Sử dụng sản phẩm tại chỗ? Từ Diệc Huyên cảm thấy hoảng hốt, chuyện này chưa bao giờ xảy ra cả.
Làm gì có minh tinh nào tới tham gia khánh thành mà còn phải sử dụng sản phẩm ngay trước mặt mọi người.
"Cô Từ, cô không muốn dùng sản phẩm là bởi vì không tin tưởng Công Nghệ Tuyết Phàm sao?"
"Đã không tin tưởng thì vì sao lại tới tham gia lễ khánh thành của bọn họ, chỉ là vì tiền ạ?"
Phóng viên nhân cơ hội hỏi dồn dập, một câu nói nhưng có đến mấy nghĩa, Từ Diệc Huyên cảm thấy hoảng hốt, muốn đỏi chủ đề, nhưng tên phóng viên ấy nhất quyết không chịu từ bỏ.
Diệp Phàm ra hiệu cho Lý Thế Hằng, ý bảo ông ta chú ý tên phóng viên này, sau đó bước lên sân khấu rồi mỉm cười nói: "Không phải cô Từ không dùng, mà là đã dùng rồi, hiện tại vẫn đang hấp thu".
"Đương nhiên, nếu mọi người muốn chứng kiến công hiệu của tinh chất dưỡng thể ngay tại chỗ thì tôi nghĩ là cô Từ rất sẵn lòng!"
Dứt lời, Diệp Phàm mỉm cười vẫy tay, một cô gái xinh đẹp bưng một cái khay ra.
Chai thủy tinh trên đó chỉ nhỏ bằng nửa ngón út, chứa chất lỏng màu xanh.
Từ Diệc Huyên nhìn tinh chất dưỡng thể trong chai thủy tinh. Cô ta không muốn dùng chút nào, nghe nói thứ này mới nghiên cứu ra thôi.
Dùng nó mà gây ra tác dụng không mong muốn thì phải làm sao? Cô ta là siêu sao, tôn quý lắm đấy!
"Xin mời cô Từ!"
Diệp Phàm nhận lấy khay, đặt trước mặt Từ Diệc Huyên. Lúc này, ngoài đám fans đang reo hò, những phóng viên ở đây đều cảm nhận được sự bất thường rồi.
Tên phóng viên của kênh Manyu này tới để kiếm chuyện thật, mỗi câu hỏi của hắn đều có một mục đích, đó là hạ bệ Công Nghệ Tuyết Phàm.
Từ Diệc Huyên muốn từ chối, nhưng nụ cười ấm áp của Diệp Phàm lại khiến cô ta rùng mình, đành vươn tay ra cầm lấy chai thủy tinh.
Nghĩ tới chuyện mình không nghe lời thì những video ấy sẽ bị công bố ra, Từ Diệc Huyên hạ quyết tâm, mở chai thủy tinh ra uống cạn sạch.
"Bốp bốp bốp..."
Một tràng pháo tay nhiệt liệt vang lên, nhưng chỉ kéo dài chừng năm giây đã dừng lại.
Ai nấy trừng mắt nhìn Từ Diệc Huyên, tất cả mọi người đều cảm thấy trông Từ Diệc Huyên càng xinh đẹp hơn.
Ngay cả tên phóng viên Manyu cũng nghệt mặt ra. Nhìn thấy biểu cảm của mọi người, Từ Diệc Huyên không khỏi lo sợ.
Chẳng lẽ uống vào sẽ có thay đổi bất thường thật à?
Biến dạng hay là... Giây phút ấy, Từ Diệc Huyên tự dọa mình đến mức suýt thì phát khóc. Lúc này, bên dưới bắt đầu vang lên những tiếng xuýt xoa.
Những lời khen ngợi vang lên không ngớt, Từ Diệc Huyên ngơ ngẩn cả người, dáng vẻ bỗng trở nên đáng yêu lạ thường.
Đám fans nam điên cuồng gào lên, muốn mua tinh chất dưỡng thể ngay lập tức.
"Muốn tôi làm bạn gái anh thì mua tinh chất dưỡng thể cho tôi, tôi sẽ đồng ý anh..."
"Sính lễ thêm một thứ, đó là mua tinh chất dưỡng thể, nếu không thì hoãn đám cưới luôn..."
"Nói cho anh biết, không có tinh chất dưỡng thể thì sau này đừng nghĩ lên giường của em..."
Đám con gái thì còn điên cuồng hơn, bắt đầu hạ lệnh và ra điều kiện với người đàn ông bên cạnh mình.
Nhìn thấy cảnh ấy, Diệp Phàm nhếch môi cười, tên phóng viên Manyu kia thì đã lẳng lặng lùi về phía sau rồi.
Hoạt động sau đó diễn ra suôn sẻ, chẳng mấy chốc đã tới phần cắt băng, những người được lựa chọn đứng vào vị trí của mình.
Ở đằng sau, sắc mặt của Lưu Tú Cầm cực kỳ khó coi, như vừa ăn phải phân. Chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi vừa rồi, người nhà họ Lưu đã gọi cho bà ta không dưới năm cuộc điện thoại.
Bọn họ tâng bốc bà ta, hâm mộ bà ta, đồng thời đều hỏi bà ta có tham gia nghi thức cắt băng hay không, nhớ nói vài lời hay để giành thể diện cho nhà họ Lưu.
Nhưng đó là chuyện không thể, Lưu Tú Cầm tức đến mức ngứa răng, vươn tay ra véo Hàn Tại Dần, mắng ông ta là đồ vô dụng.
"Mẹ kiếp, không phải tôi không cố gắng đâu nhé, tại đối phương lợi hại quá thôi, mong là không bị sa thải..."
Trên một con đường nhỏ cách Công Nghệ Tuyết Phàm không xa, một người đàn ông cầm máy quay, vừa đi vừa nói thầm.
Hắn chính là phóng viên kênh Manyu đã cố tình làm khó Công Nghệ Tuyết Phàm, lãnh đạo sắp xếp cho hắn làm như thế, nào ngờ không chỉ thất bại, mà còn tiếp sức cho Công Nghệ Tuyết Phàm.
Ngay cả ngôi sao Từ Diệc Huyên cũng sử dụng tại chỗ rồi, hơn nữa hiệu quả nhanh chóng đến thế, mọi người điên cuồng hết cả lên.
Đúng lúc này, bốn người đàn ông cao to đi tới trước mặt, chặn đường đi của hắn.
Phóng viên hoảng hốt, chẳng lẽ Diệp Phàm đã nhận ra là hắn cố tình gây rối rồi sao?
Bây giờ tới kiếm chuyện với hắn?
Phóng viên không chút do dự, lập tức xoay người định bỏ chạy.
Nhưng đằng sau cũng có sáu người nữa, ai nấy hung dữ bặm trợn, một người trong số đó còn cầm bao tải.
Tên phóng viên sợ đến mức suýt thì phát khóc, nói năng lộn xộn hết cả lên: "Đại ca, ban ngày ban mặt, có phải các anh nhận nhầm người rồi không..."
"Đánh ngất xỉu, đưa đi!", Lý Trường Tiếu thản nhiên ra lệnh. Một người đàn ông cầm cán dao đập vào gáy tên phóng viên, sau đó cho hắn vào trong bao.
Hoạt động diễn ra rất thuận lợi, tinh chất dưỡng thể của Công Nghệ Tuyết Phàm cũng có giá bán rất cao, mỗi đợt trị liệu là ba chai tinh chất, hai chai uống, một chai thoa.
Giá cả là ba mươi tám ngàn, cao đến mức người ta nghẹn họng, nhưng vì số lượng có hạn nên lại bán chạy đến mức khó tin.
Trong căn phòng xa hoa của khách sạn, mấy vị tổng giám đốc của các doanh nghiệp nổi tiếng như Y dược Hoành Bác và Hồi Xuân Đường đang nhìn hình ảnh trong ti vi, ai nấy xanh xám mặt mày.
Diệp Phàm như đang giáng một cái bạt tai vào mặt bọn họ, tạm không bàn tới những thứ khác, chỉ riêng giá bán thôi cũng là thứ mà các cửa hàng thuốc của bọn họ không thể chịu nổi rồi.
"Khốn kiếp, dựa vào đâu mà hắn lại bán đắt như thế, có còn lý lẽ gì nữa hay không!", một người đàn ông trung niên giận dữ mắng mỏ.
"Đúng thế, một chai hơn mười hai ngàn, dựa vào cái gì..."
Mấy ông tổng giám đốc nhao nhao mắng mỏ, thực chất thì lại ghen ghét không thôi, trong số các sản nghiệp của bọn họ, ngoài các chi nhánh bán thuốc ra thì còn có những chi nhánh làm đẹp.
Chỉ có điều tiêm filler loại xịn nhất cũng chỉ mấy ngàn tệ, tốc độ kiếm tiền của Công Nghệ Tuyết Phàm khiến bọn họ ghen tức đỏ mắt.
"Không được, chúng ta nhất định phải chèn ép, nếu thứ này có thể làm đẹp da thật thì sau này ai thèm tới thẩm mỹ viện của chúng ta nữa?", tổng giám đốc của Y dược Đông Thịnh nói với vẻ mặt âm trầm.
"Tôi đồng ý, sản phẩm của bọn họ vừa uống vừa bôi, chỉ cần xảy ra vài sự cố thì danh dự của Công Nghệ Tuyết Phàm sẽ đi tong, mất cả chì lẫn chài..."
Mấy tổng giám đốc bắt đầu bàn bạc mưu hèn kế bẩn với nhau, Diệp Phàm động vào chiếc bánh của bọn họ, khiến bọn họ không thể nhẫn nhịn được.
Lễ khánh thành diễn ra rất thuận lợi, từ đầu đến cuối, trên mặt Hàn Tuyết luôn hiện hữu nụ cười chói sáng.
Trong phòng nghỉ của công ty, Trịnh Tuấn Triết và Từ Diệc Huyên nhìn đăm đăm vào Diệp Phàm, nói bằng giọng cầu xin: "Anh Diệp, anh xóa ảnh và video đi có được không? Chúng tôi không lấy phí lên sân khấu lần này nữa".
"Thế thì ngại lắm…"
Diệp Phàm cười khẽ, nhưng anh không phải người nói không giữ lời, lập tức xóa ảnh và video trước mặt bọn họ, khiến bọn họ thở phào một hơi.
Làm người, sao có thể mặt dày đến mức ấy cơ chứ?
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất