Thiếu Gia Bị Ruồng Bỏ - Diệp Phong (FULL)

 

 "Nếu cô không tin thì sao không đi hỏi Đỗ Quyên - nhân viên thân tín của cô ấy".  

 

"Nếu tôi lừa cô thì chắc cô Đỗ Quyên đó không lừa cô đâu nhỉ?"  

 

Thu Mộc Doanh lạnh lùng đáp.  

 

Thu Mộc Trân không thèm đếm xỉa đến Thu Mộc Doanh nữa mà lập tức gọi Đỗ Quyên.  

 

Thế nhưng, một lúc lâu sau vẫn không ai trả lời.  

 

"Ôi, chị Ba, suýt nữa thì tôi quên. Người chị em tốt Đỗ Quyên của chị đã bị điều tới bộ phận vệ sinh rồi. Hiện giờ có lẽ cô ta đang cọ toa lét ở trong một nhà vệ sinh nào đó".  

 

"Ha ha ha ~"  

 

Thu Mộc Doanh lại nói một câu quái gở, Sở Văn Phi đứng cạnh cũng phì cười.  

 

Ánh mắt hai kẻ đó nhìn Thu Mộc Trân giống như đang xem một trò hề.  

 

Bọn họ cố tình làm khó Thu Mộc Trân.  

 

"Cô nói láo!"  

 

"Đỗ Quyên và Trương Hằng đều là nhân viên giỏi".  

 

"Bác Cả tuyệt đối không thể hồ đồ như vậy!"  

 

Thu Mộc Trân cố gắng giữ lại chút kiên cường cuối cùng.  

 

"Giám đốc Thu, đây là tài liệu cô cần".  

 

Lúc này, Lý Phi Phi bước vào.  

 

"Phi Phi, cô đến thật đúng lúc. Tôi vừa nói hai đồng nghiệp cũ của cô hiện giờ, một người gác cổng, một người cọ toa lét, nhưng giám đốc Thu Mộc Trân của chúng ta không tin. Nếu đã như vậy thì cô nói với cô ta xem tôi có nói dối không? Ngoài ra, cô cũng bảo sếp cũ của mình xem giờ ai là giám đốc dự án. Hợp đồng với Hồng Kỳ từ giờ sẽ do ai tiến hành, còn nữa, hiện giờ cô là trợ lý của ai".  

 

Thấy Lý Phi Phi đến, Thu Mộc Doanh nhếch miệng cười, bắt Lý Phi Phi nói với Thu Mộc Trân những chuyện này.  

 

Để người mà Thu Mộc Trân tin tưởng nhất chính miệng thông báo những việc tàn nhẫn này với cô. Thu Mộc Doanh này thật quá ác độc.  

 

Khi Lý Phi Phi thuật lại những việc đã diễn ra ở công ty với Thu Mộc Trân, gương mặt xinh đẹp tuyệt trần của cô trở nên trắng bệch.  

 

"Chị Ba, chị nghe rõ chưa?"  

 

"Hiện giờ dự án hợp tác với Hồng Kỳ sẽ do tôi đảm nhận".  

 

"Hơn nữa, hôm qua tôi và chồng tôi đã bày tiệc mời giám đốc Lưu của tập đoàn Hồng Kỳ. Kể ra cũng thật trùng hợp, giám đốc Lưu phụ trách dự án hợp tác với chúng ta lại chính là bạn tốt trong giới làm ăn của bố chồng tôi. Có mối quan hệ tốt như vậy nên dự án này tôi sẽ phụ trách thật tốt".  

 

"Còn chị, Thu Mộc Trân. Công ty Thu Thủy này đã không còn chỗ cho chị dung thân nữa rồi!"  

 

Thu Mộc Doanh đắc ý nói, ánh mắt cô ta như một kẻ chiến thắng, đầy vẻ giễu cợt Thu Mộc Trân.  

 

"Đúng rồi, chị Ba, tôi cũng phải cảm ơn bản kế hoạch dự án mà chị đã làm lúc trước. Ông nội đã xem và rất hài lòng, nên trong cuộc họp gia đình tối qua, ông đã khen tôi nức nở".  

 

"Cô ~~"  

 

"Vô liêm sỉ!"  

 

Nghe những lời Thu Mộc Doanh nói, mặt Thu Mộc Trân ngày càng trắng bệch ra. Cuối cùng, khi nghe Thu Mộc Doanh đã cướp mất bản kế hoạch mà cô tốn biết bao công sức làm ra rồi đem trình ông nội thì Thu Mộc Trân giận đến run người, cô lảo đảo suýt ngã ra đất.  

 

"Phi Phi, giỏi lắm, cô giỏi lắm".  

 

"Cô vừa lập được công lao rồi đấy".  

 

"Phi Phi, tôi không trách cô. Có trách phải trách chị gái Thu Mộc Trân của tôi không có mắt, tin nhầm tiểu nhân ~"  

 

Thu Mộc Trân mặt mày đỏ lựng lên, vì quá phẫn uất và tủi thân nên không ngừng run rẩy.  

 

Thu Mộc Trân không thể nào ngờ rằng, người cô tin tưởng nhất lại bán đứng cô.  

 

Cô càng không thể ngờ, chỉ trong có mấy ngày mà ông nội lại cách chức cô, phủ nhận tất cả công sức, mồ hôi nước mắt của cô.  

 

Bao nhiêu công sức, bao nhiêu tâm huyết, cuối cùng lại rơi vào tay Thu Mộc Doanh.  

 

Giây phút đó, Thu Mộc Trân cảm thấy sao cuộc đời mình có thể thất bại đến như vậy.  

 

Cô nghĩ mãi không thông, thực sự không thể hiểu nổi, rốt cuộc cô đã sai ở đâu?  

 

Tại sao ông nội cứ năm lần bảy lượt làm khổ cô như vậy.  

 

Lẽ nào là do cô không mồm mép như Thu Mộc Doanh, không thể nói ngọt làm cho người khác vui lòng như cô ta?  

 

Lẽ nào là do người đàn ông của cô xuất thân bần hàn không quyền không thế?  

eyJpdiI6InY4NUhsQVNNN2F4blFYRlZKXC9LbE5BPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjJoblhmYkVYQ0UzTUV0ZVNyRGZOb0R4SFF2YWh0d05ValRiTUh0XC9jalVMYlVIT0J0amtoTXFYclZQXC8yU1pYNCIsIm1hYyI6ImYwYzhlYjc2MTEyM2M2NDA5NDc1Y2JjMmNkMjljODc0ZTg0MjY5MGYzZjg0MDg5MDA2NzU1Nzg1MjExOWU1NzQifQ==
eyJpdiI6ImZ6NGtCOGl2UFhxNW5rZjZYRE9cL2lBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlhwUXluUjErWXo4ZFpVOXdteTNpNlVyYVFUa1hSalkwWFZobFwvTFdaVVJaT1FiRnhHMjBkNmI4QUcrVzZSNWxwaWxRSUtseFBqYkJBMFJROUxwR05vY1J1SGZQdEFwSHJOc1JobERRMzFkSjBDTTFVOGNVdFJCeE5ObFM0UjhlemVWcHMwWjJ4UURTRU9RY1FObXNGYVdBb3RHUVNKQ3h3cHd1bExGRkdBcUxCUksxKzdmSWZwREJCNlN0VnFGdDBmakFNdzhWQ2Q5UkxRMEtKbEUza053PT0iLCJtYWMiOiJlNGQ5ZGI3ODc0NzZlMmIyN2U3YTQxMDU4YjU5OWRkNzgxYzc4NTNmN2Y0MTgzYzhmM2NmMDdiOTljNzNmODVhIn0=

Mắt cô đỏ hoe, quay lưng chạy khỏi nơi đó.

Ads
';
Advertisement