Vương Bác Thần cười cười nói: "Bạn học cũ, sao mà căng thẳng vậy, chỉ đùa một chút mà thôi. Nể mặt cô, tôi cũng sẽ không giết bà Ngô. Đương nhiên, tôi cũng sẽ không lừa cô, chuyện này tôi đương nhiên sẽ đi nghiệm chứng. Được rồi, bà Ngô bà cũng không cần phải căng thẳng như vậy, tôi chỉ là hỏi một câu mà thôi, nếu như tôi thật sự muốn giết bà, vừa rồi gặp mặt bà đã chết rồi, không cần phải đợi đến bây giờ."
Nghe nói vậy, bà Ngô cũng không có thả lỏng, ngược lại trong lòng thắt lại.
Vương Bác Thần thật đúng là tên hai mặt, thay đổi thất thường.
Loại người này mới là đáng sợ nhất, bởi vì bạn không biết giây sau anh ta sẽ làm gì.
Rất có thể giây trước còn đang cười cười nói nói với bạn, giây sau đã dùng một đao chém vào đầu bạn.
Quả nhiên người có thể trở thành thần chủ nước R, cũng không phải là người tốt gì.
Nếu như Vương Bác Thần làm chuyện ác, tuyệt đối còn ác hơn cả những kẻ ác.
Những lời nói trước kia của tiểu thư, bà còn có chút đồng tình với Vương Bác Thần, tương lai cũng bị tiểu thư hành hạ chết.
Nhưng mà bây giờ bà cảm thấy, hẳn là nên đồng tình cho bản thân mình.
Đối với Vương Bác Thần bá chủ như vậy, rất có thể tương lai tiểu thư sẽ là công dã tràng.
Loại người này, đều là người nhẫn tâm.
Bọn họ hung ác với người khác, với bản thân mình còn ác hơn.
Nếu là người bình thường, đối mặt với Thiên Đình, đã sớm đầu hàng ngoan ngoãn phối hợp.
Sớm đã bị Thiên Đình làm cho tuyệt vọng.
Nhưng Vương Bác Thần không tuyệt vọng, ngược lại vẫn muốn tìm cơ hội đánh chết Thiên Đình.
Đây là một tên điên!
Tên điên giống như mấy lão già ở Thiên Đình.
Không, từ một góc độ nào đó, Vương Bác Thần còn điên cuồng hơn!
Vì có thể báo thù, cậu ta dám chủ động đến tìm tiểu thư hợp tác, còn định chủ động ra tay với Thiên Đình.
Đây thật sự là một người điên.
Bị Thiên Đình dồn vào trong tuyệt cảnh, cậu ta vẫn có thể giữ vững lý trí, phát huy ưu thế của mình, loại người này, thật sự đáng sợ.
Một kẻ điên vô cùng tỉnh táo.
Dạ Anh Thư cảnh cáo nói: "Tùy anh, nhưng mà anh không được âm thầm ra tay với bà Ngô, nếu không sự hợp tác của chúng ta tùy thời chấm dứt." Vương Bác Thần cười nói: "Bạn học cũ, cô vẫn không tin tôi sao? Cô cứ yên tâm đi, nếu như bà Ngô chết, tôi chịu trách nhiệm, được chưa?"
Xùy!
Nghe như vậy, hai tay bà Ngô run lên, may là bà ta phản ứng nhanh, vội vàng đạp phanh lại, nếu không đã va phải xe bên cạnh rồi.
Bà Ngô vội vàng che giấu nội tâm sợ hãi của mình nói: "Tiểu thư, cậu Vương, ngại quá, vừa rồi không chú ý."
Vương Bác Thần vẫn giữ nụ cười, nói: "Lái xe cẩn thận là được."
Dạ Anh Thư truyền âm cho bà Ngô nói: "Trước khi Vương Bác Thần tìm được hộ pháp Thiên Bại và thần sứ Thần, bà trước không nên ra ngoài, cũng không nên một mình ở cùng với Vương Bác Thần."
Cô ta thật sự lo lắng tên điên Vương Bác Thần này, sẽ ra tay với bà Ngô.
Bà Ngô vội vàng đồng ý, quyết định sau này đánh chết cũng không ra ngoài.
Ai biết cái tên điên Vương Bác Thần này, có thể thật sự xuống tay với bà ta hay không.
Bà ta biết ba người Triệu Long, bà cụ Triệu, Triệu Hồng nhà họ Triệu cuối cùng chết thế nào.
Lúc ấy Vương Bác Thần nói với ba người bọn họ, giết chết hai người thì có thể sống, bà cụ Triệu dùng dao tự tay chém chết con trai và cháu gái mình, nhưng cuối cùng bà ta cũng chết.
Nếu như Vương Bác Thần thật sự muốn giết mình, bà Ngô không cảm thấy mình có thể sống sót.
Ngay cả tiểu thư cũng bảo mình không nên ra ngoài, bà Ngô đương nhiên sẽ không mang mạng mình ra cược.
Vương Bác Thần cũng không thèm để ý trong lòng hai người bọn họ nghĩ thế nào.
Nếu như bà Ngô nói thật thì thôi, nếu như là giả, vậy anh không có khả năng tha cho bà Ngô.
Về phần ra tay lúc nào, thì nói sau, ít nhất cũng phải đợi anh đứng vững gót chân ở cổ tộc ẩn thế bên này.
Chờ lúc đến nơi, Vương Bác Thần và Dạ Anh Thư xuống xe, bà Ngô mới phát hiện lưng của mình ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất