Con đường phía sau nên đi như nào, mấy người đã thương lượng đại khái.
Điều mấu chốt nhất vẫn nằm ở Vương Bác Thần, thực lực tổng thể có thể tăng lên không thì phải xem Vương Bác Thần có thể lẩn được vào cổ tộc ẩn thế hay không.
"Tiếp theo chúng ta phải cẩn thận, Hắc Tôn giả đã chết, bên phía Thiên Đình nhất định sẽ không để yên."
Cổ Nhật Long nhắc nhở.
Lần này nếu không phải Vương Hạo bỏ ra cái giá thiêu đốt sinh mệnh lực, giết chết một nhóm, Vương Bác Thần lại thức tỉnh thần huyết, giết chết Hắc Tôn giả.
Chỉ sợ không có hy vọng sống sót.
Những người như Hắc Tôn giả và Thần sứ số 10 không ai có thể đối kháng.
Tuy bỏ ra sinh mệnh cũng có thể đối kháng một chút, nhưng không thể lần nào cũng như vậy.
Lần này Vương Hạo đã trả giá bằng sinh mạng, Vương Bác Thần vào thời khắc cuối cùng thức tỉnh thần huyết.
Vậy lần sau thì sao?
Ai tới ngăn chặn?
Thần huyết của Vương Bác Thần thức tỉnh là không thể khống chế.
Hắc Tôn giả đã chết, bên phía Thiên Đình tất nhiên sẽ không để yên.
Đây là vấn đề nghiêm trọng nhất, một khi bên phía Thiên Đình làm khó, không ai có thể cản được.
"Bên phía Thiên Đình, trước mắt vẫn chưa biết đám Hắc Tôn giả đã chết nhỉ? Hơn nữa theo bọn họ, với thực lực của chúng ta không phải là đối thủ của những người Hắc Tôn giả?"
Vương Bác Thần hơi nheo mắt lại, lạnh nhạt nói.
Những người chợt sững người.
Ngược lại Mộc Sơn phản ứng nhanh nhất, không biết ngại mà cười nói: "Ý của cậu là ném cái họa này đi, tìm người tới gánh họa?"
Vương Bác Thần gật đầu: "Không sai, tôi quả thật có suy nghĩ ở phương diện này, chỉ là tìm ai gánh họa này? Hơn nữa ai hoặc thế lực nào có thực lực này, khiến Thiên Đình cảm thấy cái chết của đám Hắc Tôn giả là bình thường?"
Điều này quả thật khiến người ta đau đầu.
Thiên Đình đã vô cùng mạnh, sẽ có ai hoặc thế lực nào có thể có lực lượng như này để đối kháng với Thiên Đình, hơn nữa cảm thấy cái chết của đám người Hắc Tôn giả là hiển nhiên?
Nhìn khắp thế giới, ai có thể đối kháng với Thiên Đình?
"Nếu là cổ tộc ẩn thế thì sao?"
Ánh mắt của Khương Lạc Trần cháy rực, nói.
Vương Bác Thần lắc đầu, thở dài nói: "Cổ tộc ẩn thế có lẽ có lực lượng như này, nhưng cổ tộc ẩn thế dám đối chọi với Thiên Đình sao? Nhưng tôi cảm thấy trong cổ tộc ẩn thế chắc chắn có đối tác hợp tác của chúng ta, nhưng Thiên Đình quá mạnh, những người đó hiện nay chắc sẽ không mạo hiểm ra mặt thay cho chúng ta. Bên phía Thiên Đình, chắc chắn cũng biết những điều này."
Phải.
Ai cũng biết, bên phía cổ tộc ẩn thế cũng sẽ có người ngứa mắt Thiên Đình.
Nhưng Thiên Đình đè trên đỉnh đầu cổ tộc ẩn thế mấy nghìn năm, bọn họ càng biết rõ sự mạnh mẽ của Thiên Đình.
Cho dù có người muốn phản kháng, nhưng sẽ không ra tay vào lúc này.
Không vì cái gì khác, chỉ vì đám người Vương Bác Thần vẫn quá yếu, không có tư cách để bọn họ ra tay.
Bên phía Thiên Đình cũng hiểu đạo lý này.
Vậy nên họa này không quăng lên đầu cổ tộc ẩn thế được.
Mộc Sơn cười nói: "Chúng ta cần gì cứ phải tìm một thế lực đứng ra? Nếu chúng ta có mục đích ném hoạ đi, khả năng sẽ dẫn tới sự nghi ngờ
của Thiên Đình"
Lời này vừa dứt, mọi người đều hiểu.
Đều là một đám lão hồ ly, chỉ cần hơi nhắc nhở thì nghĩ thông.
Chỉ có Cổ Nhật Long vẫn có chút nghi ngờ không hiểu, nhưng cũng ngại hỏi, tránh bị đám khốn kiếp này xem thường.
Vương Bác Thần gật đầu cười nói: "Là đạo lý này, chúng ta chỉ cần không thừa nhận là được, dù sao không phải chúng ta làm. Còn là ai làm,
Thiên Đình mạnh như vậy, bản thân bọn họ lẽ nào không tìm ra? Chúng ta đâu có thực lực giết Hắc Tôn giả chứ."
Khương Lạc Trần cười nói tán thành: "Có đạo lý."
Mấy người cười đầy thâm ý.
Cổ Nhật Long cũng cười theo, chỉ là cười có hơi chột dạ.
Mẹ kiếp, những tên khốn này rốt cuộc lại nói cái gì thế?
Cổ Nhật Long mắng thầm: "Fuck, thằng cháu Quách Đỉnh này lẽ nào cũng hiểu? Chỉ mình không hiểu?"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất