Tổng tài ác ma sủng thê - Lưu Họa Y - Lâm Thành Nhân (full)

 

"Anh muốn dùng cách này sao?" Lưu Họa Y nghiêng đầu suy nghĩ một chút: "Bây giờ những phần mềm thương mại điện tử như Taobao đều có bán trang sức. Đối với tình hình bây giờ của anh mà nói, mặc dù sẽ tiết kiệm được khá nhiều thời gian nhưng ngược lại cũng có rất nhiều hạn chế." 

Lâm Thành Nhân nhíu mày: "Cô nói thử xem. 

"Thứ nhất, tất cả các trang web mua sắm trực tuyến lớn đều sẽ tính một phần phí hoa hồng, cho nên đây là cái anh bị thiệt." 

sức." 

"Thứ hai, người tiêu dùng sẽ nghi ngờ về mức độ thật giả của đồ trang 

"Thứ ba, bây giờ anh thay đổi chiến lược và cách thức, sẽ càng khiến người khác hoài nghi hơn." 

"Cậu chủ Lâm chắc hẳn là không muốn mọi người biết rằng tất cả trang sức của anh đều hỏng hết rồi chứ?" 

Nghe cô nói xong, Lâm Thành Nhân có chút kinh ngạc, không nghĩ tới cô còn có những lời giải thích như vậy. 

"Bây giờ tin tức đều đã được truyền ra ngoài rồi, tôi còn sợ người khác biết nữa sao?" Anh cười mỉm, giống như không thèm để ý chút nào. 

"Tin tức được lan truyền, nhưng chỉ cần anh không thừa nhận, tất nhiên sẽ có người nghi ngờ." 

Điều cô nói, cũng là những gì anh đang nghĩ. 

Chỉ cần tập đoàn Khánh An không công khai thừa nhận trang sức bị nát vụn, giữ thái độ mập mờ, thì người tiêu dùng cũng sẽ nghi ngờ. Như vậy anh có thể tranh thủ nhiều thời gian hơn. 

Nhưng nếu như không thể vận dụng phương thức bán hàng qua mạng lưới internet, thì còn có biện pháp nào tốt hơn chứ? 

Lâm Thành Nhân nhíu mày một suy nghĩ. 

Tựa như biết anh đang suy nghĩ điều gì, Lưu Họa Y mở miệng: "Thương mại qua internet có nhiều loại, không phải trước đó cậu chủ Lâm đã từng bán một lần rồi sao? Vậy sao không thử giới hạn số lượng một chút xem?" 

"Ý của cô là?" 

"Tình hình bây giờ của anh, cách duy nhất để tận dụng thời gian cũng chỉ có biện pháp này. Mở hoạt động, rút thăm ra mười người để tặng miễn phí, những người đặt mua, trước hết đem hàng của họ tới cửa hàng chính, để họ đến cửa hàng chính đó lấy. Sau đó sẽ mở chế độ đặt mua hàng qua mạng" 

"Mỗi ngày chỉ có thể đặt mua một số lượng nhất định. Nếu nhiều thì sẽ tự động ngừng bán. Cứ như vậy có thể hấp dẫn ánh mắt khách hàng, thỏa mãn tâm lí không lấy được lại càng muốn có của họ, thứ hai là tranh thủ thời gian cho bản thân anh." 

Lâm Thành Nhân im lặng suy nghĩ trong chốc lát, sau đó nâng mắt lên nhìn Lưu Họa Y. 

Thời khắc này, con gái của kẻ thù lại là người bày mưu tính kế giúp chính anh? 

Lâm Thành Nhân cười mỉa mai một tiếng, rồi đứng lên: "Tôi biết 

 

rồi." 

Anh lấy điện thoại di động ra: "Lão Vương, nếu như cho ông thêm một tuần, có thể bổ sung cho đủ hàng không?" 

Đầu dây bên kia không biết là nói gì, Lưu Họa Y chỉ thấy khóe môi Lâm Thành Nhân hơi nhếch lên, chân mày cũng không còn nhíu chặt nữa. 

"Tôi đi ra ngoài một chuyến, buổi tối không quay về đâu." 

Nhìn bóng lưng dời đi của anh, Lưu Họa Y bĩu môi: "Thật là không lễ phép, nói nhiều như vậy, ngay cả một câu cảm ơn cũng không có." 

dự." 

Tập đoàn Khánh An. 

Thiên Cơ, lập tức tổ chức buổi họp báo, tôi muốn đích thân ra mặt tham 

Lâm Thành Nhân vừa cởi áo khoác vừa sai bảo. 

Thiên Cơ gật đầu, liên tục gọi mấy cuộc điện thoại, sau đó đứng bên cạnh anh: "Cậu chủ, thời gian là hai giờ chiều, chúng ta phải làm như thế nào?" 

Lâm Thành Nhân nhếch khóe môi: "Chỉ cần không thừa nhận là được." 

Lâm Thừa Thông lăn lộn ở thương trường nhiều năm như vậy rồi, thủ đoạn nào mà lại chưa thấy qua. Đây chẳng qua chỉ là chín trâu mất một sợi lông mà thôi... không đáng kể chút nào. 

Tin tức hiện tại đều đã truyền ra, vì đảm bảo "Tương tư" có thể đưa ra thị trường đúng hạn, anh phải ổn định tâm lý của khách hàng. 

Hai giờ chiều, tại phòng họp tập đoàn Khánh An, toàn bộ các tờ báo và tạp chí nổi tiếng ở thủ đô đều cắt cử người đến. 

Mọi sự chú ý đều hướng về Lâm Thành Nhân, ánh đèn flash chiếu về phía anh lóe sáng. 

"Cảm ơn mọi người đã nể mặt, tới tham dự họp báo lần này. Mấy ngày nay, liên quan đến việc ra mắt ‘Tương tư. Nên nhờ mọi người hỗ trợ tuyên truyền, tôi hi vọng mọi người có thể viết chính xác những điều tôi sắp nói đăng lên báo." 

"Thứ nhất, sự việc đầu tiên vụ tai nạn sáng nay, tôi muốn nói lời xin lỗi tới toàn thể khách hàng. Lần này đúng là có tổn thất một chút hàng, nhưng mà cũng không phải tổn thất toàn bộ giống như trên kênh thông tin nói. Tổn thất lần này không ảnh hưởng đến số trang sức sẽ được đưa ra thị trường, càng không tổn thất tới lợi ích của các khách hàng" 

"Thứ hai, tôi thật không biết phải làm sao đối với thông tin niêm yết 

cuối tháng tràn lan trên mặt báo. Cho tới nay, tập đoàn Khánh An vẫn chưa công bố thời gian ra mắt ‘Tương tư. Nhưng mà bây giờ, tôi có thể nói cho mọi người biết rằng, bộ trang sức "Tương tư" sẽ được đưa ra thị trường vào cuối tháng này. Hơn nữa sẽ được ra mắt đúng kỳ hạn." 

"Thứ ba, vì để bù đắp cho trái tim bị tổn thương của phần lớn khách hàng nữ, tập đoàn Khánh An tuyên bố một lần nữa, mở lại phương thức bán hàng trực tuyến. Để đáp ứng nhu cầu của đông đảo khách hàng, không cần ra cửa hàng cũng có thể mua được trang sức chính hãng. Hơn nữa, lúc này “ Tương tư’ sẽ chọn ra mười người, tặng miễn phí.” 

Sau khi Lâm Thành Nhân nói một hồi, bên dưới bắt đầu xôn xao. 

"Chủ tịch Lâm đột nhiên thay đổi cách tiêu thụ hàng, không phải bởi vì hàng hóa thật sự không đủ đấy chứ?" 

Đột nhiên ở phía dưới có một phóng viên đưa ra câu hỏi. 

Lâm Thành Nhân sờ mũi, nụ cười trên mặt ra vẻ vô hại: "Tôi đã nói rồi, hàng hóa hư hỏng sẽ không mang tới bất kì ảnh hưởng gì tới lợi ích của khách hàng, còn về phần vì sao tôi thay đổi phương thức tiêu thụ. Cái này là bởi vì vợ tôi, một câu nói của cô ấy đã đánh thức tôi." 

 

"Chủ tịch Lâm, không phải cuộc hôn nhân của anh không hòa hợp sao?" 

eyJpdiI6ImU4cUdoeXdrTXc3U0JCakk2SlMzU3c9PSIsInZhbHVlIjoiaGtYWE15VUp6OHJTbjdUV2R6ckRDXC9iODBXK1wvSlFaQVBmTWd2TkxcL0d0eG0rK0RcL1UrRWN1VzdNSVhLZW1qZ0QxZnF6VFlOblNHOWlDbW94QXZ0XC9LeUhBQTVRb3hKbWVEeDNKZTJPamVDTlZ6NnBKeHpOVTFLNXN0YzhZRElTcFF0N0c1N2E4WFwvdElrTFprT0d2d2RKcTBBMlJyVG4xQVpHUUxjd25MWHdnPSIsIm1hYyI6IjYzY2FmYjQyODI4NmVhYzM1YjQ4YWJmMTg1YTJmZWMzZWYwZDU4YThiZDQwNDc2YjY5MzI1MDA0YTQ3NDM5Y2EifQ==
eyJpdiI6IkZ1YkJxdktpa2pyWXErTHhjN0VWVUE9PSIsInZhbHVlIjoibVdSR1ZyQkV4QkFLbm5MXC9tZGNvMjEwbnZLTFlSVEtmQ2tJaXl0R0FtckhFQkhYMlloTmNNaDBMcHg3RmRcL1BcLzFpcXBzaFZMWEJ0UDZWZmFFME1zbjZpUXhxUThYeW9nSG1wWUIwZWJPTndwWnEwVVIrMGMxSGFHdTd6SW4yTk1nZmhpMTBrZ211aUFaeXlCcGc5aEFlR3JIYmRzM003bnhqaDFlaG1IMGwwaWtFTEgwNFJTYnVjVWptVkJ0OWRqWVduYkZcL3dQWTlmdkQzK0ZCaFwvRnZuRlMxYVV1dkpCSEh6UXRxWll4VjhOYmM2NnBLVnBSN01jckJ5N3hNZUJ5QlZGMjdGVlhzZnFxenZXRHh6OFFWNG5JTFk5NTVla0FsXC84SzJnUTV1SUx1bXVvRTRhXC9ZRUtDWUg2XC9GZjZyXC83NDhwT3FaWUtLNU5qQjF3eE04UG1rYjhjZWVuTm5mbFJiZFFEWHp6WFhrPSIsIm1hYyI6IjE4MzUwN2YyMzI5OGU2ZDgzNjQ3Y2ZkZGZhZjUxZjQ0NmE5Y2Y1NDQ3Mzk5MGM4N2ZhMWVhZTMzNTM3ZTljMmUifQ==

"Không sợ mọi người chê cười, sở dĩ tôi thay đổi phương thức tiêu thụ chính là bởi vì một câu nói của vợ mình, rằng mua trang sức còn phải ra ngoài."

Ads
';
Advertisement