Thập Niên 60 Nuôi Con Ở Đại Viện - La Tử Phùng

Ads

Editor: Sweetie

Hôm nay dọn hơn phân nửa vườn rau, mặc dù sau đó không chỉ có Hàn Cẩm, mấy đứa nhỏ khác cũng đều ở nhà giúp đỡ nhưng vẫn khiến Liễu Tố Tố mệt đến kiệt sức, sáng sớm hôm sau, nhớ đến hôm nay Hàn Liệt không cần đi huấn luyện, cô nghĩ có thể rời giường hơi muộn một chút, ai ngờ lại bị lay tỉnh.

“Nương! Nương mau tỉnh lại! Xảy ra chuyện rồi, xảy ra chuyện lớn rồi!”

Liễu Tố Tố đang mơ mơ màng màng, nghe được nó nói thì hoảng sợ tỉnh lại, tưởng có chuyện gì xảy ra∶ “Sao vậy con?”

Biểu cảm Hàn Trình như thể trời sắp sập xuống∶ “Chú… Chú sắp làm mì sợi rồi! Nương mau đi ngăn chú lại đi!”

Liễu Tố Tố∶ “…”

“Chỉ vậy thôi?” Vội vội vàng vàng, suýt nữa hù chết cô.

Hàn Trình dùng sức gật gật đầu∶ “Nương, cái này còn không phải chuyện lớn sao! Nương mà không đi ngăn chú lại, con trai yêu của nương sẽ bị đói chết đó!”

Liễu Tố Tố nhìn thời gian, còn chưa 6 giờ, lúc này Hàn Liệt làm cơm cái gì?

Cô xỏ giày đi đến phòng bếp, nhéo nhéo cái mũi Hàn Trình∶ “Nương rất yên tâm về con, dù con không ăn cơm cũng sẽ không để mình bị đói.”

Đi ra cửa phòng, ba đứa Hàn Cẩm cũng đứng ở cửa phòng bếp, mặt đầy khiếp sợ, thấy Liễu Tố Tố đến vội vàng chạy tới quan tâm∶ “Dì ơi, dì không thoải mái sao?”

Liễu Tố Tố lắc đầu∶ “Không có, dì không sao.”

Có lẽ vì thấy cô không thoải mái nên Hàn Liệt mới nấu cơm.

Cô đi vào, nhìn Hàn Liệt vô cùng nghiêm túc múa may cái muôi, nghi hoặc hỏi∶ “Sao mới sớm như vậy anh đã nấu cơm rồi, không phải buổi sáng không cần đến bộ đội sao, anh đói bụng?”

Hàn Liệt đang chiến đấu với đồ ăn trong nồi, cũng không biết sao lại thành ra thế này, rõ ràng anh đã xem qua Liễu Tố Tố nấu cơm, rất nhẹ nhàng, sao tới lượt anh lại cảm thấy đám nguyên liệu nấu ăn như đang cùng anh đối nghịch, anh vội vàng cầm chén bột mì đổ vào trong nồi rồi mới nói∶

“Không đói bụng, chỉ là muốn cho em thử tay nghề của anh thôi.”

Ngày hôm qua anh minh tư khổ tưởng một trận, phát hiện mình không biết nên yêu đương thế nào, chờ cơm nước rửa chén xong xuôi, Hàn Liệt liền đến tìm Hình Tiểu Quân, Hình Tiểu Quân vừa mới từ thành phố trở về, còn chưa ngồi nóng mông đã thấy Hàn Liệt vẻ mặt nghiêm túc đi đến, tưởng anh tìm mình có việc quan trọng, vội vàng ra đón.

“Hàn ca, xảy ra chuyện gì sao?”

Hàn Liệt gật đầu∶ “Có việc muốn tìm cậu hỗ trợ, cậu cùng tôi ra đây.”

Hình Tiểu Quân nghĩ rằng bộ đội có chuyện, vội theo Hàn Liệt ra ngoài, đi không tới hai bước liền thấy người phía trước dừng lại, “Hàn ca, chúng ta không đi bộ đội sao?”

Đi bộ đội làm gì?

“Không đi, là tôi có việc cần hỏi cậu.” Hàn Liệt nghĩ nghĩ, sắp xếp lại ngôn ngữ∶ “Cậu cùng Trần Nam, trước kia tìm hiểu nhau như thế nào?”

Hồi còn nhỏ sau khi nương mất, Hàn Liệt luôn nghĩ làm thế nào để có thể sống sót, mấy năm sau được dì hai đón đi, điều anh lo lắng lại là nên làm gì để báo đáp ân tình của dì, mà chờ đến khi trưởng thành, vào quân đội, trong lòng anh cũng chỉ có đền đáp tổ quốc, trước nay chưa từng nghĩ tới việc phát triển tình cảm với ai, cũng căn bản không biết nên yêu đương thế nào.

Do đó anh chỉ có thể lại đây tìm Hình Tiểu Quân, dù sao lúc ở trong đội, không ít lần anh nghe Hình Tiểu Quân thổi phồng mình làm thế nào theo đuổi được Trần Nam.

Thật ra điều kiện nhà Hình Tiểu Quân không tốt, nhà hắn tổng cộng có 7 anh chị em, chỉ ăn cơm thôi cũng có thể khiến cả nhà nghèo mạt rệp, cũng may tổ tiên tích đức, đồng lứa có hắn làm doanh trưởng, còn có thể cấp cho nhà họ Hình mặt mũi.

Nhưng ban đầu khi Hình Tiểu Quân cùng Trần Nam kết hôn, hắn chỉ là một bài trưởng nho nhỏ, mà điều kiện nhà Trần Nam thì không kém. Nhà Trần Nam cũng là gia đình nông thôn, chỉ có ba người con, nhưng hai con đầu đều là con trai, cô ấy là con gái duy nhất trong nhà, chỉ nhìn một cách đơn thuần, nhà mẹ đẻ Trần Nam có thể nghĩ cách tìm cho cô ấy một công việc ở Cung Tiêu Xã, tuy chỉ là người bán hàng, nhưng cũng có thể nhìn ra được hoàn cảnh sinh hoạt không tồi, ít nhất Hình Tiểu Quân kém cô ấy không ít.

Hàn Liệt liền tới tìm Hình Tiểu Quân lấy kinh nghiệm.

Hình Tiểu Quân sửng sốt∶ “Hàn ca, anh hỏi cái này làm gì?”

Hàn Liệt dừng một chút mới nói∶ “Tôi có một người bạn, hắn… thích một cô gái, tôi không được giúp hắn hay sao?”

“Cũng đúng!” Hình Tiểu Quân ngây thơ không biết ý nghĩa của “vô trung sinh hữu*” cứ thế mà tin tưởng, cười cười∶

“Thật ra không có gì khó khắn cả, lúc trước em tặng quà cho Trần Nam này, quan tâm đến người nhà cô ấy này, cùng cô ấy nói chuyện… À, quan trọng nhất chính là phải quan tâm cô ấy, không thể làm cô ấy tức giận.”

(Vô trung sinh hữu: từ không mà tạo thành có)

Tuy rằng sau khi hắn kết hôn với Trần Nam, cha nương đều nói Trần Nam thấy hắn hiền lành, dễ bắt nạt mới đồng ý kết hôn, nhưng Hình Tiểu Quân cảm thấy không sao cả, cuộc sống mà, không phải luôn cần có một người cúi đầu trước sao?

Hàn Liệt ngẫm lại một lần, sau khi đã hiểu rõ thì vỗ vỗ vai hắn∶ “Được, tôi đã hiểu, cảm ơn cậu.”

“Hàn ca, anh nhớ nói với người bạn kia của anh, đối xử với con gái phải ôn nhu, cũng không thể hành xử như trong quân đội đâu đó!” Hình Tiểu Quân hô lên, Hàn Liệt phất phất tay, tỏ vẻ mình đã biết.

Lúc này Hình Tiểu Quân mới thở phào nhẹ nhõm, cũng chuẩn bị về nhà, đột nhiên lại nhớ ra đồ mua ngày hôm qua còn chưa đưa cho Hàn Liệt nữa, thôi vậy, vẫn là bảo Trần Nam lát nữa đưa qua đi.

Mà Hàn Liệt bên này vừa đi vừa suy nghĩ, ở nhà anh không hề hung dữ, Tố Tố cũng chưa nói thái độ của anh không tốt, như vậy thứ cần sửa lại chính là mấy điều ở phía trước.

Tặng quà, quan tâm người nhà, Hàn Liệt nghĩ nghĩ, rất nhanh đã có chủ ý nên đối xử tốt với Liễu Tố Tố thế nào…

Anh đi đến cửa phòng, đẩy cửa ra, mới vừa bước vào đã đụng phải Hàn Trình đang xoa mắt muốn đi vệ sinh∶ “Chú, con đi tiểu trước.”

Từ khi Hàn Liệt dẫn mấy đứa nhỏ bắt đầu huấn luyện, bọn nó dậy càng ngày càng sớm, nhưng dù sao cũng vẫn là trẻ con, không thể so được với người lớn, Hàn Liệt cho bọn nó một tuần luyện sáu ngày, còn một ngày nghỉ ngơi có thể ngủ nướng, vừa vặn chính là hôm nay.

Hàn Liệt gật đầu, nhìn Hàn Trình ngái ngủ mơ màng, chợt nghĩ ra.

Tố Tố mỗi ngày đều vất vả như vậy, trước đây anh không có thời gian, việc có thể làm quá ít, nếu nhân lúc rảnh rỗi giúp cô nhiều một chút, chẳng phải là đối xử tốt với cô ấy đó sao?

Hạ quyết tâm, Hàn Liệt cảm thấy mình đúng là nghĩ ra được một biện pháp hay, cười vỗ vỗ đầu Hàn Trình∶ “Được, chú đi nấu cơm cho con ăn, ăn mì sợi được không?”

Nói xong anh liền đi tìm bột mì.

Mà Hàn Trình vốn đang không mở nổi mắt, đột nhiên giật mình một cái, sau khi hiểu rõ Hàn Liệt vừa mới nói gì, nó cũng không rảnh lo đi vệ sinh nữa, chạy như bay về phòng∶ “Anh cả, chú sắp làm cơm rồi, phải làm sao bây giờ!”

Từ sau lần đánh nhau cùng Tiểu Lộ được Hàn Cẩm cứu ra, Hàn Cẩm đã trở thành người Hàn Trình bội phục nhất (ngoài chú Hàn ra), giờ xảy ra chuyện lớn như vậy, không cần nghĩ nó liền tới tìm anh cả.

Dù là Hàn Cẩm, nghe được chuyện này cũng ngẩn người, vội vàng nói∶ “Đi tìm dì!”

Hàn Trình không dám chậm trễ, vội gọi Liễu Tố Tố dậy, mà mấy đứa Hàn Cẩm cũng xỏ giày chạy vào bếp, ngăn Hàn Liệt làm bậy.

Hàn Liệt cũng không biết sau lần được trải nghiệm bữa cơm của anh, mấy đứa nhỏ có bao nhiêu sợ hãi, lúc này anh còn cười nói∶ “Anh định học nấu cơm, như vậy về sau có rảnh em cũng có thể nghỉ ngơi.”

Liễu Tố Tố kinh ngạc.

Nói thật, ngày hôm qua bắt đầu từ lúc Hàn Liệt nói muốn yêu đương, cô không nghĩ tới anh có thể làm thành như vậy, dù sao ở đời sau cũng có bó lớn đàn ông đến cửa phòng bếp còn chẳng muốn bước qua, cảm thấy đó là việc của phụ nữ, huống chi là nấu cơm. Mà hiện tại mới chỉ là cuối thập niên 50, quan điểm này nghiêm trọng hơn nhiều.

Hàn Liệt là quân nhân chân chính, nhưng quân nhân bảo vệ quốc gia đồng thời cũng tồn tại một số tính xấu. Ví dụ như cha ruột Hàn Tú Tú, không thể phủ nhận hắn là một anh hùng chân chính, nhưng hắn cũng sẽ có tư tưởng nối dõi tông đường, chỉ muốn sinh con trai.

Dưới tình huống này, Hàn Liệt nguyện ý vì cô chủ động vào bếp học nấu cơm, nếu nói trong lòng không có chút cảm động nào thì đó là nói dối.

Chỉ là nhớ đến biểu tình như gặp phải kẻ địch của mấy đứa nhỏ, cùng với ký ức về món dưa chua xào trứng gà kia, tuy trong lòng rất cảm động nhưng Liễu Tố Tố vẫn hơi không yên tâm nhìn vào trong nồi, giây tiếp theo, quả nhiên một lời khó nói∶ “… Không phải Tiểu Trình nói anh định làm mì sợi sao? Sao lại thành mì ngật đáp* rồi?”

(面疙瘩: món mì truyền thống rất phổ biến ở miền bắc Trung Quốc, đặc biệt là ở Hà Nam, với thành phần chính là bột mì, cà chua và bắp cải – baidu)

Hàn Liệt ném từng viên bột vào nồi, “tõm” một tiếng làm nước bên trong sủi bọt, suýt nữa bắn cả lên mặt mình, “Anh định làm mì sợi, nhưng cho hơi nhiều nước…”

Anh cũng muốn cứu vãn, lại bỏ thêm vào không ít bột mì, sau đó lại thấy hơi thiếu nước… Cứ như vậy, nước nhiều thêm bột, bột nhiều thêm nước, sau khi làm tràn đầy một chậu Hàn Liệt mới phát hiện ra anh chưa nhào được tí bột nào, chỉ còn lại một chậu hồ nhão.

Liễu tố∶ “…”

Cô cảm thấy kì quái, nhìn rồi mới phát hiện, 3 cân bột mì phú cường cô mua hai ngày trước, lúc này một chút cũng không còn!

Cảm động trong lòng biến mất tăm!

Hàn Liệt đang vật lộn với mì ngật đáp không biết mình thiếu chút nữa gặp phải tai vạ, còn bào chữa∶ “Em yên tâm, chờ anh luyện tập nấu mì ngật đáp thành công, mua gạo về anh sẽ nấu cơm cho em ăn.”

Liễu Tố Tố coi gạo như bảo bối∶???

Được rồi, cái này thì nhịn không nổi nữa rồi.

Cô vội vàng đi qua, đoạt lấy cái muôi trong tay Hàn Liệt∶ “Phó đoàn trưởng Hàn, không thì anh giúp em cuốc đất đi? Lát nữa em muốn trồng đậu phộng.”

Tuy mục đích chính của cô là ngăn Hàn Liệt tiếp tục lãng phí lương thực nhưng cũng không thể nói thẳng, bằng không đả kích sự tích cực của anh thì sao bây giờ.

Hàn Liệt tất nhiên là đồng ý, nhưng không lập tức rời đi, “Hay chờ anh làm xong cơm rồi đi? Vừa lúc tiêu thực luôn.”

“Đừng, anh quên hôm nay còn phải đi tháo thạch cao sao, chúng ta đi sớm một chút, lát em còn muốn cùng chị Lữ lên núi nữa.” Liễu Tố Tố cố gắng mãi mới thuyết phục được Hàn Liệt ra khỏi phòng bếp.

Anh vừa rời đi, không chỉ có Liễu Tố Tố, ngay cả bốn đứa nhóc ở bên ngoài cũng không nhịn được nhẹ nhàng thở ra.

Hàn Liệt sức lực lớn, dù tay trái bó thạch cao, chỉ dùng tay bên phải vẫn được, nhìn anh cầm cái cuốc đi ra ngoài, Hàn Trình lập tức cũng muốn chạy theo.

Tuy nó ham chơi, không giống Hàn Cẩm thích ở nhà làm việc, nhưng mỗi lần ở nhà, chỉ cần nhìn thấy có việc làm vẫn sẽ đặc biệt tích cực đi làm, dù sao thì như vậy mới kiếm được ngôi sao.

Chân ngắn mới bước nửa bước đã bị Hàn Cẩm bắt được.

“Sao vậy anh?” Hàn Trình hỏi.

Hàn Cẩm chỉ chỉ về phía Hàn Liệt, “Làm xong sẽ trở về.”

Hàn Trình vẫn không hiểu, Hàn Tiền bên cạnh quả thực hận sắt không thành thép∶ “Lúc nãy chú muốn giúp nương làm xong bữa sáng rồi mới đi ra ngoài, nếu hiện tại em đi giúp, chú lập tức sẽ làm xong luôn, làm xong rồi chắc chắn chú lại nấu cơm cho xem.”

Hàn Trình bừng tỉnh∶ “A! Đúng nhỉ! Anh cả thật thông minh!”

Nó đừng đi thì hơn, tuy ngôi sao quan trọng, nhưng cũng không thể vì vậy mà hy sinh một bữa sáng chứ.

Thật trùng hợp, trong phòng bếp Liễu Tố Tố cũng nghĩ như vậy.

Sợ Hàn Liệt làm xong về sớm, động tác của cô càng mau lẹ.

Vốn cô đã nói muốn xào cơm chiên trứng cho bọn nhỏ, nhưng bởi vì Hàn Liệt làm ra một chậu mì ngật đáp như vậy, hiện tại trời lại nóng, nếu không ăn hết, đến chiều sẽ hỏng mất.

Mà một buổi sáng không thể nào ăn hết nhiều thế này, Liễu Tố Tố liền chia ra một nửa, nấu thành bánh canh.

Món này hơi giống súp cay Hà Nam nhưng đơn giản hơn, bởi vì không có thịt, nếu nấu nước không sẽ chẳng có vị gì, sau khi nấu chín mì ngật đáp, Liễu Tố Tố liền thả vào bên trong một miếng mỡ lợn, mùi thịt lập tức bay lên, tiếp theo thêm chút dầu ớt cay, tương hột cùng mấy lá cải thìa, đến khi nước canh trở nên tê tê cay cay thì rải lên một chút hành thái là có thể ăn.

Tuy mì ngật đáp Hàn Liệt làm quá mềm, nhưng nhờ vị ngon của canh mà mấy đứa nhỏ vẫn ăn sạch sẽ một chén bánh canh lớn, Hàn Liệt vì không làm được cơm sáng nên cướp việc rửa chén với Liễu Tố Tố, lần này cô không ngăn cản, cô cũng đang muốn xử lý nốt chỗ mì ngật đáp còn lại.

“Tiểu Tiền, ra ngoài nhóm bếp lò giúp nương đi.” Liễu Tố Tố nói.

Hàn Tiền lập tức chạy đi.

Chỗ mì ngật đáp mềm quá, chiên hay xào đều không ngon, chỉ có thể nướng trên bếp lò, đến khi hơi nước bay hơi hết thì dùng chiếc đũa chọc thành cái lỗ, đổ một muỗng nhỏ đường trắng vào trong, gói kín lại, tiếp tục nướng trên bếp lò.

Khi lớp da nướng bên ngoài tiêu hương xốp giòn, đường trắng bên trong cũng bị hơi nóng hòa tan, vị ngọt thẩm thấu ra ngoài vỏ, Liễu Tố Tố gắp một cái cho Hàn Tú Tú đang giúp đỡ, “Ngon không?”

Bánh mì dẹt vàng vàng nhìn qua rất đáng yêu, Hàn Tú Tú không kịp thổi thổi cắn luôn một miếng, suýt nữa thì bị bỏng, nhưng cũng vì nóng hổi nên vị ngọt vừa phải, nó cười tủm tỉm∶ “Dì ơi, ngon lắm!”

“Ngon cũng phải ăn từ từ, mau đi uống nước đi.”

Liễu Tố Tố cũng thử một cái, hương vị đúng là rất vừa miệng, cô để bánh vào mâm cho nguội, đến chiều lên núi mang cái này làm đồ ăn vặt cũng được.

Làm xong bánh, Hàn Liệt cũng về tới nhà, đã có thể đi bệnh viện tháo thạch cao.

Thấy Liễu Tố Tố muốn ra ngoài, Hàn Cẩm đuổi theo, ngửa đầu nhìn cô∶ “Dì ơi, Tiểu Cẩm… muốn đi.”

Nhóc ngoan ngoãn đáng yêu không chịu nổi, thật ra Liễu Tố Tố không muốn dẫn bọn nhỏ đến bệnh viện, nhưng trừ Hàn Cẩm ra, mấy đứa Hàn Tú Tú cũng đều chạy ra, tất cả đều muốn đi theo.

Nhìn vào mấy khuôn mặt đáng yêu trước mắt, Liễu Tố Tố chỉ có thể thỏa hiệp∶ “Được rồi, vậy cả nhà ta đi thôi.”

Lúc nãy mấy đứa nhỏ ở vườn rau làm cỏ, trên quần áo không tránh được dính ít bùn đất, chỉ là lúc này mới là buổi sáng, lát nữa còn phải lên núi, hơn nữa đi bệnh viện cũng không phải việc quan trọng gì, Liễu Tố Tố lười thay quần áo, tùy ý bọn nó ăn mặc như vậy đi luôn.

Cô bận rộn, bọn nhỏ cũng rất ít khi được đi ra ngoài nên không khỏi hưng phấn nhảy nhót, Liễu Tố Tố định dặn bọn nó chạy chậm một chút, đột nhiên trên tay truyền đến cảm xúc ấm áp, cô sửng sốt, sau khi nhận ra đó là gì thì trên mặt “bùm” một cái liền đỏ ửng.

“Đây là ở bên ngoài đấy.” Liễu Tố Tố hạ giọng nói.

Tuy hai người là vợ chồng hợp pháp nhưng hiện tại là niên đại bảo thủ, dù là vợ chồng đi nữa, đi ngoài đường cũng không dám kề vai sát cánh, sợ bị người ta nói không đứng đắn.

Ở chỗ Liễu Tố Tố không phát hiện, lỗ tai Hàn Liệt cũng sắp bị thiêu cháy, nhưng cảm giác được nắm tay vợ thật tốt quá, anh luyến tiếc không buông ra, nhích lại gần cô, dùng thân thể mình ngăn che lại chỗ gai người nắm tay, rũ mắt nói∶ “Như vậy là không nhìn được rồi.”

Liễu Tố Tố chưa ăn thịt heo cũng đã thấy heo chạy, nắm tay là động tác nhỏ của những cặp yêu nhau, hôm qua cô đã đồng ý với Hàn Liệt, chắc chắn không thể đổi ý, sau vài lần rút ra không được, cô liền dứt khoát bất động, tùy ý anh lôi kéo.

Nhìn tay hai người dính vào nhau, khoé miệng Hàn Liệt cong lên.

Cảm giác yêu đương thật là tốt.

Đến bệnh viện, người càng ngày càng nhiều lên, lúc này Liễu Tố Tố mới buông tay anh ra, sợ anh làm xằng bậy còn cố ý dịch sang bên cạnh hai bước. Hàn Liệt biết cô thẹn thùng, cũng không tiếp tục, thành thành thật thật đi về phía trước, trong lòng như đạp lên bông.

Lý Tuyết vừa ra khỏi văn phòng liền nhìn thấy một màn này.

Đôi mắt cô ta tối sầm lại, không nói gì xoay người về văn phòng.

Liễu Tố Tố đi tìm hộ sĩ, hỏi cô ấy tháo thạch cao ở đâu.

Hộ sĩ chỉ chỉ vào văn phòng bên cạnh∶ “Chỗ đó cứ có bác sĩ là tháo được, cái này không khó.”

“Cảm ơn.” Liễu Tố Tố gật đầu, định qua đó thì Hàn Liệt liền nói∶ “Em đi mua thuốc trước đi, anh tự đi là được.”

Nhà nhiều con nhỏ, trời lại có vẻ sắp đến mùa mưa, Liễu Tố Tố sợ bọn nó dễ bị cảm lạnh, định nhân cơ hội này mua ít thuốc thông thường về, có bị cảm cũng không cần phải gấp gáp tới bệnh viện. Dù sao tháo thạch cao cũng không tốn sức, cô cũng không mất bao nhiêu thời gian, liền gật gật đầu, qua xếp hàng mua thuốc.

Mấy đứa nhỏ lại rất muốn nhìn thạch cao cứng như đá kia làm sao để tháo ra, liền chủ động đi theo Hàn Liệt.

Lúc Lý Tuyết thấy Hàn Liệt tiến vào, nhìn bên cạnh anh chỉ có mấy đứa nhỏ, vợ kế trong truyền thuyết lại không tới, sắc mặt càng đen.

Hiện tại bác sĩ trong bộ đội không mang theo bảng tên, tuy hôm qua Hàn Liệt đã nghe đoàn trưởng Thạch nói qua cái tên Lý Tuyết, nhưng anh căn bản không nhớ rõ người này, hơn nữa các con ở bên cạnh hỏi đông hỏi tây, Hàn Liệt sợ khung cảnh tháo thạch cao sẽ doạ sợ nên vẫn luôn nói chuyện với bọn nó.

Gỡ thạch cao xong, bọn nhỏ đều chạy đến∶ “Chú ơi, đau không ạ?”

Hàn Liệt xoay xoay tay∶ “Không đau.”

Có hơi khó chịu nhưng đối với anh thì không tính là gì.

“Sao nương còn chưa tới nữa?” Hàn Trình nhón nhón chân nhìn ra ngoài, “Chú ơi, chúng ta đi tìm nương được không ạ?”

Hẳn là người tương đối nhiều, cần phải xếp hàng, Hàn Liệt tuy biết vậy nhưng cũng có thể hiểu tâm tình sốt ruột của bọn nó, cười cười gật đầu∶ “Được, chúng ta đi thôi.”

Nói xong anh hướng về phía Lý Tuyết nói cảm ơn, sau đó dắt mấy đứa nhỏ đi luôn. Từ đầu tới cuối đều không liếc cô ta lấy một cái.

Điều này khiến Lý Tuyết đang chuẩn bị ôn lại chuyện cũ với Hàn Liệt choáng váng.

Cô ta không tin là Hàn Liệt không quen biết mình, cảm thấy nhất định vợ kế của anh giở trò quỷ, cũng không biết người phụ này này lấy phúc khí từ đâu ra, được Hàn Liệt coi trọng còn không để anh vào trong lòng, vừa rồi ở bên ngoài lạnh nhạt với Hàn Liệt thì thôi đi, giờ anh tháo thạch cao xong rồi còn chưa tới.

Người như vậy xứng gả cho Hàn Liệt sao?!

Lý Tuyết càng nghĩ càng giận, cắn chặt răng đi ra ngoài.

“Chị Tuyết, sao chị đi lâu thế, có chuyện gì sao?” Bạch Tĩnh cười nói.

Từ ngày Bạch Tĩnh dẫm phải phân, cô ta liền thấy ghê tởm đến mức thượng thổ hạ tả, đến cơm cũng ăn không vô, hôm nay cô ta xin nghỉ tới bệnh viện khám, không ngờ đúng lúc gặp được Lý Tuyết.

Thật ra quan hệ giữa Bạch Tĩnh và Lý Tuyết không tốt chút nào, trước nay luôn là Bạch Tĩnh chủ động nịnh bợ Lý Tuyết, không phải vì việc gì khác, hai người đều là người thành phố, chẳng qua nhà Bạch Tĩnh chỉ là công nhân viên chức bình thường, còn nhà Lý Tuyết nổi tiếng là giàu có, gặp lại Bạch Tĩnh sao có thể từ bỏ cơ hội tốt như vậy, lâu lâu lại tới bệnh viện một lần, hôm nay phát hiện Lý Tuyết có mặt, càng nhất định phải để Lý Tuyết xem bệnh cho mình.

Tâm trạng Lý Tuyết vốn đã không tốt, lúc này nhìn thấy Bạch Tĩnh, vừa định không kiên nhẫn đuổi cô ta về đi, đột nhiên nghĩ tới cái gì, lại nói∶ “Không xảy ra chuyện gì cả, chúc mừng Bạch Tĩnh, cô đang mang thai.”

~⭐⭐⭐

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement