Thiếu Gia Bị Ruồng Bỏ - Diệp Phong (FULL)

Bị Diệp Phong coi thường như vậy, ông cụ mặc trang phục thời Đường kia đương nhiên vô cùng phẫn nộ. Ông ta hừ lạnh một cái, trong lòng đương nhiên càng ghét Diệp Phong.  

             Lý Tuyết Kỳ cũng cau mày lại, khó chịu trợn mắt nhìn Diệp Phong, lạnh lùng nói: "Sư phụ tôi nói chuyện với anh, anh không nghe thấy hay sao?"  

             "Tuyết Kỳ, em nói chuyện với Sở tiên sinh kiểu gì vậy? Còn không mau xin lỗi Sở tiên sinh?", Lý Nhị thấy em gái mình bất kính với Diệp Phong như vậy thì vội giục cô ta xin lỗi Diệp Phong.  

             Lý Tuyết Kỳ trong lòng rất không phục, giận dữ nói với Lý Nhị: "Anh Hai, sao anh lại bắt em xin lỗi? Lẽ nào em nói sai gì sao?"  

             "Vừa nãy anh cũng thấy còn gì, lời vàng ý ngọc của sư phụ em, anh ta được nghe là phúc phần. Nhưng anh ta thì sao, thân là hậu bối mà dám coi thường lời của sư phụ. Nếu có người phải xin lỗi thì chính là anh ta mới phải".  

             Nghe những lời nói không hề khách khí của Lý Tuyết Kỳ, Lý Nhị càng hoảng hốt hơn. Ông ta tức giận quát: "Tuyết Kỳ, im miệng!"  

             "Sở tiên sinh là khách, không phải người em được phép mạo phạm!"  

             "Anh ta là khách vậy sư phụ em không phải là khách sao? Anh Hai, nếu anh cứ thiên vị như vậy chẳng phải sẽ khiến sư phụ em rất không vui sao?", Lý Tuyết Kỳ vẫn kiên quyết cãi lại, nói thay cả lời sư phụ mình.  

             "Em ~~", Lý Nhị cũng cạn lời, tức đến nỗi không biết nên nói gì tiếp theo nữa.  

             Dù gì, cả Diệp Phong và ông cụ kia, Lý Nhị đều không được phép đắc tội.  

             Sự tồn vong của Giang Đông chẳng phải trông chờ vào hai người này hay sao?  

             "Tuyết Kỳ, không cần trách anh Hai con. Việc này không thể trách ông Hai, ông Hai trước nay trọng nghĩa, đối xử với mọi người ôn hòa. Nếu muốn trách thì chỉ trách người nào đó ngông cuồng không biết mình biết ta, không hiểu đạo làm người", ông cụ mặc trang phục thời Đường mặc dù chỉ nói bóng gió nhưng đến tên ngốc cũng thừa hiểu 'người nào đó' kia chính là Diệp Phong.  

             Diệp Phong không nói gì, sau khi nói chuyện với Kim Bảo Ngân Bảo xong thì vào chỗ ngồi. Anh cúi đầu uống trà, không thèm quan tâm đến hai thầy trò Lý Tuyết Kỳ.  

             Đột nhiên bầu không khí xung quanh có chút gượng gạo.  

             Lý Nhị thấy vậy thì vội vã mỉm cười rồi nói một câu khuấy động bầu không khí: "Cái đó, mọi người vẫn chưa quen biết nhau. Nào, để tôi giới thiệu".  

             "Hình quán chủ, vị này trước đây tôi từng nhắc với quán chủ rồi. Đây chính là người dùng một chưởng đánh bại em trai Ngô Hạ Vinh, Sở tiên sinh".  

             Lý Nhị chỉ vào Diệp Phong, nói với ông cụ mặc trang phục nhà Đường tên là Hình Hà kia.  

             "Một chưởng đánh bại? Em thấy chắc là mèo mù vớ cá rán thôi. Một hậu bối nhỏ tuổi như vậy, hơn em có mấy tuổi thì lợi hại được đến đâu cơ chứ?", Hình Hà còn chưa lên tiếng thì Lý Tuyết Kỳ bên cạnh đã khinh bỉ hừ một tiếng, lầm bầm nói.  

             Lý Nhị lườm cô ta một cái, Lý Tuyết Kỳ thấy vậy mới thôi càm ràm. Nhưng sự khinh bỉ của cô ta đối với Diệp Phong vẫn hiện ra mặt.  

