Chương 15 

Sau buổi sinh nhật ngày hôm đó, Giản Liêm Thuấn đương nhiên không hề liên lạc với cô, cũng không xuất hiện nữa. Vốn dĩ bình thường cũng chẳng mấy khi hắn nhắn tin hay gọi điện nên có gì phải mong chờ. Thái độ của hắn hôm đó đã biểu thị rất rõ ràng rằng không còn muốn nhìn thấy mặt cô nữa. 

Mỗi ngày Chu Hiểu Ninh vẫn đi làm bình thường, vùi đầu vào công việc để quên đi những thứ muộn phiền trong lòng. 

Chiều thứ sáu vừa tan làm xong, cô đã lật đật lái xe tới sân bay đón đứa em trai cưng của mình. 

Vừa thấy bóng dáng cao lớn của thằng nhóc kia kéo vali ra khỏi cửa, Hiểu Ninh lập tức vẫy tay ra hiệu. Người con trai lướt mắt qua chỗ cô, nhanh chóng bước tới. 

"Nhóc con, dạo này gầy quá vậy?" - Thằng bé vừa tới cô đã giơ tay xoa đầu nó. 

Chu Hiểu Thâm, năm nay đã hai mươi tuổi, dáng vóc cao lớn hơn cô cả một cái đầu mà vẫn bị bà chị gái của mình xoa đầu như trẻ con vậy. 

Cậu nhăn mặt vuốt lại phần tóc mái bị rối - "Chị có thể nghiêm túc chút được không? Người ta bao nhiêu tuổi rồi chị còn đi xoa đầu xem như trẻ con vậy?" 

"Bao nhiêu tuổi thì em vẫn là em chị thôi" - Cô lớn hơn em trai mình tận tám tuổi nên cưng thằng bé như con trai mình vậy. Hai người cũng đã một năm rồi chưa gặp mặt. "Ăn uống không hợp khẩu vị thì em làm sao mập lên nổi." - Cậu trả lời câu hỏi lúc nãy của cô. Hiểu Thâm vốn không thích mấy món khô khan dầu mỡ ở nước M. 

Hiểu Ninh nghe vậy bèn bước qua choàng cả cánh tay lên vai cậu ra dáng chị lớn bảo - "Được rồi, về nhà thôi để chị nấu món gì đó ngon ngon cho em" 

Cô lái xe đưa em trai mình về nhà. Lúc chiếc xe quẹo vào khu nhà cao cấp Hải Sương, Hiểu Thâm khó hiểu hỏi - "Chị dọn nhà rồi à? Em nhớ lần trước chị ở căn hộ chung cư bên quận Nam Trang mà." 

"Ừm chị chuyển nhà rồi, cũng vài tháng trước" - Cô thuận miệng đáp. 

Hiểu Thâm nhìn xung quanh là biết khu nhà biệt thự cao cấp này không hề rẻ, còn gần trung tâm nữa - "Chị đủ tiền mua nhà ở đây luôn rồi ư?" 

Hiểu Ninh không thể nói thật cũng không biết giải thích ra sao. Cô đâu thể nói mình làm tình nhân cho người ta nên được tặng căn nhà giá trị lớn như vậy. Cách nào cũng không xong nên đành trả lời đại - "Ừa. Chị mua lại của một người quen nên giá tốt. Với lại chị trả góp thôi." 

"Làm quản lý của minh tinh lớn nên thu nhập cũng rủng rỉnh hơn nhiều ha" - Chàng trai trẻ bên cạnh gật gù. 

Cô khóc không ra nước mắt. Thu nhập của cô nào nhiều tới thế. 

"Em học hành bên đó thế nào rồi?" - Hiểu Ninh nhanh chóng chuyển chủ đề. 

"Vẫn bình thường thôi." 

"Nếu làm thêm vất vả quá thì hay là nghỉ đi, chị sẽ gửi thêm tiền sinh hoạt cho em. Em cứ tập trung học hành vào" - Cô thấp giọng bảo. 

"Không sao đâu. Em ổn mà. Em không muốn lúc nào cũng phải chìa tay xin tiền chị với cha mẹ. Phải đi làm mới có trải nghiệm chứ" - Hiểu Thâm thong dong mở miệng. 

Vừa về tới nhà cô đã vội vàng chạy vào bếp làm đồ ăn, còn không thèm tắm rửa. Trong lúc đợi cơm chín, Hiểu Ninh bảo em trai mình cứ thoải mái đi tham quan nhà để mình làm bếp, dặn cậu cất vali vào phòng ngủ nhỏ bên trái. 

"Em đi tắm luôn đi là vừa kịp giờ ăn cơm." 

Hiểu Thâm vâng lời đi lòng vòng quan sát. Căn biệt thự mini hình L này có hai tầng lầu, không quá lớn nhưng nội thất bài trí xung quanh kiểu ấm cúng, trang nhã với hai màu sắc kem sữa và màu gỗ. Tầng một là phòng khách, nhà bếp, nhà vệ sinh và gara để xe cùng với một phòng làm việc nho nhỏ. Tầng hai là hai phòng ngủ, hai nhà tắm, có ban công rộng rãi. 

Lúc đi lên cầu thang tầng hai, cậu nhìn hai cánh cửa phòng ngủ, nhớ chị mình nói phòng bên trái nên đã đẩy cửa phòng bên trái vào. Phòng ngủ bên trong đã được quét dọn sạch sẽ, chăn nệm cũng đã được cô đổi mới. Chu Hiểu Thâm lôi quần áo từ vali ra, đi vào nhà tắm tắm rửa. 

Hiểu Ninh dọn thức ăn còn bốc khói nghi ngút ra bàn. Vừa vặn đúng lúc em trai đã tắm rửa xong đi vào, mái tóc vẫn còn ươn ướt, chiếc khăn lông để lau khô tóc vắt chéo qua cổ người con trai. 

"Thơm quá. Chị nấu món gì vậy?" 

"Sườn xào chua ngọt, canh súp rau củ, đậu que xào tỏi, trứng cuộn." 

Toàn là mấy món ở nhà hai người thích ăn. Tài nghệ nấu ăn của Hiểu Ninh cũng được học từ mẹ hết. 

Chu Hiểu Thâm lâu rồi mới được ăn cơm nhà, chị gái vừa xới một chén cơm đầy là thằng bé nhào vô gắp lấy gắp để ăn rất ngon miệng. 

Đến nỗi cô nhìn không nổi nữa phải nhắc nhở - "Em có thể ăn uống từ tốn lại được không? Cứ như lợn vậy." 

"Chị mới là heo ấy. Em ốm như vậy còn gì." - Hiểu Thâm liếc mắt qua cô nói. 

Người phụ nữ lập tức nhìn xuống cơ thể mình, tư tin phản đối - "Làm gì có. Dáng chị đẹp như vậy mà 

Em trai nheo mắt khinh bỉ. 

"Chị hai, chị nên đi khám bệnh đi.Em thấy chị đúng là bị ái kỷ quá mức rồi. 

eyJpdiI6IkIwbUpybTJZS21naERnSUszTmp2SWc9PSIsInZhbHVlIjoiaE9zd0F1Z05rNkVVT25KTDRscng5OUo1c0s4bUo3NGpIRzlrUWxMU2hMUGMzcWhqVGY4NnVWbEJUMkViTzVFV3NodjZETGVheWpGbWhPZ1ZsMmhTUWgyRXdIYkFXTVVKZnlOSFwvbUx1U2o4eEFxMnlTRk5BTlJiNzJhM3lYWlhFcG5jeUduXC85NEcyRm8rM21uZ21oOVdnM0EyS1wvbGx4aUlpVjlcL2YwaXBYYWtNUGhhamlJT1FzZDA3aWdITzlUZ29HTVwvdHBXTThOSnlabit0T2NqNE9teFNWTTdObG9rakc0QlhDYWpVM2g3VklrSkNcLzN0RFpYM3lqUHlERUdLS1I0bm1NUDRNU3VnWTVVaGRSamlzcFZxVklza1k3WVU1Vll0MXg5REJZYzh1VFVNWE52ME5YRllIaXFSbGNaQ0FNd0JwUWtNeXJ6b2xTSk9HUHI5VldvbjlLWHBGK0JTU0RieE83VndTcGJodXM3NUdybW9tXC9HZWY4REZCeHlCWlhUcTQ1WkZPRVZTWmZUXC8zUU5MQWZBPT0iLCJtYWMiOiIyNmM1MWY3MWI1OGMwMDhmMDU4NmQ4ZjA0ZTEzYjVlODQyMTk3ODM1ZmRkZWJkMzRmYTc2YjNlM2UxZDgxMTk1In0=
eyJpdiI6IlpJUlp6XC9GbnFlM2NBdjhJaVVMekxRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlhzOGZCbnhEWGNqRldRbzZTOExPbWVacnhITlwvNkZvZ2NYWTZHV1dnVElNQ0VYWDBMVDZGaDlSN2Vud2lVVWc2R3Nybm9VaDVERzNaVzduSndxOG1JTjZWV2g4NTJkUHJsNkZnMVZsOUZ0SUJvNjdIYXppYUdzUGtnbEhrc2tsaGpTbWZTZlBJbldZQ2RjcDhITTk5cTdNR2lOaE5aT0tqZVBFT1wvK2gzNDhla0t6a2MwXC9kWEZ6TXB5NzZOVENFUGVcL25EenVyZDFyZ0YzeHI5amdnYWNOYkdVZmVlVGhHNzNaU1l0aVpRamVKeU94NG42eFJTdmNYZFlkRVFTV0hqM2JYdGNXSmtwY2ZVdnpySkFGcmxORHlIdE5hY2VmbGcyQ1ZjRjlkeG9HRjhtcEVcL0taNWtBUW50UG1XaTMrbVhXWDFMSkFXdU94STZvZmVpNWJETFRIb0pkaVwvZkNaUWJmVHpkRXhTeHFDY3NCSmwrNG8yTnFwaTdFUnkra1hHSjdYV3pvdkVcLzVMN3hVbVJqSk1tem1jeW9jZDk5bnpDakZrTmZJdGtESkhQQTU0NWtkOCtRNWlXbk5xd1p2UElHQjhROHRMSHpyZDRraUVTN1ozVGtSOEx4MGFiNFVsUnNQZytsVlQrYXJYdEdwbEppRW5jNzVDNFpDa25MT0dDUmJXWGE0SFdpYXJPXC9ONnFCUzl2TExBPT0iLCJtYWMiOiIwNDQyMTJjN2U4YTU3YTY0ZGU4NmFmZmYwMjNjOTY1YjAwMjQwM2EyNzg2ZjJiODQ2ZDBjYjVjM2E5N2M1OTA5In0=

Sáng hôm sau cô có lịch gặp mặt đạo diễn Trần với Độ Tuyết Nguyệt nên phải ra khỏi nhà từ sớm. Hiểu Thâm khi ấy vẫn còn đang ngủ ngáy trong phòng. Cô mua đồ ăn sáng để trên bàn cho em trai rồi mới rời đi.

Ads
';
Advertisement
x