Thiếu Gia Bị Ruồng Bỏ - Diệp Phong (FULL)

 

"Hơn nữa, giám đốc Lưu Bân kia cũng không tồi, vừa mới ly hôn không lâu. Trước đó Mộc Doanh cũng nói, giám đốc Lưu sau khi xem hình cháu xong thì rất có hứng thú. Ông ấy sẽ không bận tâm đến quá khứ của cháu đâu".  

 

"Sau khi cháu và Diệp Phong ly hôn, ông sẽ đứng ra làm chủ cho cháu kết hôn với giám đốc Lưu".  

 

"Giám đốc Lưu Bân có vị thế rất cao trong tập đoàn Hồng Kỳ, gả cho ông ấy thì đúng là chuột sa chĩnh gạo".  

 

Ông cụ Thu vốn đã nghĩ kỹ chuyện này.  

 

Mặc dù hai vợ chồng Thu Mộc Trân đã gây ra chuyện lớn, nhưng chỉ cần đem hết mọi chuyện đổ lên người Diệp Phong, sau đó nhà họ Thu cắt đứt quan hệ với Diệp Phong là được. Như vậy thì dù chuyện này có lộ ra ngoài, nhà họ Thu bọn họ cũng không bị ảnh hưởng nhiều.  

 

Dù gì thì hợp đồng hợp tác với tập đoàn Hồng Kỳ cũng đã ký xong rồi, tiền cũng đã lấy được rồi. Diệp Phong lúc này đã không còn giá trị lợi dụng đối với nhà họ Thu nữa.  

 

Hơn nữa, sau khi hai người họ ly hôn, bắt Thu Mộc Trân kết hôn với giám đốc Lưu Bân kia. Vậy thì giám đốc phụ trách dự án này đã trở thành con rể nhà họ Thu, sau này nhà họ Thu sẽ không phải sợ tập đoàn Hồng Kỳ rút vốn nữa.  

 

Không thể không nói ông cụ Thu đã tính toán đâu ra đấy.  

 

Kế hoạch này thật hoàn hảo, đến con kiến cũng không lọt.  

 

Không chỉ khiến công ty Thu Thủy tạo được mối liên kết với tập đoàn Hồng Kỳ, mà còn phủi sạch quan hệ giữa Diệp Phong và nhà họ Thu.  

 

Đến Thu Mộc Doanh lúc này cũng âm thầm thán phục ông nội mình. Quả đúng là gừng càng già càng cay.  

 

Có điều Lưu Bân kia đã bốn năm mươi tuổi, Thu Mộc Trân lấy ông ta thì e rằng cả đời này cũng không ngóc đầu lên được.  

 

Nghĩ đến đây, Thu Mộc Doanh trong lòng cảm thấy vô cùng sảng khoái.  

 

"Chị Ba, xem ông nội tốt với chị chưa kìa".  

 

"Không chỉ không truy cứu sai phạm của chị mà còn tìm cho chị một bến đỗ mới".  

 

"Giám đốc Lưu vô cùng lợi hại, là giám đốc dự án của tập đoàn Hồng Kỳ. Ông ấy cũng không già lắm, chắc chỉ tầm năm mươi thôi, lại còn giàu có, lần này chị khác gì chuột sa chĩnh gạo. Còn không mau cảm tạ ông nội anh minh đi".  

 

Thu Mộc Doanh cười quái gở, nhưng đến kẻ ngốc cũng nhận ra cô ta thực ra đang lăng nhục Thu Mộc Trân.  

 

Đến Thu Lỗi - bố của Thu Mộc Trân hiện giờ còn chưa tới năm mươi tuổi. Lưu Bân này còn hơn cả tuổi bố cô. Nếu cô lấy ông ta, thì cả nhà Thu Mộc Trân ra ngoài chắc cũng không vinh quang hơn bây giờ là bao.  

 

Thế nhưng, Thu Mộc Trân không có quyền quyết định.  

 

Hoặc có lẽ số phận những người phụ nữ đều như vậy.  

 

Hàn Lệ và Thu Lỗi thở dài, rõ ràng đã chấp nhận việc này.  

 

Ông cụ Thu có quyền lực tối thượng trong nhà họ Thu, không ai dám làm trái ý ông ta. Địa vị của bố mẹ Thu Mộc Trân ở nhà họ Thu thì chẳng khác nào con kiến nên đương nhiên không dám ho he gì.  

 

Lúc này, ông cụ Thu vứt cho Thu Mộc Trân một giấy tờ gì đó.  

 

"Đây là giấy tờ ly hôn của cháu và Diệp Phong, ký đi".  

 

"Còn Diệp Phong, ông sẽ cho người đi tìm nó".  

 

"Từ hôm nay trở đi, hai đứa đừng gặp nhau nữa".  

 

"Ngoài ra, Mộc Trân, lát nữa cháu gọi điện cho giám đốc Lưu báo rằng cháu đã về, muốn đi ăn tối cùng ông ấy".  

 

"Nếu ông ấy không có ý kiến gì thì hôn sự này sẽ nhanh chóng được tiến hành", ông cụ Thu trầm giọng nói. Sự quyền uy trong giọng nói của ông ta rõ ràng là không thể thương lượng được, càng không có chuyện ông ta hỏi ý kiến Thu Mộc Trân xem cô có đồng ý hay không.  

 

Có vẻ như đối với ông cụ Thu thì việc thay Thu Mộc Trân quyết định cuộc đời cô là một lẽ hiển nhiên.  

 

Thế nhưng lúc này, Thu Mộc Trân đột nhiên bật cười, tiếng cười đầy giễu cợt.  

 

"Hả?"  

 

"Cháu cười cái gì vậy?", ông cụ Thu cau mày không vui hỏi.  

 

Thu Mộc Trân đáp: "Ông nội, ông không cảm thấy ông rất quá đáng hay sao?"  

 

"Không chỉ với cháu mà cả với Diệp Phong".  

 

"Việc hợp tác với Hồng Kỳ là nhờ công của mình Diệp Phong. Anh ấy không kể công, cũng không có ai khen anh ấy một câu. Anh ấy lúc nào cũng lặng lẽ ở đằng sau lặng lẽ hy sinh vì cháu, vì nhà họ Thu".  

eyJpdiI6IlVISEcyWjc4QXZtWGFcL0RGV1dBNm1nPT0iLCJ2YWx1ZSI6InJJTVRTbFJMRXVVRnNzSERnamdXazdDNVwvV1wvV0ZoSmdUd2Y3MnlHMVMwbzg4V2dwK3F6dmhNMDJORVd2SlwvSGUiLCJtYWMiOiI5ZWUwMWEzNzlhZWM3MjlkN2M5ZDZiMDkxZWQ4NzRiNTFmNzM4ZTA4MTFkYWI5MjlkOTNmODI0NDY4ZTE3YTY3In0=
eyJpdiI6InVTeUM4OUZiOERFTExSTWFTdXgzY0E9PSIsInZhbHVlIjoiRDYyRXZKVWdPclFIR2l5cFp4ckIwNzFrdjV2OUdENElQcnZYekJNWEx4bDliUHE1VEZkQzB2VEt6a2haYUluOGNLZmhaTlh4ZDE4ZktxWVhpdnVOclJyamRCQVFlZnh4NkRxeWJEWDFiZ09OYmxzVnR1QVIrTTNhU3pFVjUzM1wvNWtvVXhOV29ZbHF4SnNwSFo1QTN1XC93SUszbE9PWG11MEJNWTdPNHRObW12QWJncHY1Zzl0c3pIalB0eFFPZXRVcGRscURcL1ZKMmF3MU13RFhxbnZyc1htYm9yTGFCVWRmTzZOM09QQVhUc1B2aTdhZ242Y2dWSkJrWVVKXC81T3RmUWJjYVdGM2FEUUNnRGxpcldxMXV6YzZRVUdYdElpcjFUUGFFdWlrc016azNzb2lhcEpGSnRLRHlZNUdYd2RuZWZpQ082U0tpS1FBem1PdmdTUERJbW1sZnM3azBkd2dRRm5aV1pZazE0RXBKN0RPSXJjNWNxZFNtNkFFXC9mblhMTjZKQWxJZTZ5azlyUm1wZVBRT0JGemgzdXVsK2lwXC9wenlwVlIwaTJvNXE0STIxYytMYnRheDdiXC9qV2treFBZNDYzNGdlSk1Lc1wvQzdSS0ZiU2xSd240SWxGUVg0OWo0WndKTGNpTmNVND0iLCJtYWMiOiJiNDFlNTZlNmYwM2NkNWJhNzQ3NjcyYWY1MzhmNjFmODA4NTYyYjdhMWIxZTBkNTEzNWFjY2JmMDRjYWVkMzFlIn0=

"Ông nội, đây chính là cái mà ông luôn miệng nói là quang minh lỗi lạc hay sao? Đây là cái ông gọi là đường đường chính chính hay sao?" 

Ads
';
Advertisement