             Sau đó, Lý Nhị mới nhìn về phía Diệp Phong rồi giới thiệu ông cụ mặc trang phục thời Đường: "Sở tiên sinh, vị tiền bối này là chủ nhân võ quán Thái cực ở Vân Châu chúng ta. Không biết Sở tiên sinh có tìm hiểu về võ cổ truyền không, Hình Hà sư phụ trong giới võ thuật cổ truyền Vân Châu chúng ta là người có tiếng tăm lừng lẫy. Bí kíp võ công Thái cực quyền của sư phụ phải nói là xuất quỷ nhập thần".  

             "Tháng trước Hình Hà sư phụ đã đại diện cho nước ta đi tham dự đại hội võ thuật quốc tế và vừa mới quay về vài ngày trước".  

             "Hơn nữa, Hình Hà quán chủ còn là ân sư của em gái tôi. Mặc dù Tuyết Kỳ thân là nữ nhi nhưng lại đam mê võ thuật, từ nhỏ đã theo quán chủ học Thái cực quyền rồi".  

             Lúc Lý Nhị nói những lời này, ông cụ kia nhìn vô cùng cao ngạo. Ông ta ngồi thẳng lưng, vẻ quyền uy và cao ngạo trên gương mặt cũng hiện ra càng rõ.  

             Dù gì, với những danh hiệu như vậy thì ông ta tự tin có thể đè bẹp tên thanh niên vắt mũi chưa sạch đang ngồi trước mặt mình.  

             Quả nhiên, sau khi nghe xong màn giới thiệu của Lý Nhị, Diệp Phong đột nhiên thay đổi nét mặt. Anh nói: "Được đấy".  

             Lý Tuyết Kỳ thấy vậy thì cũng hếch mặt lên, đáp: "Hứ, biết sư phụ tôi lợi hại như vậy là tốt".  

             Hình Hà cũng nhếch miệng cười. Ông ta nhấc chén trà nhấp một ngụm, chờ đợi những lời bợ đỡ xu nịnh của Diệp Phong.  

             Thế nhưng ~  

             "Món cá này ăn được đấy. Không phải là cá chép bình thường sao?", Diệp Phong nhìn đĩa cá trước mặt, nét mặt như thể không nhìn thấy hai thầy trò Lý Tuyết Kỳ.  

             "Cậu ~", Hình Hà tức đến nỗi toàn thân run rẩy. Ngụm trà mới uống sặc cả ra đằng mũi. Gương mặt ông ta sa sầm lại, nếu không phải do nể mặt Lý Nhị thì ông ta đã cho Diệp Phong một bạt tai, nghiêm khắc dạy dỗ tên hậu bối xấc láo này.  

             Lý Tuyết Kỳ cũng tức lắm, mặt cô ta đỏ lựng lên.  

             Sư phụ mình bị Diệp Phong lăng nhục như vậy, cô ta đương nhiên phải giận dữ rồi, Hai mắt Lý Tuyết Kỳ như sắp phóng ra lửa vậy.  

             Nhưng lúc này Diệp Phong vẫn chẳng buồn chú ý đến hai người bọn họ. Chẳng qua là do hai thầy trò họ tự ở đó mà làm màu với nhau, cho nên nếu muốn trách cũng không thể trách Diệp Phong.  

             Lý Nhị khóe miệng cũng giật giật. Ông ta đành mỉm cười đáp lời Diệp Phong: "Đúng vậy, đây là cá chép Hoàng Hà, đuôi đỏ vảy vàng, là cá chép cực phẩm. Bất luận là hương vị hay thành phần dinh dưỡng đều vô cùng tốt".  

             Sau đó Lý Nhị lại cười hi hi.  

             "Ông Hai, vẫn nên vào chuyện chính thì hơn", Hình Hà mặt rất không vui, trầm giọng cắt ngang lời Lý Nhị.  

             Lý Nhị gật đầu đáp: "Nếu quán chủ đã có lời thì tôi sẽ nói thẳng luôn".  

             "Hôm nay Lý Nhị tôi bày tiệc chủ yếu là để bàn bạc về trận đấu ngày mai với hai vị".  

             "Ngày mai, hai vị sẽ đại diện cho Giang Đông tới Thái Sơn theo lời thách đấu của Ngô Hạ Vinh!"  

             "Đến lúc đó, Hình quán chủ sẽ lâm trận trước để làm tiêu hao sức lực của Ngô Hạ Vinh".  

             "Sở tiên sinh sẽ tiếp cận hắn ở khoảng cách gần rồi lấy mạng hắn, nắm chắc cục diện thắng lợi cho Giang Đông chúng ta!"  

             Đúng vậy, kế hoạch này là do Lý Nhị, Trần Ngạo và những người khác bàn bạc với nhau rồi thống nhất.  

             Dù gì, để hạn chế tối đa nguy hiểm, không thể để hết trứng vào một giỏ.  

             Cho nên, ngoài Diệp Phong, họ còn mời thêm cả quán chủ Hình Hà tới giúp.  

             Như vậy sẽ có hai lần bảo hiểm, tỷ lệ thắng của họ ngày mai đương nhiên sẽ càng cao.  

             "Nếu trận này ta thắng, hai vị sẽ trở thành ân nhân của Giang Đông chúng tôi".  

             "Nào, Sở tiên sinh, Hình quán chủ, chúng ta cạn ly vì trận chiến ngày mai!"  

             Lý Nhị cười ha ha, nâng ly rượu lên, đứng dậy cung kính hướng ly về phía Diệp Phong và Hình Hà.  

             Thế nhưng, điều khiến Lý Nhị bất ngờ là Hình Hà không buồn nhấc ly rượu lên.  

             "Hình Hà quán chủ, quán chủ sao vậy?", Lý Nhị lập tức hỏi.  

             Hình Hà hừ lạnh đáp: "Lời của ông Hai ban nãy là có ý gì vậy?"  

eyJpdiI6IlhSTzNxRllMdHpHaFpOcHJxREdxelE9PSIsInZhbHVlIjoiYnRVTFg5c0VxQ3hqalJMcXNCVHZMRjVnakZKK2hRMW5cL1wvbk1FYk43T1U5eFJ3U1Z5SVVlVkp3WFZCZEcrSjhKM3dxK05FcG1VcTc4OTgzOW9pYnZQTUlzOUdRT2E3REZTbEV4b2VUT0xld01tWlE3UnJDQnVzSWZpWHozSVlxMVwvWE1lZjk2a255cHVJb3Voc1VOMlF1MEU3Q2VcL3hZN0l2dHlTNkVnQmMzY2dHdjZsdFhLOURzMEkwVmtpSk1XUkhrc1wvZHZWMWJuNGgxRnl5U0MrU0xMUjdIaUxLWlpxdytuTXVwZm1TYkZyeU1lY2pUXC9PeVhxQ2ZKcURPK0lGTXdsR2NMbFF0S0lmZ2hSb1wvVHFmbTArTG5vUTJnMEFodUhUVGRoOEFHcnNpMUQ3N2puSmMyQnN1bTQ4dEs0S0xDRmhvSENROTNKcjZDNGl4MXBLQnRFU2FVMWVLVjk2VUlLMEhwNmt0QzArWlRaXC9wZVpjbTRYRWNyblJKQ3pxNE8iLCJtYWMiOiI2ZTBkN2M1NDgzZTc0YzI1MjhhZjFkZmIwNTg2OTRmNGI4ODFlYmFkYTRhYTExMzgyZWYyNWNjOTBlNWFiZDQyIn0=
eyJpdiI6IkoyNUtzWnFFRVFieDdPNEs1UGpab2c9PSIsInZhbHVlIjoiRE1cL0Jvcmt1R2xEXC9DNFo2TVU4aW1LcHZiRXNiMzZ4OTI1am5xUHFzUitTaTBWYWQ0d094T05FNHhvVFA0ZFdHQU1CQXNMXC96UjA1RG84c0dCRVZqbEJtTkMraGJ5Z0lybWJwMW5CWXFoNVBEdGZ6T1gwWUJYd3Y1XC9zWU5EMk45NFhYa3JNY0hYeFQ4WHphRWFsckJjczZrNmhnUEFCekZRb2M2eldPeVNXMGNWNUlFalZcL1wvR1FtaHJlcCtxbmt6MmFWMExPN1N5NmlLMnk4YzRDd1hjZlZQNHZYSjRlVTBLeUR5ek44UWxHd1IxTzlXNW5lVTArcVVUR2IzXC9JTlwvK3o5bTJrdXpIbk9DOXROdDJ0U2NRMSswc2pJbFJ3V1VwcmVUNDk0Zjk3czRFakFRRFhNYXJDNDlrZE9PTlUrUHVuNjJPXC9vNTBSYjhRNGxoZHhJRFNBPT0iLCJtYWMiOiI0ZTFiOTNjODk2YzNhYTYyNjczODRjYmQwNDMyOGVlYzIzMDhhZWNlMmRkNWRmOTUyOThhZWNmYWM0NWZlZTEwIn0=

             Mặt Hình Hà sa sầm lại, giận dữ đập bàn rồi gằn giọng hỏi.

Ads
';
Advertisement