Xe lao nhanh trên đường, Diệp Phàm và Hàn Tuyết ngồi ở phía sau, cứ mải anh anh em em.
Long Linh đáng thương trở thành tài xế, thỉnh thoảng lại hừ một tiếng đầy khinh thường.
Trong khu biệt thự số một, Âu Dương Ngọc Quân đang điên cuồng đấm vào bao cát trước mặt, vài tấm ảnh mà cậu ta vừa nhận được lúc nãy tất cả đều là của Hy Hy.
Không biết cô bé đang ở đâu, những người được phái đi cũng chưa phản hồi tin tức gì.
Đối phương có vẻ không nóng lòng gặp mặt cậu ta, bắt được Hy Hy rồi thì cũng không có tin tức nữa.
"Bịch…"
Một tiếng vang lớn, bao cát chắc nịch bị vỡ ra chỉ bằng một cú đấm của Âu Dương Ngọc Quân.
Đây đã là bao cát thứ năm mà cậu ta đấm vỡ. Lúc này cổng khu biệt thự số một mở ra, ô tô lao thẳng vào.
Cùng lúc đó, một đội bảo vệ đang tuần tra bên ngoài sân cũng tình cờ đi ngang qua.
“Đội trưởng, tôi đi vệ sinh, mọi người kiểm tra trước đi!”, một người trong số đó liếc mắt nhìn về phía biệt thự của Diệp Phàm, nói với đội trưởng rồi rời đội chạy về phía phòng huấn luyện an ninh.
Xe dừng lại, Diệp Phàm nhanh chóng đẩy cửa xuống xe, tiến về phía Âu Dương Ngọc Quân.
"Ngọc Quân!"
"Anh Phàm!"
“Nói về tình hình Hy Hy trước đã!”, Diệp Phàm nói thẳng vào vấn đề, vẻ mặt trịnh trọng.
“Mấy tấm ảnh này đều là của Hy Hy, không biết đối phương có mục đích là gì nhưng hiện tại xem tình hình thì Hy Hy vẫn ổn!”, Âu Dương Ngọc Quân lấy ra một phong thư bên trong là ảnh của Hy Hy.
Hy Hy ngồi trên một viên gạch, tay chân không bị trói, ngoại trừ quần áo và khuôn mặt hơi lấm lem thì không thể nhìn thấy điều gì khác.
Diệp Phàm xem xong, trầm giọng nói: "Chuyện này có thể là do Lâm Thanh Đế gây ra!"
"Làm sao có thể?"
Vẻ mặt của Âu Dương Ngọc Quân thay đổi, cậu ta chắc chắn nói: "Lâm Thanh Đế đã bị nổ chết trên ca nô, là tôi đã tận mắt chứng kiến. Cả người hắn ta biến thành một ngọn đuốc sống, bị hơi nóng từ vụ nổ thổi bay!"
"Không sai, nhưng tôi nhận được một tin là hắn ta đã được hai cha con sống trên thuyền cứu. Hắn ta bị bỏng toàn thân, hơn nữa còn giết chết hai bố con trên chiếc thuyền đã cứu mình!"
“Súc sinh!”, Long Linh ở bên cạnh không nhịn được hét lên hỏi: “Anh nhận được tin tức từ tổ chức nào vậy?”
“Ngụy Trường Khanh nói cho tôi biết!”, Diệp Phàm nói.
“Là ông ta á?”, Long Linh có chút kinh ngạc.
"Ông ta rất đặc biệt sao?"
“Cũng hơi hơi!”, Long Linh gật đầu: “Ông ta là một trong những đội trưởng nhóm tình báo cấp cao trong tổ chức, cấp bậc chính là Kim Long Vệ. Nếu là lời ông ta nói ra, phỏng chừng là thật rồi!"
“Khốn kiếp, nếu lần này tôi bắt được hắn ta, tôi tùng xẻo, phanh thây hắn ta!”, Âu Dương Ngọc Quân tức giận, hai mắt đỏ ngầu.
Diệp Phàm liếc nhìn Hàn Tuyết, nói: "Tiểu Tuyết, bây giờ em đi nghỉ ngơi đi, chuyện này để bọn anh giải quyết được rồi!"
Hàn Tuyết rất thông minh, biết Diệp Phàm sắp nói đến Lưu Tú Cầm nên cô hít sâu một hơi, nghiến răng nghiến lợi nói: "Diệp Phàm, nếu là mẹ làm, các anh cứ việc động thủ, bà ta đã điên rồi, đừng lo lắng tới cảm nhận của em!"
Lưu Tú Cầm là kẻ tình nghi lớn nhất, thậm chí có thể nói rằng không cần suy luận cũng biết chuyện này ắt có liên quan đến bà ta!
Hàn Tuyết và Long Linh rời đi, cô còn phải đến công ty, sản phẩm đang trong giai đoạn quảng cáo, có nhiều việc cần cô phải tự mình làm.
“Ngọc Quân, nếu Lâm Thanh Đế làm chuyện đó, trước khi gặp chúng ta, chắc chắn Hy Hy vẫn sẽ an toàn, cậu không thể suy nghĩ lung tung!”, Diệp Phàm trầm giọng nói.
Bây giờ bọn họ cũng bất lực, cho dù muốn hành động thì cũng phải có phương hướng mới được.
Trong một khách sạn nghỉ dưỡng ở thành phố Cảng, Lưu Tú Cầm ở trong phòng, lòng bồn chồn không yên.
Một ngày một đêm trôi qua rồi mà vẫn không có tin gì về việc Đế Lâm Thanh giết Âu Dương Ngọc Quân.
Bà ta không biết Lâm Thanh Đế đang giở trò gì, bà ta chỉ hy vọng Lâm Thanh Đế giết Âu Dương Ngọc Quân càng sớm càng tốt, giết một người thì lo lắng trong lòng bà ta sẽ giảm đi một chút!
"Tít tít tít...". Ngay sau đó, điện thoại di động của bà ta vang lên âm thanh tin nhắn đến.
Lưu Tú Cầm nhanh chóng kiểm tra, bên trên chỉ có ba chữ: "Đã trở lại!"
“Diệp Phàm!”, sắc mặt Lưu Tú Cầm lập tức trở nên dữ tợn, tin tức Diệp Phàm trở về thì bà ta đã biết rồi.
Bà ta đã chuẩn bị kỹ càng, bà ta mua chuộc một nhân viên bảo vệ tuần tra trong biệt thự thuộc khu biệt thự số một, cũng không tốn nhiều tiền lắm, chỉ mất hai ngàn tệ!
Nếu thấy Diệp Phàm quay lại thì nhắn tin nói cho bà ta biết.
Ngay sau đó, Lưu Tú Cầm cầm điện thoại, gửi đến một dãy số: "Tôi muốn gặp Lâm Thanh Đế, cho tôi địa chỉ, tôi sẽ tìm cậu!"
Cúp máy, Lưu Tú Cầm mặc quần áo ngụy trang, cầm lấy cặp kính râm, vội vàng đứng dậy đi ra ngoài.
"Bịch…"
Cửa thang máy mở ra, Lưu Tú Cầm đang định đeo kính râm bước vào thì đụng phải một cô phục vụ trẻ sắp đi ra.
"Đi đứng kiểu gì vậy cô kia, không có mắt à...", Lưu Tú Cầm khó chịu, mở miệng ra là mắng.
"Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi ...", cô phục vụ nhanh chóng xin lỗi, khách hàng là thượng đế, cô ta đã thể hiện điều này vô cùng tinh tế.
“Hừ, thứ không có mắt!”, Lưu Tú Cầm vào thang máy, cửa thang máy đóng lại, sắc mặt của nhân viên phục vụ bên ngoài lập tức thay đổi.
Suy nghĩ một hồi, nhấc máy nói: "Chị Điệp, em thấy một người, rất giống với người mà chị bảo bọn em chú ý!"
Bên kia, trong một câu lạc bộ sang trọng, Tần Tiểu Điệp trực tiếp đứng dậy sau khi nhận cuộc gọi, áo lụa nhẹ nhàng tuột khỏi người, lộ ra thân thể yêu kiều đầy kiêu hãnh.
“Tôi sẽ gửi ảnh cho cô, sau khi xác nhận thì trả lời lại cho tôi!”, từ lúc Phan Côn qua đời, sau khi nắm được toàn bộ tài sản trong tay, Tần Tiểu Điệp bắt đầu bày binh bố trận tại các hộp đêm, câu lạc bộ,... nơi đủ loại người với đủ đẳng cấp yêu thích tụ tập.
Cô ta từng nói muốn trở thành người phụ nữ đứng sau Diệp Phàm, xây dựng cho anh một mạng lưới tình báo khổng lồ.
Không cần hồi báo, chỉ mong có thể làm gì đó cho Diệp Phàm, báo đáp lại ân tình của Diệp Phàm!
Một lúc sau, Tần Tiểu Điệp nhận được tin nhắn xác nhận, khuôn mặt xinh xắn lập tức kinh ngạc, cô ta gọi điện thoại cho Diệp Phàm.
Tại khu biệt thự số một, Diệp Phàm đang cùng Âu Dương Ngọc Quân thảo luận, điện thoại vang lên, nhìn thấy số của Tần Tiểu Điệp, anh nhanh chóng ấn nút trả lời.
"Diệp Phàm, tôi đã tìm được dấu vết của Lưu Tú Cầm, anh đến câu lạc bộ Lam Điệp tìm tôi..."
"Được!"
Cúp điện thoại, Âu Dương Ngọc Quân vẻ mặt dữ tợn: "Anh Phàm, tìm được Lưu Tú Cầm tôi phải lóc thịt giết chết bà ta!"
"Tùy cậu xử lý, chúng ta đi thôi!"
Lần này, cho dù Hàn Tại Dần có khấu đầu cầu xin, anh cũng không thể nể mặt!
Ở phía bên kia, Lưu Tú Cầm đã lên một chiếc xe địa hình màu đen, sau khi đến điểm đến theo địa chỉ mà đối phương đưa ra.
“Sao thế, khăng khăng đòi gặp cậu chủ của chúng tôi, có chuyện gì không thể truyền tin sao?”, tên đô con áo đen lạnh lùng nói.
“Không được, tôi phải gặp trực tiếp Lâm Thanh Đế!”, Lưu Tú Cầm trực tiếp từ chối.
Bà ta muốn lấy thuốc giải Độc Sang Đan, trước khi lấy được thuốc giải, bà ta sẽ không nói cho Lâm Thanh Đế biết tin Diệp Phàm đã trở về!
“Hừ, hi vọng bà không giở trò gì!”, tên đô con hừ lạnh một tiếng.
Lúc này, điện thoại di động của Lưu Tú Cầm gửi đến một tin nhắn, bên trên có ba chữ: "Người đi rồi!"
“Không liên quan gì đến cậu!”, Lưu Tú Cầm nặng nề tâm sự gắt.
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất