Bọn họ lấy mạng người thường để nuối trồng, chỉ cần không ngừng xuất hiện hạt giống thì có thể nuôi trồng vô số Huyết Liên tà ác để tu luyện, có thể nói là vốn một lời vạn.
Trên đời tiên nhân vô số, mà người thường thì lại càng nhiều vô kể.
Trong mắt nhiều tiên nhân người thường chỉ như kiến cỏ, bắt đến tu luyện tà công, không tốn chút sức lực.
Đáng sợ là, bây giờ hắn mới chỉ hiểu đại khái về tình hình của nhị phòng, không biết công pháp tà ác này có uy thực thế nào?
Chỉ xét một Hồng Diệp Tiên Cung, đã xuất hiện hơn hai mươi Tán Tiên cấp độ thập nhị kiếp, dù phần lớn chưa đạt Thông Ngộ nhưng nếu tu luyện tiếp, sớm muộn sẽ bước vào Thông Ngộ.
Vậy cả chi hai nhà họ Cơ, toàn bộ không gian Tán Tiên sẽ có bao nhiêu Tán Tiên thập nhị kiếp tu luyện tà pháp.
Hắn không biết, cũng không dám nghĩ tiếp.
Nhà họ Cơ ~
Đúng là một gia tộc thần bí.
Mong là hắn nghĩ nhiều.
Thu lại tâm tình phức tạp, Dương Bách Xuyên nhanh chóng cứu người, có hơn năm trăm người vẫn cứu được, Hồng Diệp Huyết Liên trong cơ thể chưa nảy mầm.
Mất hơn một canh giờ, Dương Bách Xuyên lấy hạt giống Hồng Diệp Huyết Liên trong cơ thể những người này, đánh thức họ, để họ rời khỏi hang động.
Trong đó có cha mẹ Tiểu Hoa Nhi, đối với những dược nhân còn lại, mặt Dương Bách Xuyên khẽ co giật, lát sau hắn vung tay, hỏa diễm vô tận.
Trong chốc lát đã thiêu sạch tất cả dược nhân.
Tất cả đều là mạng người nhưng đã mất đi ý thức, không khôi phục lại được. Nhưng hắn không thể để họ lại, bởi vì mỗi người là một Hồng Diệp Huyết Liên, đây là tội ác, không nên tồn tại trên đời.
Thiêu sạch hoàn toàn, đối với họ cũng là một sự giải thoát.
Nhìn đại sảnh trống rỗng hóa biển lửa, Dương Bách Xuyên siết chặt tay: “Hãy yên nghỉ, ta sẽ đòi lại công bằng cho các người.”
Hắn cũng xuất thân từ người thường, một đường tu luyện, nhưng chưa từng tùy tiện giết một ai, chưa từng coi mạng người thường như cỏ rác.
Bởi vì tất cả đều là sinh linh bình đẳng.
Nhưng lũ Tán Tiên đáng chết này lại…
Toàn bộ giới tu sĩ ai cũng biết người thường là nền tảng, dù yếu nhất nhưng bọn họ là linh của thế gian, căn cơ của đại đạo.
Thế gian chỉ có bảo vệ, không có sát hại.
Giết người thường là ác.
Người thường là đại đạo, giết đi sẽ bị trời phạt.
Trong lòng Dương Bách Xuyên tràn ngập bi thương, cũng chứ đầy sát ý.
Hai tay siết chặt, đưa ra một lời hứa.
Ngay khi hắn nói đòi lại công bằng cho những người thường, chín tầng trời phát ra một tiếng nổ vang.
Toàn thân Dương Bách Xuyên run lên, lại cảm nhận nguyên thần có thay đổi, nhưng không nói rõ được, hắn biết đây là thiên đạo cảm ứng.
Thiên đạo đã thừa nhận.
Đòi lại công bằng cho những người thường, thiên đạo công nhận.
Không gian trống rỗng vốn tràn đầy oán khí, lúc này dần tiêu tán.
Dương Bách Xuyên đột nhiên hiểu ra, thế nào là Tiên, thế nào là phàm?
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất