Dương Bách Xuyên cũng không hấp tấp lao thẳng vào. Hắn biết giữa ba phòng của Cơ gia thế nào cũng phải phân cao thấp. 

 

 

Lúc này tuy chưa ra tay, mới chỉ đang giằng co, nhưng từ lúc đôi bên trở mặt, mọi chuyện đã rơi vào thế bế tắc. Tiếp theo chắc chắn sẽ là giai đoạn tranh đấu. 

 

Hắn chỉ cần bảo vệ tiểu sư tỷ là đủ. 

 

Đúng lúc đó, gia gia của tiểu sư tỷ là Cơ Vô Mệnh nói: "Đánh giá năm xưa của lão tổ về ngươi thật sự không sai. Ngươi là một kẻ phản cốt bẩm sinh, năm đó ta không nên mềm lòng, đáng ra phải phế ngươi ngay lúc ấy.” 

 

Cơ Vô Mệnh nhớ lại chuyện xưa, sau khi lão tổ phát hiện Cơ Vô Tâm lén tu luyện bí pháp cấm của gia tộc, pháp môn Âm Dương Lôi Đình. Theo gia quy thì lão ta phải bị phế bỏ. Nhưng nể tình đồng tộc đồng bối, lão đã cầu xin lão tổ, chỉ trục xuất Cơ Vô Tâm khỏi dòng chính, trả lão ta về nhị phòng. 

 

Cơ Vô Tâm vốn thuộc về nhị phòng, nhưng vì thiên phú xuất sắc nên từ nhỏ đã gia nhập dòng chính. 

 

Không ngờ đến giờ lại hóa thành tai họa. 

 

Sau khi bị đưa ra ngoài, Cơ Vô Tâm tự thành lập một quốc gia, đích thân gây dựng thành Đế quốc Cơ thị cường thịnh nhất trong thế giới Tán Tiên. Vốn chuyện đó cũng chẳng có gì xấu, dẫu sao lập quốc cũng có lợi cho dân, nên lão cũng không giám sát Cơ Vô Tâm. 

 

Giờ xem ra, bao năm qua Cơ Vô Tâm vẫn không hề yên phận, không những tiếp tục tu luyện pháp môn Âm Dương Lôi Đình, lão ta còn tự sáng chế ra những công pháp tu luyện tà ác. 

 

Lão tổ từng dặn, nếu không tìm được quyển còn lại của pháp môn Âm Dương Lôi Đình thì tuyệt đối đừng tu luyện quyển đầu. Một khi thiếu thì người tu luyện pháp môn này sẽ hóa thành tà đạo. 

 

Lời cảnh báo của lão tổ đến nay vẫn còn như in. Lão đã tuân thủ, nhưng Cơ Vô Tâm thì không. Giờ xem ra, ngay cả tam phòng cũng đã bị lão ta kéo vào vũng lầy. 

 

Tên Cơ Vô Tâm này đáng chết vạn lần. 

 

Nghe xong những gì Cơ Vô Mệnh nói, Cơ Vô Tâm cười lớn: "Đến đây, đến đây! Hôm nay để ta lĩnh giáo xem thử bản lĩnh của lãnh tụ Cơ gia. Cũng để ngươi nếm thử sự lợi hại của pháp môn Âm Dương Lôi Đình do ta lĩnh ngộ rồi sáng tạo thêm sau bao năm.” 

 

Ta sẽ phế bỏ ngươi, cho con cháu Cơ gia thấy ai mới là lãnh tụ thực sự. Vị trí ngươi đang chiếm vốn là của ta, hôm nay ta sẽ lấy lại." 

 

Cơ Vô Mệnh chỉ lạnh lùng nhìn Cơ Vô Tâm, không nói thêm gì nữa. Ông nhìn về phía Cơ Vô Họa, lãnh tụ tam phòng: “Lão tam, ngươi không có gì muốn nói với ta sao?” 

 

Cơ Vô Họa run lên, trong mắt lóe qua một tia do dự, rồi bỗng trở nên kiên quyết: "Vô Mệnh đại ca, ta… ta chẳng còn gì để nói. Tuy tư chất của ta bình thường, nhưng ta cũng muốn đột phá Thiên Tôn thông ngộ. Nhưng ngươi vẫn luôn nắm giữ chí bảo Cơ gia - Lôi Đình Thần Thạch, ngươi từng tạo điều kiện cho ta chưa? 

 

Tuy lão nhị làm việc cực đoan, nhưng lại giúp ta đột phá, giúp ta thành tựu cảnh giới Thiên Tôn thông ngộ, nên ta không còn gì để nói." 

 

Tuy trả lời Cơ Vô Mệnh, nhưng Cơ Vô Họa không dám đối diện với ánh mắt lão, trong mắt đầy vẻ hoảng loạn. 

 

Chỉ có Dương Bách Xuyên là hiểu lão ta đang sợ điều gì. 

 

"Ngươi… Ngươi làm ta quá thất vọng. Tuy tư chất của ngươi bình thường, nhưng khi ngươi đột phá thiên kiếp Thập Nhị Kiếp Tán Tiên, ta vẫn dùng Lôi Đình Thần Thạch giúp ngươi vượt qua. Còn về thông ngộ sau cấp Tán Tiên, ta đã nói rõ với ngươi rồi, Lôi Đình Thần Thạch hoàn toàn vô dụng, phải dựa vào chính mình, không thể cưỡng cầu. 

