Mắt Huyền Đế hơi nheo lại: "Lão tướng quân nghi ngờ có kẻ cấu kết với Đà La Quốc?" 

 

"Lão thần không dám khẳng định, chỉ là hoài nghi." 

 

Huyền Đế khẽ gật: "Thà tin là có, chớ coi là không… Toàn Thịnh, ngươi đi gọi Cảnh Kinh đến cho trẫm." 

 

Tim Toàn Công Công khựng một nhịp: việc này sắp làm lớn rồi. 

 

Cảnh Kinh nắm quyền toàn bộ Giám Sát Ty. 

 

Giám Sát Ty do Huyền Đế trực tiếp chỉ huy, chuyên giám sát bách quan; với quan viên dưới ngũ phẩm, hễ chứng cứ xác thực thì có quyền tiên trảm hậu tấu. 

 

Từ triều đình đến các châu huyện, quan lại các cấp nghe danh Giám Sát Ty đều kinh hồn bạt vía. 

 

Mà lúc ấy Ninh Trần vẫn đang trên sân luyện võ đổ mồ hôi như mưa. 

 

"Lam công tử, nghỉ một lát đi!" 

 

Tề Nguyên Trung gọi. 

 

Ninh Trần lại chạy thêm mấy vòng mới dừng. 

 

Mấy ngày luyện tập qua, hiệu quả rất rõ rệt. 

 

Tuy Ninh Trần vẫn gầy nhỏ, nhưng tinh thần phấn chấn, người cũng rắn rỏi lên không ít. 

 

"Lam công tử, ta lĩnh nguyệt bổng rồi, tối nay mời công tử đến Giáo Phường Ty… nghe nói mới có một lứa cô nương, non mơn mởn." 

 

Một đại hán cười dâm đãng. 

 

Ninh Trần đảo mắt, cười: "Vừa tốn bạc, vừa hao sức, ta không đi đâu." 

 

"Chẳng lẽ Lam công tử vẫn còn trai tân?" 

 

Ninh Trần ưỡn ngực: "Khinh ai đấy? Năm xưa, ta đêm chơi mấy nàng vẫn còn sung, người ta gọi ta là 'một đêm chín lần'." 

 

Mọi người phá lên cười. 

 

Ninh Trần nói: "Cười gì? Không tin à? Các ngươi biết sáu mỹ sự đời người là gì không?" 

 

"Là gì?" 

 

"Sáu mỹ sự: thưởng hoa, leo núi, khám phá chốn u tịch, cắm hoa, xem triều dâng, đốt trầm… Giờ tin chưa? Toàn là kinh nghiệm xương máu của ta đấy." 

 

Một đại hán cười bảo: "Nhưng Lam công tử năm nay mới mười lăm, năm xưa… chẳng lẽ bảy tám tuổi đã làm được rồi?" 

 

"Ờ… thì… liên quan gì đến ngươi?" 

 

Ninh Trần quên mất mình mới mười lăm, khoác lác quá trớn. 

 

Tán dóc với bọn họ một hồi, trời dần tối, Ninh Trần cáo từ ra về. 

 

Về đến Ninh Phủ, vừa bước vào cửa, một nha hoàn chạy đến bảo với Ninh Trần: "Tứ công tử, lão gia dặn cậu về thì lập tức vào chính sảnh." 

 

Ninh Trần nhíu mày, lão khốn ấy lại muốn giở trò gì nữa đây?

Ninh Trần tới chính sảnh, phát hiện ngoài người nhà Ninh Tự Minh còn có một tiểu thái giám cùng mấy thị vệ đeo đao. 

 

Hắn thấy lạ: nhìn phát biết là người trong cung, Ninh Tự Minh gọi hắn tới làm gì? 

 

Tiểu thái giám liếc đánh giá Ninh Trần: "Ngươi chính là Ninh Trần?" 

 

Ninh Trần sững người một thoáng, thầm nghĩ: rõ ràng là nhằm vào hắn mà đến. 

 

Kỳ quái thật, hắn chỉ là kẻ vô danh tiểu tốt, tiểu thái giám tìm hắn làm gì? 

 

"Tại hạ chính là Ninh Trần." 

 

Tiểu thái giám cất giọng: "Truyền khẩu lệnh của Công chúa, Ninh Trần nghe lệnh." 

 

Hoàng Đế ban là thánh chỉ; Hoàng Hậu, Quý Phi ban là dụ; Công chúa ban là lệnh. 

 

Trong đầu Ninh Trần toàn dấu chấm hỏi. 

 

Gì thế này? 

 

Tiểu thái giám quát: "Còn không quỳ xuống?" 

eyJpdiI6InBGSXhyOTF2RFEyRzdKMk1CdHNjd1E9PSIsInZhbHVlIjoiZm1ia2grSTFhSDN1RW0xZitDaUhPSUgrM09iVnZIZXV4cW11SDJNT2JUTVZ5U092TFwvcTdSQldyS044ZTZlM1AiLCJtYWMiOiI4MGM2YWJkMDY4MDMxMWI5YThmZjE0ZDY0ODllMjhmMzAyM2E4NTk3MzJlYTlmNDU3OTQ3NzE1Y2ZmMmU4NTFkIn0=
eyJpdiI6IkFkeXBLbXNMNWZwY1J1SHIwSWJXdVE9PSIsInZhbHVlIjoiZ1ZcL3NPZjQ5Uk43T1dieHFsZERDTnhBQUhCckNJbmVLaW9UNldCS01VWCtVekcyZ0pjT2RGbkRSaDQwZWZzTVhRWTQrUjl2cTAyNFBjMTIzSXlycGZ2TFlvVGZ2Qlwvd29YZTBEOVRMYWsxZm9lS1BYd2JlZXNxcDRqdmdJOGt6dSs0R3hRQjcwTUttVHJEdVg2RlVJS2plNjRxNlJWWldWV2N4aDN6ekVOWlg1NFBmeUwrQWhYdFdPUkwzbU1yUVFvMTBnTjEwczZiRXFDd0Z3QXpxcWxtWTlDMXVKbk9qRDVUeUdPc1lWWkYzZ0JucERBQkJxK28rK3NzOURPZlNWRDlhRGZNamhIUnYxKzlPY1wvcUUzbnc9PSIsIm1hYyI6IjJlZjJmMzUwMTY1MmY5YWViMGI4NGI1OGMzM2YxYzY0ZWRlZTc1M2E5NzcyOTg0MjUxNzMyMTE4NjE1M2VmODMifQ==

Nhưng chẳng còn cách nào, chỉ đành quỳ.

Ads
';
Advertisement
x