"Nói vậy, chứng tỏ Thiên Đình không biết gì về sự thức tỉnh của thần huyết Hiên Viên tộc, cho nên mới nóng vội, làm ra chuyện mất trí như vậy.
Mộc Sơn suy luận: "Theo suy đoán của chúng tôi, tuổi thọ của một số người trên Thiên Đình sắp hết, nên họ không đợi được nữa. Nếu vậy, chúng ta có thể lợi dụng
sự thức tỉnh của thần huyết Hiên Viên tộc giết chết một số người. Chỉ là chúng ta không biết điều kiện để đánh thức thần huyết Hiên Viên tộc là gì."
Trước đó, mọi người đoán là do tâm trạng kích động.
Nhưng suy nghĩ kỹ lại thì rõ ràng không phải.
Nếu là do tâm trạng kích động thì thần huyết Hiên Viên tộc của anh đã thức tỉnh từ lâu rồi.
Hơn nữa, trước đó Vương Bác Thần đã chịu sự kích thích không hề nhỏ, tâm trạng đã dao động đến đỉnh điểm.
Nhưng vẫn không đánh thức được thần huyết.
Hay nói cách khác, mấy ngày trước thần huyết Hiên Viên tộc thức tỉnh chẳng qua chỉ là ngẫu nhiên, chứ không phải do Hắc Tôn giả kích thích.
Vương Bác Thần cũng cau mày, trầm giọng nói: "Lúc ấy, đúng là tôi rất kích động, nhưng không hề cảm nhận được cơ thể có biến đổi gì, cho dù là huyết mạch hay ý thức. Nó thức tỉnh mà không hề báo trước, hoàn toàn khác với sự thức tỉnh của dị huyết nhà họ Vương. Khi dị huyết nhà họ Vương thức tỉnh, tôi có thể cảm nhận được một cách rõ ràng, máu trong cơ thể sẽ biến hóa, đầu tiên là từ huyết dịch, sau đó lan ra xương cốt. Nhưng thần huyết Hiên Viên tộc thì không có bất cứ sự báo trước nào."
Đây là vấn đề khiến người ta đau đầu.
Muốn lợi dụng sự thức tỉnh của thần huyết Hiên Viên tộc để đối phó với Thiên Đình rõ ràng là chuyện không thực tế.
Ai biết khi nào thì nó thức tỉnh?
Khương Lạc Trần gật đầu nói: "Đúng vậy, nếu do tâm trạng kích động mà thức tỉnh thì đã là dị huyết của nhà họ Vương, chứ không phải thần huyết Hiên Viên tộc. Hoặc nếu tâm trạng kích động thực sự đánh thức được nó thì lẽ ra cả hai loại đã cùng được đánh thức."
Mọi người đều trầm tư suy nghĩ nhưng vẫn không có manh mối nào.
"Tạm thời gác chuyện này sang một bên, tôi có chuyện khác muốn bàn cùng mọi người."
Ánh mắt của Vương Bác Thần trở nên sắc bén.
Mọi người đều căng thẳng, biết Vương Bác Thần định chủ động tấn công.
Quả nhiên, Vương Bác Thần nói: "Tôi định đến Cổ Tộc Ẩn Thế trước, sau đó mặt đối mặt với Thiên Đình, lực lượng của chúng ta quá mỏng, không phải đối thủ của
họ. Tôi sẽ tiếp xúc với Cổ Tộc Ẩn Thế trước xem có lấy được chút công pháp gì để tăng thực lực của chúng ta không. Nghĩ cách kéo Cổ Tộc Ẩn Thế về phe mình, tôi không tin tất cả mọi người đều muốn thành thần."
Cổ Nhật Long và Mộc Sơn nhìn nhau, không phải họ chưa từng thử qua cách này, nhưng rõ ràng là đều thất bại.
Nếu không họ đã không bị kẹt trong Siêu Phàm cảnh nhiều năm như vậy.
Mộc Sơn lo lắng hỏi: "Tỉnh hình bên Cổ Tộc Ẩn Thế rất phức tạp, chưa chắc đã đồng ý hợp tác với chúng ta. Bọn họ và Thiên Đình có dây mơ rễ má từ lâu, tôi nghi ngờ cao thủ của Thiên Đình hiện nay chính là người của Cổ Tộc Ẩn Thế trước đó."
Cổ Nhật Long đồng tình: "Chuyện này là có thật, tôi còn nghi Cổ Tộc Ẩn Thế chính là gia tộc do những người đó của Thiên Đình tạo ra, nếu không họ đã không có quan hệ mật thiết với Thiên Đình như vậy. Dĩ nhiên cũng có thể có một số gia tộc cổ xưa, nhưng những gia tộc này nhất định đã bị Thiên Đình khống chế, huống chi còn có số lượng Cổ Tộc Ẩn Thế chúng ta biết rất ít. Một số khác, đến chính họ cũng không biết rõ lắm."
Vương Bác Thần cũng biết những điều này, một thời gian trước, Dạ Anh Thư đã đưa cho anh một số tài liệu, trong đó có nhắc đến vấn đề này.
Nhưng cho dù là vậy, anh cũng phải thử.
trước vũ khí."
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất