Thiếu Gia Bị Ruồng Bỏ - Diệp Phong (FULL)

 Ông cụ Thu đập bàn, hét lên lần nữa.  

 

 

Thu Lỗi không dám nhiều lời, rốt cuộc vẫn phải quỳ xuống.  

 

“Còn Thu Mộc Trân, cháu cũng phải quỳ xuống!”  

 

Ông cụ Thu lại quát lớn, cơn thịnh nộ lần này hướng thẳng về Thu Mộc Trân.  

 

Thu Mộc Trân cũng ngơ ngác như bố mình. Hôm nay cô vừa trở về, hoàn toàn không hiểu mình đã chọc giận gì đến ông cụ.  

 

“Ông nội à, cháu không hiểu”.  

 

“Nếu không có lý do chính đáng, cháu tuyệt đối không quỳ!”, Thu Mộc Trân vốn đang rất tức giận chuyện công ty, nay ông cụ Thu lại còn vô duyên vô cớ bắt cô quỳ, tất nhiên là cô không phục.  

 

“Được”.  

 

“Cần gì lý do phải không, vậy ông sẽ cho cháu lý do”.  

 

“Thu Mộc Trân, ông hỏi cháu. Một tập đoàn lớn như tập đoàn Hồng Kỳ, tại sao lại quyết định hợp tác với một công ty nhỏ như Thu Thủy? Mà sự hợp tác này còn vô cùng có lợi với nhà họ Thu, gần như là đưa tiền cho nhà chúng ta vậy?”  

 

“Ông hỏi cháu, vì sao tập đoàn Hồng Kỳ không muốn bàn bạc chuyện hợp tác với người khác, mà lại chỉ đích danh cháu?”  

 

“Còn chuyện ở quán cà phê Lệ Nhân, tại sao một kẻ ở rể quê mùa, nghèo khổ, bất tài, vô danh tiểu tốt như Diệp Phong, lại có thể ngồi cùng bàn và trò chuyện thân thiết với Từ Lôi - người giàu nhất Vân Châu?”  

 

“Ba câu hỏi trên, nếu cháu có thể đưa ra một câu trả lời hợp lý và thuyết phục, thì Thu Chính Luân này không những không bắt cháu quỳ, mà còn ra lệnh cho tất cả người nhà họ Thu quỳ xuống xin lỗi cháu, trả lại công bằng cho cháu!”  

 

Lửa giận của ông cụ nhà họ Thu ngập tràn đại sảnh. Giọng nói đầy mạnh mẽ, cơn thịnh nộ không ngừng bột phát.  

 

Ba câu hỏi dồn dập ấy tựa như sắt đá đổ ầm xuống, uy lực rền vang.  

 

“Cháu…”  

 

Thu Mộc Trân sững người, há miệng ra mà lại chẳng biết phải giải thích thế nào trước sự chất vấn của ông nội.  

 

Bởi vì ba câu hỏi này, cũng chính là những điều mà cô luôn nghi hoặc.  

 

Chính cô còn không hiểu, làm sao phân trần với ông nội đây?  

 

“Nói đi, chẳng phải khi nãy cháu còn thấy oan ức lắm sao?”  

 

“Bây giờ cho cháu cơ hội, tại sao cháu lại không nói?”  

 

Ông cụ Thu phẫn nộ hỏi tiếp.  

 

Hàn Lệ, Thu Lỗi vội giục Thu Mộc Trân mau nói ra, đừng giấu giếm nữa.  

 

“Con bé chết tiệt này, nói nhanh lên, đừng chọc giận ông, bằng không thì gia đình mình sẽ khó sống đấy”, Hàn Lệ mắng mỏ.  

 

Thu Mộc Trân cúi đầu, nhỏ giọng đáp: “Chuyện hợp đồng với tập đoàn Hồng Kỳ, là vì giám đốc Từ nợ ân tình của Diệp Phong, nên mới trả ơn bằng cách này. Còn việc họ gặp nhau ở quán cà phê, có lẽ là do Từ Lôi muốn cảm ơn Diệp Phong về chuyện lúc trước thôi ạ”.  

 

“Mẹ nó, nợ ân tình?”  

 

“Chị Ba à, chị xem ông nội là trẻ ba tuổi à? Tên Diệp Phong nhà quê, nghèo khổ, rác rưởi đó thì có ơn gì với Từ Lôi được?”  

 

“Mấy lời tự bịa đặt này, chị cảm thấy đáng tin không?”, Thu Mộc Doanh cười khẩy, châm dầu vào lửa.  

 

Quả nhiên, ông cụ nhà họ Thu đã mất kiên nhẫn, giọng nói trầm thấp cố dằn cơn giận lại: “Thu Mộc Trân, cho cháu thêm một cơ hội nữa. Tốt nhất là cháu nên nói thật”.  

 

“Bằng không, đừng trách ông nhẫn tâm đuổi cháu đi!”  

 

Sao cơ?  

 

“Đừng mà, bố ơi”.  

 

“Mộc Trân nhỏ dại không hiểu chuyện, bố đừng tính toán với con bé mà”.  

 

“Con sẽ bắt nó khai thật!”  

 

Hàn Lệ nghe ông cụ nói vậy bèn sốt ruột lên tiếng.  

 

Bây giờ Thu Mộc Trân là người đi làm nuôi vợ chồng họ. Nếu cô bị đuổi khỏi công ty nhà họ Thu thì gia đình ba người họ biết lấy gì ăn đây?  

 

“Mộc Trân, mau lên con, nói thật đi”.  

eyJpdiI6ImVVRkh5YXg3eEpud210QUM2eG9ITGc9PSIsInZhbHVlIjoiaVduRk03eWlNV0xtXC9oOVI5SmdzU0l4VWphRUxwdmJuc0JkbXpIaDBtT1NHTGg4K1QyYVc2UTkycnh4dFNibWIiLCJtYWMiOiIyNGNhZGQzYWVlZmZhY2FkYTIxNDA5ZTNkNzViOGVhMWQ3MGRiYTVmYmE1Yzc1NjM5ZTczNGY4YzkyMGFiNWVkIn0=
eyJpdiI6Ijh6YlU0SXJ3cWlHZGoyMkd2c0JnaEE9PSIsInZhbHVlIjoicDh2QndmNlhNVFFPQjczckhvWXFYMXdCcnAzU0hrUEVlYzMxQnVBbkRLYjNvenEwNkV2QXlCc042RGlTSFVObzh3c1R3VXpqN251RmpQYVwvNzc3WkszRlRPbHlmcW9XSUJlUG51RTdJd2hrU2hERmtCYTVzZjllZHdrWHNWRGVTWWl6a3lrV0hlMllveVNZMjFcL1FHcmZITkVGMTZFSUVUdnk3a3IxSVZXRjg9IiwibWFjIjoiY2M3ZWEzYmJlMWNiYTBkZjAxMDcxZDgxNjFlZDlmZGNlYWE1OWQ5Y2Q0NzQwZTM0M2E1N2VhNWM0YWI5NzA4MSJ9

Ads
';
Advertisement