫn kim cương to lớn này có thể lên đến vài trăm vạn. Vài trăm vạn ấy cũng đủ thành tiền chết rồi.

Nhưng mà những lời này sao cô dám nói ra, cô sợ sẽ bị anh giễu cợt, cũng sợ anh chê cười cô là kẻ hám tiền.

Lúc này, đột nhiên ánh mắt của Quan Triều Viễn hơi áy náy nói: “Anh không để tâm vào chuyện kết hôn lần trước, chỉ tùy ý mua cho em một chiếc nhẫn kim cương, lần này anh sẽ tặng em chiếc tốt nhất.”

Nghe vậy, Tô Lam cười mỉm.

Cô cúi đầu nghịch chiếc nhẫn kim cương trên tay giống như trẻ con, nói: “Vậy thì anh phải mua cho em một chiếc két sắt.”

“Ý em là sao?” Quan Triều Viễn cau mày hỏi.

Tô Lam đưa mắt cười nói: “Em sợ chiếc nhẫn kim cương to như thế này bị kẻ trộm cướp mất!”
Nghe xong Quan Triều Viễn nhướng mày nói: “Chuyện này…Nhưng mà mua thêm một chiếc két sắt thật phiền phức, chi bằng ngày mai em đến nhà anh ở, dù sao nhà anh có một chiếc két sắt lớn, cho em đặt bao nhiêu đồ cũng được!”

“Được.” Tô Lam lập tức gật đầu.

Nhưng nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt của Quan Triều Viễn, cô lập tức cảm thấy bản thân bị anh quấn lấy.

“Nhưng mà, làm sao vào được nhà của anh? Còn nữa, anh đã hứa lấy em khi nào? Em tặng anh một chiếc nhẫn hỏng thì anh sẽ lấy em sao?” Giây tiêu tiếp, trong nụ cười của Quan Triều Viễn, Tô Lam lấy tay tháo chiếc nhẫn ra.

Tuy nhiên, chiếc nhẫn đã đeo vào tay làm sao lại dễ dàng tháo ra?

Quan Triều Viễn nắm lấy bàn tay trái của Tô Lam, bàn tay anh dùng lực đan vào ngón tay cô, khiến cô cảm thấy hơi đau.

Tô Lam vừa ngẩng đầu lên nhìn thấy đôi mắt thâm sâu và ấm áp, cô chăm chú nhìn anh, cảm giác ánh mắt anh lúc này không giống với ngày thường.
Lúc này, ánh mắt anh nhìn cô chăm chú, nghiêm túc, ngập tràn tình cảm, không giống như trước đây, cay nghiện lạnh lùng ngạo mạn.

Sau đó anh ngang ngược nói: “Em đã đeo nhẫn của anh, không thể nuốt lời tháo nó ra!”

Nghe xong, Tô Lam cảm thấy bầu không khí rất nghiêm túc, không nhịn được cười nói: “Em vẫn không bán cho anh thì sao?”

Vốn dĩ chỉ là một câu nói đùa, nhưng Quan Triều Viễn lại tưởng thật, bàn tay to lớn của anh nắm lấy vai cô, khiến cô đau đớn cau mày: “Từ nay về sau, đời này kiếp này em là người phụ nữ của Quan Triều Viễn!” Quan Triều Viễn ngang ngược tuyên bố với cô.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement