Một năm sau.
“Thiên Hàn, em…đau quá!”
Thẩm Nguyệt ôm bụng, dựa vào ghế sofa, tay bám chặt vào thành ghế. Âu Thiên Hàn lập tức bế cô lên, chạy thẳng ra thang máy. Nét mặt của anh không giữ được bình tĩnh, mồ hôi chảy ướt đẫm lưng áo.
“Cố lên bà xã, đợi anh một chút!”
Anh đặt cô ngồi vào trong xe, nhấn chân ga phóng thật nhanh đến bệnh viện. Vừa bước vào cửa, anh đã quát to:
“Bác sĩ đâu? Mau gọi ông ta lại đây! Vợ tôi đau đến mức sắp ngất rồi!”
Cô y tá vô cùng sợ hãi, vội vàng gọi bác sĩ. Những người khác thì lập tức đem giường ra, để cô nằm lên.
Vị bác sĩ khoa sản đã đến, kiểm tra cho cô một lượt rồi nói:
“Vẫm chưa sinh được. Cổ tử cung còn chưa mở hết!”
Nhìn Thẩm Nguyệt nằm đau đớn trên giường, đôi mắt anh càng đen thẫm lại, gằn giọng nói với vị bác sĩ:
“Không có cách nào để cô ấy bớt đau sao?”
Vị bác sĩ liếc nhìn khuôn mặt nhăn nhó của Âu Thiên Hàn, thở dài một hơi:
“Âu tổng, chúng tôi có thể tiêm thuốc giảm đau cho cô ấy. Việc này không bắt buộc đối với sản phụ, nhưng nếu anh muốn thì có thể làm.”
Âu Thiên Hàn nắm chặt tay thành nấm đấm. Anh cất giọng lạnh lẽo:
“Tôi chỉ muốn cô ấy không khó chịu. Những việc khác không cần quan tâm!”
Vị bác sĩ gật đầu một cái, lập tức tiêm thuốc cho cô. Sắc mặt Thẩm Nguyệt đỡ tái đi hẳn, cơn đau không còn giày vò thể xác cô như trước nữa. Âu Thiên Hàn vẫn ngồi bên cạnh, nắm chặt tay cô, động viên:
“Không sao đâu bà xã. Sẽ rất nhanh thôi!”
Âu Thiên Hàn cúi người, hôn vào bàn tay của cô. Cả người Thẩm Nguyệt run run, hỏi:
“Liệu bảo bảo sinh ra có sao không? Em có thể làm được không? Thiên Hàn, em rất sợ!”
Anh hôn lên vầng trán đẫm mồ hôi của cô, giọng ôn nhu, nhưng đáy mắt ẩn chứ một cơn bão dữ dội.
“Thẩm Nguyệt, đừng lo lắng. Em sẽ làm được mà. Hãy tin anh!”
Ba mươi phút sau, bác sĩ lại vào kiểm tra một lần nữa. Ông ta vui mừng thông báo:
“Tử cung đã nở đủ rồi. Âu phu nhân có thể vào phòng sinh ngay bây giờ!”
Âu Thiên Hàn vẫn theo sát cô, gương mặt vẫn đẹp trai như thường ngày, thế nhưng không còn bình thản nữa. Anh ở ngay bên cạnh, nắm chặt tay Thẩm Nguyệt, đôi mắt không rời cô một giây phút nào, trong lòng chua xót, hận không thể thay cô chịu đựng nỗi đau này.
Khoảnh khắc tiếng khóc của đứa trẻ vang lên làm nước mắt của anh và cô tuôn trào. Âu Thiên Hàn cúi người, hôn lên trán cô, vuốt vuốt mái tóc.
“Bà xã, em vất vả rồi!”
Âu Thiên Hàn đứng dậy, sững sờ hồi lâu, nhìn đứa trẻ được cô hộ lí bế đi tắm rửa, đến khi quay lại mới đặt vào tay anh.
“Chúc mừng Âu tổng! Một bé gái rất kháu khỉnh!”
Anh ngẩn người, đưa tay chạm vào sinh linh bé nhỏ đang ngủ ngon lành, đôi mắt mờ dần.
“Bảo bảo bé nhỏ, chào mừng con đến với ba mẹ!”
Âu Thiên Hàn bế đứa bé, ngắm nhìn hồi lâu. Thẩm Nguyệt đã được chuyển sang phòng hồi sức. Âu Tư Vũ, Âu Vĩ Dương và chị Lam đều đã tới. Hai người đàn ông kia hết mực vui mừng, hỏi thăm sức khỏe Thẩm Nguyệt. Cô được chị Lam ở bên cạnh, chăm sóc kĩ lưỡng nên sức lực hồi phục tương đối nhanh. Âu Thiên Hàn bước vào, bế em bé đến bên cạnh cô, đặt bé gái vào trong lòng mẹ, mỉm cười:
“Cảm ơn em, Thẩm Nguyệt!”
“Tốt quá, tốt quá rồi! Nào, đặt tên cho chắt của ông đi!”
Âu Thiên Hàn đứng thẳng dậy, nhìn Âu Vĩ Dương.
“Ba, ba có thể đặt tên cho cháu nội không?”
Âu Vĩ Dương có chút xúc động. Mấy hôm nay ở nhà, ông cũng đã suy nghĩ đến nhiều cái tên hay và ý nghĩa, nhưng không ngờ có thể được “đặc ân” này.
“Vậy…đặt là Âu Thiên Di đi. Cánh chim tự do tự tại, sống vui vẻ lạc quan.”
Cả gia đình đều mỉm cười.
“Ba, cái tên rất hay. Thiên Di cảm ơn ông nội!”
Thẩm Nguyệt cười rạng rỡ, nói cười với Âu Vĩ Dương.
Từ nay, đại gia đình có thể chung sống với nhau hòa thuận, vui vẻ, chăm lo cho bảo bảo nhỏ.
Âu Thiên Hàn và Thẩm Nguyệt nhìn nhau. Đứa trẻ đáng yêu ấy là kết tinh cho tình yêu của hai người. Từ chốn xa lạ, ta lại gặp được nhau. Hai tầng lớp cách biệt, hai thế giới hoàn toàn trái ngược nhau, nhưng trái tim lại chung nhịp đập…
~~~~~~~~~~~~•HẾT•~~~~~~~~~~~~
Kéo xuống dưới để đọc chương tiếp bạn nhé !!
Truyện mới hay dành cho bạn
Top Truyện hay nhất
Cực Phẩm Chiến Long | Mãnh Long Thiên Y | Vô Thượng Kiếm Đế |
Thần Y Trọng Sinh | Kiếm Vực Vô Địch | Ngạo thế tiên giới |
Tổng Tài Tại Thượng | Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực | Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế |
Thánh Thể Bất Phàm | Bắt đầu từ một cái giếng biến dị | Vô Thượng Kiếm Đế |
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ | Bát Gia Tái Thế | Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác |
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê | Tử Thần đào hoa | Long đô binh vương |
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia | Thiên Mệnh Kiếm Đạo | Kiếm khách mù |
Hoắc tổng truy thê | Cuồng Long Xuất Thế | Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời |
Huyện lệnh đế sư | Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp | Chàng rể trường sinh |
Binh Vương Thần Bí | Tuyệt Phẩm Thiên Y | Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người |
Tuyệt Thế Dược Thần | Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả | Tiên y ngờ nghệch |
Tuyệt Thế Thần Y | Thiên Nhãn Quỷ Y | Tuyệt Thế Long Thần |
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm | Võ tôn đỉnh cấp | Thần Y Xuất Ngục |
Sát Thần Chí Tôn | Truyền Thuyết Đế Tôn | Khai quang mật sử |
Cao thủ Y võ | Chiến thần Tu La | Thần Chủ Ở Rể |
Chiến Thần Thánh Y | Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn | Đệ nhất kiếm thần |
Đỉnh Phong Võ Thuật | Bố cháu là chiến thần | Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên |
Cửu Thiên Kiếm | Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp | Chàng rể quyền thế |
Y võ song toàn (full) | Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) | Chàng rể cực phẩm - full |
Phá quân mệnh | Xuyên không tới vương triều Đại Khang | Hậu duệ kiếm thần |
Đế Hoàng Mạnh Nhất | Báo Thù Của Rể Phế Vật | Thần y trở lại |
Người Tình Của Quý Tổng | Thiên đạo hữu khuyết | Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ |
XXX | Thái Tử Bụi Đời (full) | Sư phụ tôi là thần tiên |
Đỉnh Phong Thiên Hạ | Thánh Địa Vô Cực | Thần Y Thánh Thủ |
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm | Người chồng vô dụng của nữ thần | Tổ Thần Chí Tôn |
Hôn nhân bất đắc dĩ | Đỉnh cấp rể quý | Tuyệt Kiếm Phá Thiên |
Bạo Quân Vô Địch |
Hộ Quốc Chiến Thần |
Loạn Thế Địch Sát |
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác |
Ăn Mày Tu Tiên |