Tông chủ Thái hư Tông căm phẫn nhìn Diệp Phàm, trong mắt tràn ngập sự không cam lòng và phẫn nộ tột cùng.
“Người của Côn Lôn Giới, cũng chỉ đến thế mà thôi!”
Diệp Phàm nhìn tông chủ Thái Hư Tông, buông một câu khinh khỉnh.
Câu nói này của hắn lập tức khiến đám cường giả Côn Lôn Giới xung quanh vô cùng bất mãn. Bọn họ cảm thấy Diệp Phàm đang chế nhạo mình. Hơn nữa, nghe giọng điệu của hắn, có vẻ hắn không phải người của Côn Lôn Giới.
Không phải người Côn Lôn Giới mà dám kiêu ngạo chế nhạo cả Côn Lôn Giới như vậy? Đây chẳng phải là vả thẳng vào mặt bọn họ hay sao?
“Tên nhãi ranh kia, ngươi là ai? Dám đến Côn Lôn Giới của bọn ta giương oai diễu võ à?”
Lúc này, tông chủ của một tông môn hàng đầu khác ở Côn Lôn Giới bước ra, nhìn Diệp Phàm, quát lớn đầy uy nghiêm.
Ngay sau đó, các cường giả Côn Lôn Giới khác cũng lần lượt đứng ra mắng mỏ Diệp Phàm, ra vẻ ta đây rất oai phong, mạnh mẽ!
Diệp Phàm đảo mắt liếc một vòng qua đám người này, lạnh lùng nói: “Mấy người cũng muốn chết à?”
“Tên nhãi ranh kia, ngươi quá ngông cuồng rồi đấy?”
“Dám hỗn láo ở Côn Lôn Giới, đúng là chán sống rồi!”
Câu nói của Diệp Phàm đã hoàn toàn chọc giận đám cường giả Côn Lôn Giới. Bọn họ đồng loạt lao về phía Diệp Phàm, bộc phát sức mạnh tấn công khủng bố. Hầu hết trong số họ đều là cường giả cấp bậc Cửu Trọng Đế Cảnh và Đế Tôn.
Ầm!!!
Diệp Phàm nhìn đám người đang lao tới, vừa định ra tay thì Phượng Vũ đã vung tay trước. Một quả cầu Phượng Hoàng Chân Hỏa bùng lên, bao trùm lấy toàn bộ đám người kia.
“A a a!!!”
Trong phút chốc, những kẻ đó bị Phượng Hoàng Chân Hỏa thiêu đốt, phát ra những tiếng la hét thảm thiết, cuối cùng tất cả đều hóa thành tro bụi!
“Cô ra tay cũng nhanh thật đấy!”
Diệp Phàm liếc nhìn Phượng Vũ một cái. Còn cô ta thì mặt lạnh như tiền, không nói một lời.
Chứng kiến cảnh này, tông chủ Thái Hư Tông và những người còn lại trong tông môn đều chết sững tại chỗ.
Tất cả đều bị một chiêu vừa rồi của Phượng Vũ làm cho chấn động sâu sắc.
“Phượng Hoàng Chân Hỏa, ngươi là người của Phượng tộc ở Yêu Giới?”
Lúc này, từ sâu bên trong Thái Hư Tông, một giọng nói trầm thấp khàn khàn vang lên.
Ngay sau đó, một lão già râu tóc bạc trắng, mày trắng, để một chòm râu dài bước ra, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Phượng Vũ.
“Lão tổ!”
Tông chủ Thái Hư Tông nhìn thấy lão già này liền vội vàng gọi, trong mắt ánh lên một tia hy vọng. Lão ta quay sang nhìn Diệp Phàm gào lên: “Thằng nhãi, lão tổ nhà ta ra mặt, ngươi chết chắc rồi!”
Phụt!
Ai ngờ tông chủ Thái Hư Tông vừa dứt lời, Diệp Phàm đã vung kiếm chém xuống, trực tiếp bổ đôi thân thể của lão ta.
Lão tổ Thái Hư Tông và các đệ tử khác đều biến sắc. Linh hồn của tông chủ thì vội vàng thoát ra, gào thét với lão tổ của mình: “Lão tổ, mau giết hắn! Giết chết hắn đi!!!”
“Chàng trai trẻ, ngươi làm vậy là quá lắm rồi!”
Lão tổ Thái Hư Tông nhìn thẳng vào Diệp Phàm, nhẹ nhàng nói.
“Thế thì đã sao?”
Diệp Phàm vênh váo hừ lạnh một tiếng, chẳng thèm coi đối phương ra gì.
“Tuổi còn trẻ mà đã ngông cuồng tự đại, đúng là đồ bỏ đi!”
Lão tổ Thái Hư Tông nhìn Diệp Phàm, buông vài chữ, rồi lão vung tay áo phải một cái. Một luồng sức mạnh Đại Đạo hùng vĩ giáng xuống, trấn áp về phía Diệp Phàm.
Ầm!!!
Khi luồng sức mạnh Đại Đạo này ập đến, không gian xung quanh Diệp Phàm lập tức vỡ vụn, hóa thành hư vô. Bản thân hắn cũng cảm nhận được một áp lực cực lớn!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất