Vị hôn phu của Dạ Anh Thư tôi vậy mà lại trở thành con rể ở rể của người khác.
Mặc dù lúc trước Vương Bác Thần là được Triệu Thanh Hà cứu khi bị thương nặng, để che giấu thân phận, tránh khỏi sự truy sát của nhà họ Lý, không thể không ở rể.
Tuy nhiên, không thể tha thứ.
Vị hôn phu của Dạ Anh Thư tôi trở thành con rể ở rể, chẳng lẽ không phải là đánh vào mặt Dạ Anh Thư tôi sao?
Thà làm con rể ở rể của nhà người khác cũng không đợi tôi tiến hành hôn ước, quả thực là đáng ghét.
Hừ, nếu anh thích làm con rể ở rể như vậy, tôi sẽ để anh làm thêm một lần nữa.
Dạ Anh Thư cười với vẻ lạnh lùng u ám.
Bà Ngô nhìn thấy mà sởn tóc gáy.
Bà ta thật lòng hy vọng Vương Bác Thần đừng tới, tiểu thư quả thật quá đáng sợ rồi.
Mặc dù bà Ngô không đoán được ý nghĩ thực sự của tiểu thư nhưng nụ cười quỷ dị của tiểu thư lúc này lại khiến bà ta cảm thấy rùng mình.
Cổ tộc ẩn thế ở chỗ nào, không ai biết cả.
Vương Bác Thần chỉ có thể đợi Dạ Anh Thư đến đón mình.
Dạ Anh Thư bảo Vương Bác Thần đợi ở sân bay Lan Thành ở phía tây Nước R, một giờ sau, Dạ Anh Thư dẫn theo bà Ngô khoan thai đi tới.
Nếu không phải vì hợp tác, Vương Bác Thần thực sự không muốn gặp lại ả ma nữ Dạ Anh Thư này.
Dạ Anh Thư nhìn thấy Vương Bác Thần, đôi mắt sáng lên, tỏ ra có chút phấn khích.
"Bạn học cũ, chúng ta lại gặp nhau rồi, lần trước lặng lẽ rời đi bỏ lại tôi một mình, bây giờ lại chủ động đến tìm tôi rồi?"
Dạ Anh Thư cười khẩy, nói.
Vương Bác Thần không muốn nói lại chuyện cũ chút nào, tức giận nói: "Nói đi, điều kiện cụ thể của cô là gì?"
Dạ Anh Thư nháy mắt với bà Ngô một cái, bà Ngô xuống xe để tránh nghi ngờ, lúc này Dạ Anh Thư mới chậm rãi nói: "Sao, nóng lòng muốn làm người đổ vỏ như vậy sao?"
Vương Bác Thần không kiên nhẫn nói: "Hợp tác thì hãy tỏ ra thành ý nên có, nếu cô chỉ muốn sỉ nhục tôi thì cô thành công rồi. Tin nhắn mà cô gửi cho tôi mặc dù có chút lý nhưng vạn sự đều có khả năng, tôi không tin ngoài cô ra tôi không tìm được người hợp tác nào khác, có điều là điều kiện sẽ hà khắc hơn một chút mà thôi."
Dạ Anh Thư xoa xoa bụng của mình, nói một cách kỳ quái: "Ô, Vương đại thần chủ vẫn còn nóng nảy? Haha."
Nhìn thấy sắc mặt xanh đen của Vương Bác Thần, trong lòng Dạ Anh Thư càng thêm đắc ý, nói: "Được rồi, không chọc anh nữa, nói đùa chút mà thôi. Trước tiên hãy nghe ý tưởng của tôi."
Lúc này, sắc mặt của Vương Bác Thần mới cải thiện một chút.
Dạ Anh Thư lãnh đạm nói: "Hiện tại, cho dù sức mạnh của anh hay là sức mạnh của cổ tộc ẩn thế chúng tôi, đều không thể chống chọi với
Thiên đình. Anh và đám người Hàn Đỉnh không muốn bị Thiên đình khống chế, đại đa số người của cổ tộc ẩn thế chúng tôi cũng không muốn, chỉ là không có năng lực phản kháng, Thiên đình quả thực quá mạnh rồi. Mà anh hiện tại dự định tìm kiếm cửa đột phá từ phía cổ tộc ẩn thế, anh nghĩ phía bên Thiên đình sẽ không nghĩ tới sao? Nếu bọn họ ngu xuẩn như vậy, sớm đã bị người ta giết chết rồi."
Mặc dù Vương Bác Thần không có ấn tượng tốt gì về Dạ Anh Thư, nhưng lúc này cũng phải đồng ý với kiến giải của Dạ Anh Thư.
Trong ánh mắt Vương Bác Thần lóe lên một tia tinh quang: "Ý của cô là, dương đông kích tây?"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất