Tình Nhân Bí Mật Của Cậu Tôi - Giới Mạt Lục

Ads

Khoảnh khắc mặt anh ta hạ xuống, Sầm Hoan đã giơ tay lên, Lương Hựu Tây không né không tránh, bị cô tát một cái thật mạnh, nhưng cơ thể của anh ta vẫn đứng sững lại, hai tay đặt ở hai bên hông cô, cố định cô giữa anh ta và bức tường kính phía sau cô.

Sầm Hoan không có cách nào để rút lui, môi đã bị cắn đến mức không còn chút màu máu.

Hai bên mặt của Lương Hựu Tây đều đã bị cô tát, má lập tức cô ấy sưng lên như một cục mỡ.

Anh ta nheo mắt nhìn cô, phớt lờ ánh mắt tức giận đang nhìn mình chằm chằm của cô, cưỡng ép hai tay cô cố định trên vách kính, tiến môi mình lại gần như muốn hôn cô, Sầm Hoan nghiêng đầu, môi anh ta rơi xuống chiếc cổ trắng ngần của cô.

Trái tim của Sầm Hoan như bị dao cắt, nước mắt trào ra, cô vùng vẫy như điên. “Đừng nhúc nhích.” Lương Hựu Tây ôm cô vào lòng, ghé môi lại sát bên tai cô thì thầm: “Nếu muốn lấy lại những bức ảnh đó từ chỗ Hướng Đoá Di, thì hãy nghe lời một chút đi.”

Nghe thấy nhắc đến Hướng Đoá Di, Sầm Hoan quả nhiên không còn vùng vẫy nữa mà lại kinh hoàng vô cùng.

“Tôi biết là cô đang rất tò mò làm sao tôi có thể biết được chuyện này. Nói ra thì dài lắm, đến đến khi diễn xong vở kịch này tôi sẽ nói cho cô biết. Bây giờ hãy nghe lời tôi. Tôi đang giả vờ bắt nạt cô, cô có thể khóc, có thể la hét hoặc mắng mỏ tôi, càng to càng tốt, bởi vì Hướng Đoá Di ở phòng bên cạnh, cô càng hét to, thì trong lòng cô ta lại càng không nghi ngờ là tôi đang lừa dối cô ta, như vậy thì chúng ta mới có thể lấy được tất cả ảnh trong tay cô ta.”

Chờ mãi nhưng người trong ngực không có phản ứng lại, anh ta nhíu mày: “Cô có nghe thấy chưa?”

Sầm Hoan không dám lên tiếng, quay đầu nhìn vào mắt anh ta.

“Cô có tin tôi không?” Anh ta thấp giọng hỏi cô.

Sầm Hoan nhìn chằm chằm vào mắt anh ta, cuối cùng cũng chọn tin anh ta.

Thấy cô gật đầu, Lương Hựu Tây hít một hơi và buông cô ra.

“Vậy cô cứ la đi nhé, tôi sẽ đi làm việc của mình.”

Khi anh ta quay người đi, Sầm Hoan bất ngờ nắm lấy tay áo anh ta.

“Sao hả?”

Sầm Hoan khẽ cắn môi: “Tôi… tôi nên la như thế nào?”

“Nghĩ đến cảnh người phụ nữ trên TV khi bị đàn ông quấy rối la hét như thế nào thì cô cứ kêu la như vậy, hoặc cô có thể nhớ lại lúc ban nãy cô đã mắng tôi là thằng khốn nạn như thế nào đấy.”

Sầm Hoan nhìn đôi má hơi sưng của anh ta, cảm xúc trong lòng lẫn lộn.

Lương Hựu Tây chỉ sang phòng bên cạnh, biểu thị với cô rằng Hướng Đoá Di vẫn đang nghe lén, Sầm Hoan nghiến răng, bắt chước cách lúc ban đầu mình đã mắng mỏ và đánh anh ta, vừa hung hăn chửi rủa vừa đập phá đồ đạc để tạo ra âm thanh hỗn tạp.

Lương Hựu Tây mở một ngăn kéo dưới tủ TV, lấy một chiếc máy tính xách tay từ trong đó ra và ngồi trên ghế sô pha bắt đầu bận rộn.

Sầm Hoan tò mò, bước tới để xem anh ta đang làm gì, nhưng vừa đến gần đã hối hận ngay.

Hóa ra trên màn hình đang chiếu hình ảnh một nam một nữ khỏa thân đang vận động kịch liệt trên chiếc giường lớn, mặt cô nóng bừng lên, lập tức quay đi.

Tuy nhiên, lúc này Lương Hựu Tây đã bật âm lượng của máy tính xách tay lên, ngay lập tức một loạt âm thanh dâm dục khi nam nữ hoan ái vang lên.

Sầm Hoan không biết anh ta đang giở cái trò vì, vì vậy cô bịt tai và lườm anh ta.

Lương Hựu Tây phớt lờ cô và tiếp tục bận rộn, khuôn mặt mặt anh ta bình tĩnh như thể hai cơ thể trắng nõn rực rỡ trước mặt chỉ là cơ thể của lợn, vậy mà lại là không hề động tình.

Sầm Hoan nghe mà mặt đỏ tía tai, tiếp tục bịt tai, không dám buông ra.

Sau khi Lương Hựu Tây bận khoảng nửa giờ, anh ta tắt âm lượng, Sầm Hoan nghĩ rằng anh ta đã tắt máy tính, buông tay và nghiêng mắt nhìn sang, vừa nhìn cô đã giật mình đến mức suýt hét ra tiếng.

Bởi vì khuôn mặt của người đàn ông và một người phụ nữ xa lạ đang vận động kịch liệt trên màn hình vậy mà đã biến thành cô và Lương Hựu Tây! Đây đây… đây là chuyện gì vậy? Cô và anh ta vốn dĩ chưa hề làm gì cả, sao anh ta lại biến cặp nam nữ xa lạ này thành cô và anh ta cơ chứ?

Trong đầu cô xuất hiện hết câu hỏi này đến câu hỏi khác, cô khẩn trương muốn biết mọi chuyện, nhưng thấy vẻ mặt tập trung của Lương Hựu Tây, xung quanh lại im lặng, cô sợ Hướng Đoá Di vẫn đang nghe trộm nên không dám lên tiếng nói lung tung.

Cô nhìn chằm chằm vào hình ảnh đó, càng nhìn càng cảm thấy khung cảnh bên trong rất quen thuộc, đặc biệt là cửa sổ kiểu Pháp to lớn, khiến cô nhớ tới… Cô đột nhiên nhìn về phía cửa sổ kiểu Pháp bên cạnh giường, cuối cùng cũng hiểu tại sao cô lại cảm thấy khung cảnh trong bức tranh rất quen thuộc, bởi vì bên trong và bên ngoài màn hình vốn dĩ là cùng một căn phòng.

Không biết bao lâu sau, Lương Hựu Tây mới thở phào một hơi, cô nhìn sang thì thấy anh ta đang lấy đĩa từ máy tính xách tay ra.

Lương Hựu Tây đứng dậy, cũng không giải thích gì với Sầm Hoan, đi thẳng vào phòng tắm, một lúc sau, anh ta thay một chiếc áo choàng tắm màu trắng mới tinh do khách sạn chuẩn bị sẵn.

Anh đi tới cầm đĩa lên, nhìn Sầm Hoan đang tràn ngập bối rối, trầm giọng nói: “Chờ tin tốt của tôi đi.”

Sau đó anh ta rời khỏi phòng.

************************

Sau khi bấm chuông phòng bên cạnh, phải hơn một phút sau mới có người ra mở cửa.

“Nhanh như vậy đã xong rồi à?” Hướng Đoá Di dựa vào cửa, đôi mắt nhìn từ trên xuống dưới Lương Hựu Tây trong chiếc áo choàng tắm, ánh mắt dán chặt vào đôi má sưng tấy của anh ta, chế nhạo một tiếng: “Chơi cũng kịch liệt quá nhỉ, tôi cứ nghĩ rằng ít nhất anh phải giày vò cô ta cho đến khi trời sáng, Không ngờ chỉ hơn hai tiếng đồng hồ là xong.”

Cô ta quay người lại, Lương Hựu Tây đi theo, tiện tay đóng cửa lại.

“Đây là thứ anh muốn, thứ tôi muốn đâu?”

Hướng Đoá Di liếc nhìn chiếc đĩa trong tay anh ta và đưa tay ra: “Để tôi xem nó có phải của anh và cô ta hay không trước đã rồi tôi mới đưa đồ cho anh.”

Lương Hựu Tây cười khẩy: “Cô đã đi theo tôi suốt cả quãng đường rồi, những thứ nên xem, những thứ nên nhìn đều không hề bỏ sót, cô còn sợ rằng tôi sẽ lừa dối cô sao?”

“Cẩn thận một chút vẫn hơn mà, nếu không tận mắt nhìn thấy tôi làm sao biết có phải anh chỉ tùy tiện lấy một tờ giấy ra để lừa tôi hay không?”

“Nếu như cô đã khăng khăng muốn xem vậy thì cứ xem đi.” Lương Hựu Tây đưa đĩa sang.

“Tất cả ảnh và hình ảnh đều ở trong đó. Tôi có thể nhìn ra thấy rằng cô ta thực sự rất sợ tôi sẽ cho bố mẹ và ông ngoại của cô ta xem những thứ này, vì vậy nếu anh dùng thứ này uy hiếp cô ta, cô ta nhất định sẽ ngoan ngoãn nghe lời mà thôi.”

Lương Hựu Tây mở phong bì và kiểm tra, nhưng vẫn có chút nghi ngờ: “Cô chắc chắn rằng chỉ có những bức ảnh này thôi đúng không?”

“Tất nhiên, tôi đã nói rằng tôi chỉ muốn chia rẽ hai người bọn họ, chứ tôi cũng không muốn làm bung bét để mọi người đều biết, khiến cho Đình Đông sau này khó có thể sống yên. Hơn nữa nếu Đình Đông nhìn thấy cái đĩa này, vậy ngày bọn họ phải chia tay cũng không còn quá xa xôi nữa rồi.”

Lương Hựu Tây nhìn cô, ánh mắt anh ta dần trở nên lạnh lùng.

Nhưng bởi vì Hướng Đoá Di đang quá phấn khích nên cô ta không hề nhận thấy điều gì bất thường.

“Giao dịch thành công, chúc mừng bác sĩ Lương cuối cùng cũng đã đạt được ý nguyện, ta cũng sẽ đi làm việc của mình, anh trở về phòng với cô ta đi, tôi sẽ không quấy rầy hai người ân ái, cho nên tôi đi trước đây.”

Lương Hựu Tây đưa mắt nhìn theo cô ta rời đi, nghe thấy tiếng đóng cửa, anh ta đi đến điện thoại cố định bên giường bấm một dãy số, sau khi kết nối, không đợi đầu dây bên kia lên tiếng đã nói: “Cô ta vừa rời đi rồi, em nhân lúc cô ta đi lấy xe đi lấy đồ về đi, còn người thì chỉ cần dạy dỗ một chút là được, cho cô ta mấy cái tát là đủ rồi.”

Ai bảo cô ta hại anh ta phải ăn hai cái.

************************

Nói đến đây, Lương Triệu Bắc cúp điện thoại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cửa khách sạn, một lúc sau, anh ta nhìn thấy một người phụ nữ ăn mặc theo phong cách phương Tây từ trong đó bước ra, từ cách ăn mặc của người phụ nữ đó anh ta phán đoán cô ta chính là Hướng Đoá Di mà anh họ anh ta đang nói đến, anh ta lập tức xốc lại tinh thần, kéo vành chiếc nón lưỡi trai trên đầu xuống che gần hết khuôn mặt của mình lại.

Khi thấy Hướng Đoá Di đi đến bãi đậu xe để lấy xe, anh ta lập tức đi theo, khi Hướng Đoá Di đang khởi động điều khiển từ xa, mở khóa xe và mở cửa ghế lái để đi lên, anh ta đã bất ngờ lao tới và đẩy Hướng Đoá Di vào trong xe, khi Hướng Đoá Di la hét quay đầu lại, anh ta trùm chiếc túi ni lông màu đen trong tay mình lên đầu cô ta, sau đó làm theo lệnh của anh họ tát cô ta vài cái bạt tai thật mạnh.

Hướng Đoá Di bị tình huống bất ngờ làm cho hoảng sợ, theo bản năng muốn chống cự, nhưng bị cái tát vào mặt làm cho choáng váng, không đứng dậy được.

Lương Triệu Bắc lấy túi xách của cô ta, lật tìm chiếc đĩa nằm ở trong đó, ôm vào lòng, quay người định bỏ đi, anh ta cứ “hứ” một tiếng, tự nhủ: “Xem ra ban nãy hình như tôi chỉ tát cô có bốn cái vào má phải thôi đúng không? Bây giờ, để công bằng, tôi cũng sẽ tát thêm bốn cái vào má trái của cô nữa.”

Nói xong, anh ta cúi xuống và tát vào mặt trái của Hướng Đoá Di một lần nữa. Hướng Đoá Di chỉ cảm thấy chóng mặt và ù tai, khi cái tát cuối cùng giáng xuống, mắt cô ta tối sầm lại rồi ngất đi.

“Chậc, không chịu nổi đòn như vậy à?”

Lương Triệu Bắc không nói nên lời, đóng sầm cửa xe ô tô của cô ta lại rồi rời đi.

Anh ta đi vào khách sạn và gọi điện thoại cho Lương Hựu Tây để hỏi số phòng, sau đó đi thẳng lên trên để tìm người.

Trong phòng, Sầm Hoan cầm phong bì chứa ảnh và clip ghi hình, cảm xúc trong lòng lẫn lộn.

Cô vốn tưởng rằng Lương Hựu Tây đang có mưu đồ đen tối với cô, nhưng cô không ngờ rằng anh ta đã lên kế hoạch để lấy lại những thứ này cho cô. Còn cô trong lúc không hay biết tình hình đã hiểu lầm anh ta, mắng anh ta là đồ khốn nạn, còn đấm đá giẫm đạp anh ta, còn tát anh ta một bạt tai, đến giờ mặt anh ta vẫn còn sưng vù, hai dấu tay còn rõ hơn ban nãy nữa.

Lương Hựu Tây thay lại quần áo của mình, thấy cô đang nhìn mình với vẻ áy náy, liền cười khổ nói: “Sầm Hoan, cô không cần phải cảm thấy có lỗi với tôi, tôi cũng không làm gì vì cô cả, chỉ là tôi hy vọng cô sẽ suy nghĩ cho bản thân mình kỹ càng, cô có nên tiếp tục sống với anh ta như thế này, hay là anh ta có bằng lòng đưa cô rời khỏi đây, đến một nơi không ai biết hai người, sống một cuộc sống bình thường hay không.”

Sầm Hoan biết rằng anh ta nói như vậy là vì muốn tốt cho cô, nhưng cô và cậu nhỏ của mình mỗi người đều có bố mẹ, làm sao bọn họ có thể ích kỷ vì tình cảm riêng tư của mình mà nói đi là đi, bỏ mặc bọn họ không thèm quan tâm?

Đang suy nghĩ thì có tiếng gõ cửa.

Lương Hựu Tây biết rằng Lương Triệu Bắc đã đến, vì vậy anh đi ra mở cửa.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement