Tình Yêu Nóng Bỏng - Lâm Thanh Thanh - Lưu Chính

 

“Avú của Lâm Thanh Thanh bị anh miết đến biến dạng. Nơi vừa bị anh niết đã xuất hiện năm cái dấu tay đỏ hồng rồi, có vẻ vừa rồi anh hơi dùng sức. 

Lâm Thanh Thanh cau mày ngẩng đầu nhìn anh, Lưu Chính cúi đầu hôn hôn lên má cô: "Cùng nhau đọc đi" 

Mục đích của anh cực kì rõ ràng,đó là một hai bắt cô phải cùng đọc nó với mình cho bằng được. 

Lưu Chính dùng cánh tay ôm lấy cô,để cô tựa vào trước ngực mình, một tay khác lật cuốn sách để trước mặt hai người bắt đầu đọc một cách nghiêm túc. 

Lâm Thanh Thanh bị khóa chặt trong vòng tay anh, không thể thoát ra được. Cô đành phải dựa vào trong ngực anh, cảm nhận lồng ngực ấm áp của anh vậy. 

Ngực anh thực sự đủ lớn để cả người cô dựa vào. 

Lưu Chính nhìn nhìn rồi chỉ vào một chữ trong đó: "chữ này đọc là gì?" 

Lâm Thanh Thanh liếc mắt một cái: "Không biết." 

"Không biết? Em gạt anh đấy à?" Mặt Lưu Chính tràn đầy vẻ không thể tin nổi. 

Cô đúng là đang nói dối anh, làm sao cô có thể nói những chứ đó cho anh được chứ! 

Lưu Chính thong dong nói: "Anh biết chữ này, đọc là huyệt..." 

Lâm Thanh Thanh lập tức lấy tay bịt miệng anh lại, bàn tay nhỏ mềm mại của cô áp lên miệng anh. Ngay cả lòng bàn tay cô cũng mềm mềm mại mại, làm anh nhịn 

không được mà thè lưỡi liếm liếm từng vòng trên đó. 

Lòng bàn tay Lâm Thanh Thanh ngứa ngáy, cô vội vàng nhấc nó ra, nhìn nụ cười nửa miệng của Triệu Tranh, cô vừa tức lại vừa bực mình: "Rốt cuộc anh muốn thế nào?" 

"Muốn làm em. Lưu Chính chẳng hề khách sáo, hai tay ôm lấy người cô, để cả người cô đều dán lên trên người anh. Hai bầu vú mềm mại áp vào lồng ngực rắn chắc của 

anh, mềm mại lại ấm áp. 

Lưu Chính cúi đầu, ngậm lấy núm vú của cô vào miệng mà nhấm nháp. 

"Hừ..." Lâm Thanh Thanh không kiềm được rên rỉ ra tiếng, cũng không quên ném cuốn sách trong tay anh ra xa: "Vậy thì làm đi, đừng đọc..." 

Lưu Chính nhả núm vú của cô ra, dùng bàn tay to nhéo cằm cô: "Tôi vừa mới nói rồi, nếu em nói dối thì sẽ bị trừng phạt." 

Anh muốn phạt gì ? 

Ngay sau đó, Lưu Chính đã cho cô biết hình phạt này đáng xấu hổ đến thế nào. 

Anh dùng dây lưng khóa hai tay cô vào thanh vịn trên đầu giường. 

Lâm Thanh Thanh nằm ở trên giường, hai tay bị trói ở đầu giường, toàn thân trần trụi ửng hồng. Làn da non mịn mỏng manh, chỉ cần tùy tiện xoa vuốt một phen là đã dễ dàng đỏ lên rồi. 

Có điều, lại chính bởi vì da thịt cô như vậy, nên càng khiến người ta muốn giày vò cô hơn. 

Bàn tay to lớn của Lưu Chính du tẩu trên người cô, từ bắp chân chậm rãi sờ soạng lên trên. Vuốt ve hai đùi mượt mà, lại sờ sờ vòng eo mảnh khảnh, sau đó lần lên đến 

đôi vú đang đứng thẳng của cô, không nhịn được mà xoa nhẹ thêm hai cái. 

Núm vú mẫn cảm lập tức ngổng lên, vừa đỏ vừa cứng. Anh dùng đầu ngón tay khảy khảy, nhìn núm vú cô run rẩy nở rộ trong tay mình. 

Lâm Thanh Thanh bị kích thích đến toàn thân run rẩy, huyệt nhỏ giữa hai chân không khống chế được mà tự trào ra nước dâm, ướt đẫm bên dưới của cô. 

"Em thật sự quá đẹp, toàn thân đều tràn đầy cảm giác dụ người.." Lưu Chính nghiêm túc nhìn cô. 

Đây là lần đầu tiên sau khi kết hôn, anh được nhìn kỹ thân thể trần truồng của cô như vậy, trước đó thì hoặc là tắt đèn, hoặc là che che giấu giấu. 

Lần này, rốt cuộc anh cũng đã có thể lột sạch quần áo của cô, để cô ngoan ngoãn nằm dưới thân mình, quang minh chính đại ngắm nhìn cơ thể ngọc ngà của cô. 

Lâm Thanh Thanh bị anh nhìn chằm chằm đến đỏ cả mặt. Vốn dĩ cô đã đủ xấu hổ rồi, thế mà anh cònn nhìn chằm chằm không ngừng nữa chứ! 

"Anh đừng nhìn..." Lâm Thanh Thanh thẹn thùng lên tiếng. 

eyJpdiI6InNcL1ZrdVNnUkN0bUpzQ0RkdFJFWXZBPT0iLCJ2YWx1ZSI6InBhekxrN0sxTFg3bkxNOW1Cdk9lOUpBSm9zRjRYblFqQmw3cVwvcEIrNVFCOVRNSk9XcU0zMzV5WHZ5TVJhVzRrRmh0UnBYNTNmalRyaHhLRUFsXC9xeWEySjJSQVZvbEZFekpWREJTaUdCY2ppa1R5XC9wU29wcjU1NjJGdUgzNTlyQ0hUR1dDTzJcL1RURVczeHZUQzdaU09IcTZjV0VUSVVtekI1RTZIVUNhQ0NPc1hSMlpzSkpnb1hcL2cwSzA1UEpNZENWenlQSWNTVjhlM2ZCeEo5cm4xSURMNDZYc2p0a09aVjhCY2pjY2tOK1QwTGlvU1pxbW96VXRnV2VSaGNMekRHbEROclY2S25Fc1lOUEVBNzZGY1FxWjIyNVpTclFRa1BHN1pMTzQ1MHRrcEFWTFJFQklCNXB5YTVEME42a1ciLCJtYWMiOiIyZjE3OWMxM2M2YjgzNTU1YTBkY2U0Njg4N2IwOTM5ODYxYjk4MTdiNzNkY2IwYjE4OGU0OTNkNDBlMTJhOGRhIn0=
eyJpdiI6Ijh4ZU9ab1FlU1BZdzVpVG1FTW9kWGc9PSIsInZhbHVlIjoiKzA0d3JKd09sR1RHUktNMzFzSE94aG04cFJvMllDOTUrMEFTVDF1eU5WZzZuSXJHK0ZXMitrYk8xcjExOHZaR1FpNCtVXC9vZXlBUk5VM0NrRmZOQjZ5Z3ZjeklEVENDd0FuSWx4eUxJajhGZnNWTGU0Y0UxY2xtODg1aEZrSnJjbVprU1djdzRudW56S2o0YUV0cVZKS1RmcSt0a2w3SXBiNTNuY3BcL0xqOEF1b3NLVk9lWUlwd1R4WU1CemhpMG1YOUtlVXU5TmQ5ME9sQVBFbVV1dHE0eVlTRERFUHRUZ2dFVHlzUjMxU0pDblRuMnJuSU5EZHo2Tms3Rkh0SlpRIiwibWFjIjoiYWEzMTdmZDg0MDkxOTY0Njk4ZDY2YTdkYTJiYzdkYmJiMTNjZjRmYjI5MGM5ZDQxZjVkMzA0Mjg4NzU3MTE4YyJ9

Lưu Chính không khỏi bật cười, anh biết cô vợ nhỏ của mình nói không nên lời mấy câu thô tục khó nghe, nhưng chẳng hiểu sao anh cứ muốn trêu chọc cô như vậy mãi thôi...

Ads
';
Advertisement