 

Nhưng mà ngươi… Ta muốn biết Cơ Vô Tâm đã dùng cách gì giúp ngươi bước vào cảnh giới Thiên Tôn? Ngươi nói đi…” Nói đến cuối, Cơ Vô Mệnh gầm lên. 

 

Cơ Vô Mệnh đối xử với lão tam không tệ, hơn nữa Cơ Vô Họa vẫn luôn quản lý tài nguyên Cơ gia. Không ngờ hôm nay lão ta lại bắt tay với lão nhị Cơ Vô Tâm để tạo phản, thực sự khiến Cơ Vô Mệnh quá thất vọng. 

 

"Ta… ta không thể nói." Cơ Vô Họa run rẩy. 

 

Ngay lúc này, Dương Bách Xuyên hít sâu một hơi, lên tiếng: "Không phải không thể nói, mà là không dám nói chứ gì.” 

 

Nghe vậy, mọi ánh mắt lại đổ dồn về hắn. 

 

Nói xong, Dương Bách Xuyên lấy ra ảnh thạch của Hồng Diệp Tiên Cung, vận dụng pháp lực, hình ảnh về nhân dược xuất hiện. 

 

Sau đó vang lên lời nói của Ngự Linh Tường. 

 

Ảnh thạch vừa hiện ra, tất cả người có mặt đều biến sắc. 

 

"Ầm ầm~" 

 

"Đáng chết!" 

 

"Cơ Vô Tâm, ngươi đáng chết!" 

 

Giây khắc này, cả ngươi Cơ Vô Mệnh nổ tung, lôi điện vờn quanh, sát ý đặc quánh, đôi mắt đỏ ngầu. Lão đã hiểu tường tận, gần như chẳng cần hỏi, không còn nghi ngờ gì, Hồng Diệp Huyết Liên chính là kiệt tác của Cơ Vô Tâm. 

eyJpdiI6ImlEN3ZYemE0VE9XZm9mcDh3SEpsNnc9PSIsInZhbHVlIjoibWJDY1J4ZHhxTUE1MFYrczJPM2M1TVBtU1A3THllaFFIOGdRaUs3dnB6cldBbWhZcnpSdlNuQ3BtTHBUV3JiNCIsIm1hYyI6ImNiYTg0M2JiOTQ1OGZhODYwZWNjZjIxYzkzOTNlZTBlNWQyMDk1Njc0MzdkNjBlZDAzNzFlNjUxNTUxMDZlYjkifQ==
eyJpdiI6IjZjazlMNDVrd3lzMllrY1VDRWw4a1E9PSIsInZhbHVlIjoidU5cL2lueTlxMndJdDRKOHlFbmpnQjBQSWxWWjlmd0VZK1N2XC8ydTFFb2Z3ZHVHS0FSUVAwZmlURVUxZ29Sc2N6TEo1ZStIOXZxRjdadHFUVzByWG9cL21NK3E3MHZLRVNrOVwvR2I4NGM4bUlWa1dPYnZ3bXlDTm9oMno4b0hYMzV3UEJLOWFPcml2Vm1DY3lEUWM3aEZiSzZCREh6dkNXWkVrMU9kTjFPQlVXR0VSYTlVS3pOalBxVlRGXC9lTlVuXC9PeHlpZHRJelVwQlpmc0NcL2NDSFF2MUlsQ3dvMGk2Y29weHRRc2d2N1BYOGRaNVpaRzBxZEdFOFhJM2tQVlNuMlZwdG90aDlYY2FrNTRHRnM0MXVTR0dCakNhUnZmbWpSeWFoSGFOVWp0NHFqVmtpd09UNWlaQ0tTcFdMVkp3WityZXRzelRkSWRIXC9jbFBwQWtYVlZtZXhVNGdhenptbmY4bFZMOFhvU1wvQ0JaVXBOc2tlU0kzMEh4MFY3cFpKWFZjTW9icVFkWTF4MjhLeEVOSE1FOGpwaUhueklJb1FnOFVkQ0EycHdEQUJDT3BjMFNwRUt5R1BvNCtiem1XSTdwTlV3QUVNREw3cW1XV2taQnlxazVDcmN5dk5vbVRTUHNHYW1UWXZPWkJuMU9ja09tNEZ0eGREc3VzM2poUE40RWk0aWJmMEJDejFcLzFUNE1FMnNOdmt2UkRHWlRZb1UxVDFrTVVhNnFPTjFwOGNcL2xmSlBDRnJnNkNCNWFnUkNybzNlRUl3RURTT0RZSlZsXC94S3lFWTVGaUdjU2xYbG15WVd5UUx4N3JBWDR4d0tNb0RuMFVCYkhrRyt2Rkw1N3M2TDJwYWIwNTZGalhVS05yWDl4ZVVGXC9NcllsNVd3T2pDbmsyTVlMdG5heis4UTZxY2tXUnByaHk2NzlwcGVJc0gwU3p0Nlk5Z2t0OXZEaTFubFRTd0ZKZz09IiwibWFjIjoiODU4N2M1MGZiNTc2MDJlNDM2NzBhZWI2NGVkYWFhYjAwNTQ4NmJlOWQyNmY5MzZlYjYwNWJjOWE5YWM3MmRiMiJ9

Ads
';
Advertisement
x