Tình Nhân Bí Mật Của Cậu Tôi - Giới Mạt Lục

Ads

Chỉ trong chớp mắt, một tuần làm việc ở phòng khám kết thúc, Sầm Hoan lại trở về khoa của mình đi làm.

Sắp đến cuối năm, mỗi năm vào mùa này, các khoa trong bệnh viện đều tăng số lượng bệnh nhân, vì vậy Sầm Hoan phải huỷ bỏ một vài ngày phép đã xin từ nửa tháng trước, ngoài ra còn phải tăng ca ngoài giờ mỗi ngày. Cứ đi sớm về muộn như thế, thời gian ở bên cạnh con gái và Hoắc Đình Đông của Sầm Hoan không được nhiều như trước nữa.

May mà sau khi bé con quen với Tiểu Trần rồi thì cũng có thể chơi với nhau, cộng thêm Hoắc Đình Đông chỉ cần có thời gian thì sẽ đưa con bé ra ngoài chơi, nên cô cũng không lo lắng con gái sẽ tủi thân.

Buổi trưa hôm nay, sau khi tan ca, Sầm Hoan đang định đến nhà ăn nhân viên ăn cơm, y tá Tiểu Đường gõ cửa vào nói có một quý bà ăn mặc đẹp đẽ đến tìm cô.

Trong một lúc cô không nghĩ ra là ai, đợi đến khi thấy được người đó rồi mới hoảng hốt. Người này không phải là quý bà lần đầu tiên thì nhận nhầm cô ở trước cửa siêu thị, lần thứ hai thì cô lại trùng hợp gặp đúng lúc bà ấy bị bệnh sao?

“Bác sĩ Sầm đúng không? Xin chào, tôi đến để cảm ơn cô đã giúp đỡ tôi ngày hôm đó, tôi họ La, cô có thể gọi tôi là dì La.” Nụ cười của La Mỹ Vi rất dễ nhận thấy, sắc mặt không tệ, có thể thấy là sức khoẻ đã hồi phục rất tốt.

Sầm Hoan đã gặp chuyện này rất nhiều rồi, chỉ nở nụ cười nhạt: “Dì quá khách sáo rồi, chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.”

“Bác sĩ Sầm thật khiêm tốn, đây là chút tấm lòng của tôi, hy vọng bác sĩ Sầm sẽ nhận.”

La Mỹ Vi lấy một phong thư dày cộm từ trong túi xách ra, đưa đến trước mặt Sầm Hoan.

Sầm Hoan liếc một cái, không cần đoán cũng biết trong đó toàn là tiền.

Cô cười cười, đẩy trả lại phong thư: “Dì La, dì thật sự không cần phải làm như vậy, dì lấy lại thứ này đi, tôi nhận tấm lòng thôi, được chứ?”

“Không được không được, tôi đến để cảm ơn cô mà, cô không nhận thì tôi sẽ không đi.” Giọng điệu La Mỹ Vi kiên định.

Sầm Hoan không ngờ quý bà này lại cứng đầu như vậy, cảm thấy hơi đau đầu: “Dì làm như vậy là đang làm khó tôi đó, bệnh viện có quy định, không được nhận bất cứ một đồng nào từ bệnh nhân, nếu không sẽ bị phạt nghiêm trọng, hơn nữa hôm đó tôi cũng đâu có làm cái gì.”

“Hay là như vậy đi, tôi đợi cô tan làm, buổi tối cùng đi ăn bữa cơm, lúc đó tôi lại đưa cho cô.”

“Thật sự không cần, dì La, dì nghe tôi nói…”

La Mỹ Vi không cho Sầm Hoan cơ hội để nói nữa, đứng dậy mở cửa rời đi.

Sầm Hoan đau đầu bóp trán, trong lòng nghĩ chắc bà ấy sẽ không thật sự đợi đến lúc cô tan làm để hẹn cô cùng đi ăn tối đâu nhỉ?

Buổi chiều Sầm Hoan làm mấy cuộc phẫu thuật xâm lấn tối thiểu, lúc tan làm, sắc trời đã tối.

Khi đi ra khỏi bệnh, lúc đang đợi xe, một chiếc xe limousine màu xanh đậm dừng lại trước mặt cô, cửa sổ xe hàng ghế sau hạ xuống, La Mỹ Vi mỉm cười nhìn cô.

Sầm Hoan hơi ngạc nhiên vì bà ấy lại đợi cô đến giờ này.

“Bác sĩ Sầm, lên xe đi, tôi đã đặt hết rồi.”

La Mỹ Vi ra hiệu cho tài xế nhà mình xuống xe mở cửa bên kia của hàng sau, Sầm Hoan chần chừ vài giây, thở nhẹ một tiếng, cúi người chui vào trong xe.

Chiếc xe chạy nhanh trên đường, Sầm Hoan cảm thấy mình vừa lên xe, La Mỹ Vi cứ nhìn chằm chằm mình, khiến cô nhớ đến chuyện nhận nhầm ở trước cửa siêu thị lần trước, hơi tò mò rốt cuộc cô và người tên Ty Nam kia giống nhau đến mức nào mà khiến cho La Mỹ Vi lại nhận nhầm?

“Bác sĩ Sầm, lần trước tôi nhận nhầm cô thành cháu gái của tôi, thật là ngại quá.” La Mỹ Vi đột nhiên mở miệng, sau đó lại nói: “Quả thật là cô và Ty Nam quá giống nhau. Nhưng tính cách của hai người lại hoàn toàn trái ngược, tính của nó không khiến người ta yêu thích như cô, vô cùng tuỳ hứng, hoàn toàn là một đứa nhỏ ngang ngược bị người nhà chiều hư.”

“Tôi và cháu gái của dì thật sự rất giống nhau sao?”

“Đương nhiên rồi, chỉ là nó mập hơn cô một chút, hôm khác tôi lấy hình của nó cho cô xem, cô sẽ biết ngay việc tôi nhận nhầm cô thành nó cũng không có gì kỳ lạ.”

Sầm Hoan cười cười, trong đầu hiện ra một gương mặt trẻ tuổi giống mình.

“Bác sĩ Sầm đã kết hôn rồi sao?”

Sầm Hoan hơi hoảng hốt, thấy La Mỹ Vi nhìn chằm chằm tay mình, cô lập tức ý thức được bà ấy đang nhìn chiếc nhẫn trên ngón giữa của cô.

“Ty Nam cũng sắp hai mươi sáu tuổi rồi, nhưng mỗi lần bố mẹ nó thúc giục nó tìm bạn trai đều giống như muốn lấy mạng nó vậy, nó nói là ghét đàn ông bây giờ ai cũng ẻo lả, không có chút nam tính nào.”

Sắp hai mươi sáu tuổi? Vậy không phải là bằng tuổi cô sao?

Sầm Hoan thầm cảm thấy kinh ngạc, trong lòng nghĩ thật là trùng hợp, không những vẻ ngoài giống nhau, mà đến năm sinh cũng giống nhau.

Trong lúc suy nghĩ, điện thoại cô vang lên.

Sầm Hoan ngẩn ra một lúc mới phản ứng kịp, lấy điện thoại từ túi xách ra, thấy là do Hoắc Đình Đông gọi đến, trên mặt cô bất giác hiện ra nụ cười.

Cô nhìn ra ngoài cửa sổ, ấn nút nghe máy, bên kia truyền đến giọng nói dịu dàng hơn bình thường của Hoắc Đình Đông: “Tối nay anh có xã giao, sẽ về trễ một chút, em đừng đợi anh.”

Sầm Hoan nhớ đến chuyện anh và đám bạn từ nhỏ uống đến say bí tỉ mấy hôm trước, vô thức dặn dò anh vài câu đừng uống rượu, giọng điệu giống như cô vợ dặn dò chồng mình vậy, khiến cho người đàn ông ở đầu dây bên kia thấp giọng cười thành tiếng, liên tục đồng ý, lại nói thêm vài câu rồi cúp máy.

“Chồng cô gọi đến à?” La Mỹ Vi nhìn nụ cười bên khoé môi cô, hỏi.

Sầm Hoan cong khoé môi, khẽ gật đầu.

“Ôi, nhìn vẻ mặt và giọng điệu của cô lúc nói chuyện điện thoại là biết, chồng cô rất thương cô nhỉ?”

Sầm Hoan đang định kết thúc chủ đề nhạy cảm này, chiếc xe đúng lúc dừng lại trước một nhà hàng tên Dung Viên.

Cô đi theo La Mỹ Vi vào phòng bao đã đặt trước, vừa đẩy cửa ra, một chàng trai trẻ tuổi ăn mặc rất sành điệu đang ngồi bên trong, đang cầm điều khiển tivi đổi kênh một cách buồn chán, tầm khoảng mười bảy mười tám tuổi, đường nét thanh tú, có thể thoáng nhìn thấy bóng dáng của La Mỹ Vi.

Sầm Hoan hơi ngạc nhiên, không ngờ La Mỹ Vi lại có một đứa con trai nhỏ như vậy.

“Tiểu Diêu, cô ấy chính là bác sĩ Sầm, người đã cứu mẹ ở bệnh viện hôm trước.”

Chàng trai tên Tiểu Diêu nhìn qua một cách lười biếng, khi nhìn thấy rõ diện mạo của Sầm Hoan, cậu ta tỏ vẻ kinh ngạc y như hôm La Mỹ Vi nhìn thấy cô lần đầu tiên.

“Chị Ty Nam?” Cậu ta ném điều khiển tivi xuống, bay đến trước mặt Sầm Hoan như một làn gió, đang định nắm lấy tay cô, La Mỹ Vi đã mở miệng: “Thằng bé này, không nghe mẹ vừa nói cô ấy là bác sĩ Sầm sao?”

Tiểu Diêu ngẩn ra, hơi buồn bực mà gãi đầu: “Bác sĩ Sầm? Sao lại giống như vậy? Mẹ, không phải là mẹ và chị Ty Nam bắt tay với nhau để đùa con chứ?”

“Ty Nam đang nghỉ dưỡng ở Nam Phi, sáng nay mẹ vừa mới video call với nó, sao nó có thể xuất hiện trước mặt con lúc này được?”

Tiểu Diêu nghĩ cũng phải, nhìn chằm chằm Sầm Hoan, một mực lắc đầu: “Thật là quá giống nhau, con nghiêm trọng nghi ngờ hai người là chị em sinh đôi thất lạc nhau nhiều năm.”

“Con xem phim nhiều quá rồi đó, năm đó lúc dì con mang thai Ty Nam chỉ có một đứa.” La Mỹ Vi liếc con trai một cái, sau đó quay về phía Sầm Hoan: “Thật ngại quá, bác sĩ Sầm, khiến cô chê cười rồi, tôi và bố nó đến tuổi trung niên mới có được đứa con trai này, nên bố nó chiều nó đến tận trời, cả ngày đều không tìm thấy bóng dáng của nó.”

Sầm Hoan nhớ đến lần trước ở trước cửa siêu thị, bà ấy thò đầu nhìn qua nhìn lại, chắc là đang tìm đứa con trai này rồi.

“Xin chào, tôi là Tất Sanh Diêu.” Tiểu Diêu đưa tay ra.

Sầm Hoan mỉm cười: “Sầm Hoan.”

“Vậy tôi gọi chị là chị Hoan nhé.” Tiểu Diêu lộ ra hai chiếc răng nanh trắng bóc, vô cùng đáng yêu.

“Tiểu Diêu, bảo phục vụ dọn món lên đi, chúng ta vừa ăn vừa nói.”

Vốn tưởng rằng bữa cơm này sẽ rất lúng túng, nhưng vì có sự tham gia của Tiểu Diêu nên bầu không khí trở nên nhẹ nhàng và thoải mái hơn.

“Mẹ, hay là năm sau con thi đại học cũng điền đại học y nhé, sau này nói không chừng còn có thể làm chung một bệnh viện với chị Hoan nữa.”

La Mỹ Vi cười khẩy, liếc xéo con trai: “Với thành tích mỗi môn trung bình 25 điểm của con sao?”

Tiểu Diêu liếc nhìn Sầm Hoan một cái, đỏ mặt phản bác: “Đó là do con cố ý thi điểm thấp như vậy đó có được không? Thực ra con rất thông minh, không tin năm sau con sẽ thi vào đại học tốt nhất cho mẹ xem.”

La Mỹ Vi không quan tâm đến cậu ta nữa, ăn cơm uống trà xong, bà ấy lại lấy phong thư ra.

Sầm Hoan thấy vậy vội vàng từ chối: “Dì La, tôi đã ăn cơm rồi, còn cái này tôi thật sự không thể nhận.”

“Mẹ, mẹ như vậy là ép chị Hoan nhận hối lộ, bị điều tra ra thì sẽ rất lớn chuyện. Hơn nữa tặng tiền dung tục biết bao? Không phải mẹ vẫn luôn muốn có con gái nhưng lại sinh ra con trai sao? Vậy mẹ dứt khoát nhận chị Hoan làm con gái đi, sau này lại tặng xe hoặc tặng nhà, như vậy sẽ không có ai khua môi múa mép nữa.”

Nhận cô làm con gái?

Khoé môi Sầm Hoan co rút, trong lòng nghĩ thật khổ cho thằng nhóc này có thể nghĩ ra được, cậu ta tưởng là đang đóng phim sao?

“Ôi, đề nghị này không tệ nha, đúng lúc con và Ty Nam trông rất giống nhau, dì nhận con làm con gái, vậy con cũng xem như là chị em với Ty Nam, tốt biết bao?” Vẻ mặt La Mỹ Vi vui mừng liên tục phụ hoạ.

“Dì La, cảm ơn sự xem trọng của dì, chỉ là quan hệ trong gia đình tôi có hơi phức tạp, vì vậy rất xin lỗi vì không thể khiến dì đạt được mong muốn.”

Nghe cô nói vậy, La Mỹ Vi cũng không kiên trì nữa.

“Vậy sau này liên lạc nhiều với nhau nhé, hôm khác dẫn chồng con ra đây cùng ăn bữa cơm, để mọi người quen biết nhau.”

“Woa, chị Hoan kết hôn rồi à? Vậy chị đã có con chưa?”

Sầm Hoan thật sự không chịu được sự nhiệt tình của hai mẹ con này, thành thực nói rằng mình đã có đứa con gái ba tuổi.

“Như vậy đi, con ở đâu, dì bảo tài xế đưa con về.”

“Không cần đâu, dì La, tự tôi gọi xe về là được.”

“Hai người đừng tranh nhau, để con đưa.” Tiểu Diêu móc một cái chìa khoá trong túi ra: “Hôm qua tôi vừa mới quấn lấy bố mua cho tôi một chiếc xe mới, chị Hoan, chị là người khách đầu tiên của chiếc xe yêu quý này đó.”

“Vậy con đưa Hoan Hoan về đi, nhớ lái xe chậm một chút.”

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement