“Dừng tay!”
Đúng lúc tộc trưởng Phượng tộc Nghi Phượng chuẩn bị ra tay với Diệp Phàm, một tiếng quátlạnh băng chợt vang lên.
Vút!
Ánh mắt Nghi Phượng chợt xoay, nhìn sang nơi phát ra thanh âm — chính là Long tộc tộc trưởng, Long Thiên Khiếu.
“Long tộc trưởng, ý ngươi là gì?”
Nghi Phượng nhìn Long Thiên Khiếu, ánh mắt đầy nghi hoặc.
“Ngươi không được động đến hắn!”
Long Thiên Khiếu thản nhiên đáp.
Lời này vừa thốt ra, toàn bộ đại yêu tộc có mặt đều sững sờ, ánh mắt ngơ ngác nhìn Long Thiên Khiếu, chẳng ai hiểu nổi tại sao hắn lại nói thế.
Nghi Phượng thì sắc mặt trầm xuống, chăm chú nhìn Long Thiên Khiếu:“Long tộc trưởng, ta muốn một lý do thỏa đáng. Vì sao ta không thể động đến hắn?”
“Hắn có chút liên hệ với Long tộc ta, bởi vậy ngươi không thể động đến hắn.”
Long Thiên Khiếu nghiêm giọng.
“Ngươi nói… người Nhân tộc này là người của Long tộc?”
Nghi Phượng chau mày. Mà đại trưởng lão Côn Bằng tộc thì gào lên:
“Long tộc trưởng! Tiểu tử này giết tộc trưởng ta, chẳng lẽ là làm theo mệnh lệnh của ngươi? Long Thiên Khiếu, hôm nay là đại hội Yêu tộc, vậy mà tên Nhân tộc này xông vào giết chóc điên cuồng, ta vốn đã hoài nghi. Giờ nghe ngươi nói hắn có liên quan đến Long tộc, rõ ràng là ngươi sai hắn đến đây, muốn mượn tay hắn diệt trừ những kẻ tranh giành ngôi vị Yêu giới chi chủ với ngươi! Ngươi thật độc ác!”
Kim Hạo - tộc trưởng Kim Ô cũng quát lên, mặt đầy giận dữ.
Theo hai kẻ kia liên tục chất vấn, ánh mắt tất cả các đại yêu tộc đều dồn về phía Long Thiên Khiếu, lòng dấy lên hoài nghi.
Trong đó không ít kẻ nảy sinh phẫn nộ, bởi không ngờ đường đường Long tộc trưởng lại làm chuyện ti tiện như thế.
Huống chi Long Thiên Khiếu còn là tiền nhiệm Yêu giới chi chủ, hành động ấy càng khiến người ta khinh miệt!
“Long tộc trưởng, lời bọn họ nói là thật ư?”
“Ngươi thật sự muốn mượn tay Nhân tộc diệt sạch đối thủ tranh ngôi Yêu giới chi chủ?”
“Ngươi là tộc trưởng Long tộc, lại là Yêu giới chi chủ, mà nay còn câu kết Nhân tộc hại Yêu tộc, ngươi có biết đây là đại kỵ của Yêu giới chăng?”
Ngay cả Nghi Phượng cũng nhìn chằm chằm Long Thiên Khiếu, chất vấn từng câu.
Long Thiên Khiếu mặt vẫn thản nhiên, đáp:“Ta chỉ nói hắn có chút quan hệ với Long tộc ta, chứ chưa từng nói hành động hôm nay của hắn là do ta sai khiến. Ta là Yêu giới chi chủ, há lại làm việc có hại cho các đại yêu tộc?”
“Hừ! Trùng hợp như thế, ngươi cho rằng bọn ta sẽ tin sao?”
Kim Hạo lạnh giọng quát.
“Chỉ dựa vào hắn, chưa đủ tư cách sai khiến ta.”
Diệp Phàm lạnh lùng quét mắt qua Long Thiên Khiếu, hờ hững nói.
“Long tộc trưởng, rốt cuộc hắn và Long tộc có quan hệ thế nào, xin ngươi nói rõ!”
Nghi Phượng nghiêm giọng.
“Chẳng có gì to tát, chỉ là ta đã có được chín long hồn Long Hoàng mà thôi.”
Diệp Phàm nhún vai, đáp hờ hững.
Vút vút vút!!!
Lời này vừa ra, toàn trường đều chấn động.
Ánh mắt mọi yêu tộc dồn cả về phía hắn, lộ rõ vẻ không thể tin nổi.
Hắn vậy mà chiếm được chín đạo Long Hồn của Long Hoàng?
Làm sao có thể?
Phải biết “Long Hoàng” chính là tôn hiệu của tộc trưởng Long tộc, mà Long Hồn lại là căn nguyên tối cao, kết tinh tinh hoa của mỗi chân long.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất