Dương Bách Xuyên sững người, hắn lập tức đáp: “Có tiền bối đi cùng, cầu còn không được.”
“Được ~” Lục Nhĩ gật đầu nói.
Hắn chắp tay: “Hiền đệ, vi huynh đi trước ~”
“Đại ca không đến Vân Môn ngồi chút sao?” Dương Bách Xuyên thấy Lục Nhĩ muốn đi, hắn hơi không nỡ.
“Thôi, ta muốn xuống hạ giới đi dạo, cũng muốn tới tinh không, ba ngàn năm sau gặp lại.” Lục Nhĩ vẫn rất quyết đoán, nói đi là đi.
“Đại ca bảo trọng.” Dương Bách Xuyên vẫy tay tiễn.
“Dương đạo hữu, bà lão này cũng nên đi rồi, ta giao Thu Nhi cho ngươi, nhưng Thu Nhi là người thừa kế của Quỷ Quật, ngươi phải trả lại cho ta đó ~” Hoàng Tuyền lão tổ trêu đùa nói.
“Tiền bối yên tâm, ta tôn trọng lựa chọn của Thu Nhi, chúng ta sẽ về Vân Môn trước, tiền bối có thể đến Vân Môn bất cứ lúc nào.” Dương Bách Xuyên cung kính cúi chào.
Hoàng Tuyền lão tổ cười rồi gật đầu với Thu Nhi, bà hóa thành một cơn gió mát rồi biến mất.
Chỉ còn lại hắn và Thu Nhi.
Hoàng Tuyền lão tổ không chia rẽ đôi uyên ương này, để bọn họ có không gian riêng.
“Thu Nhi, tỷ tỷ muội và Kiều Phúc đâu?” Dương Bách Xuyên không quên họ.
“Trước khi muội đi thì họ đang bế quan tu luyện, đợi sau khi xuất quan sẽ đến Vân Môn, muội đã dặn bọn họ rồi ~” Thu Nhi đáp.
Dương Bách Xuyên gật đầu: “Vậy ta yên tâm rồi ~”
Sau khi nói qua tình hình của nhau, Thu Nhi đột nhiên nói: “Tiên sinh đợi năm ngàn năm sau hãy đi Đăng Thiên Lộ được không?”
“Vì sao?” Dương Bách Xuyên sửng sốt.
“Sư phụ nói muốn đạt tới Thông Ngộ cửu trọng thiên cần năm ngàn năm, muội muốn đi cùng tiên sinh tới Đăng Thiên Lộ, không muốn tách ra nữa.” Thu Nhi nghiêm túc nói.
Dương Bách Xuyên bật cười: “Chuyện này để nói sau, năm ngàn năm đạt tới Thiên tôn, thiên phú này của Thu Nhi xứng đáng đứng đầu Vân Môn, không tệ, sau này là Quỷ Tiên Thiên Tôn, khá lắm.”
“Muội còn lâu mới là Quỷ Tiên Thiên Tôn, muội muốn làm Quỷ đế Tiên giới, tiên sinh đã nói rồi mà, muội rất thích danh hiệu Quỷ đế, hơn nữa lúc muội ở Quỷ Quật cũng thích họ gọi là nữ đế, hihi ~” Thu Nhi như một đứa trẻ được người lớn khen, nàng rất vui.
Dương Bách Xuyên nghe vậy thì ngẩn người, lão đầu từng dự đoán tương lai Thu Nhi sẽ là Quỷ đế cường đại của Tiên giới, trước kia khi cổ vũ Thu Nhi, để nàng chăm chỉ tu luyện, trở thành một Quỷ đế.
Không ngờ cô nhóc này lại xem là thật, không thích danh hiệu Thiên Tôn, mà lại tự phong cho mình danh hiệu Quỷ Đế, nữ đế.
Điều này khiến Dương Bách Xuyên vừa buồn cười vừa cảm động, trong lòng Thu Nhi, lời của hắn luôn như thánh chỉ.
Lúc này hắn nghe Thu Nhi nói: “Tiên sinh, thật ra thiên phú của muội không phải tốt nhất, sư phụ nói nữ tử ở Tiêu Dao Cung là người có thiên phú nhất, chín ngàn năm đã tới Thông Ngộ cửu trọng thiên, thậm chí còn không cần nhiều thời gian như vậy, tính ra cũng chỉ hai – ba ngàn năm.
Đúng rồi, lần này mọi người đánh Tiêu Dao Cung, thiên tài Khương Ly đó có xuất hiện không, hay là đã bị giết rồi?” Thu Nhi hỏi Dương Bách Xuyên, nàng nghe sư phụ Hoàng Tuyền lão tổ nhắc nhiều lần về thiên tài Khương Ly đã vạn năm không xuất hiện ở Tiêu Dao Cung, nay Tiêu Dao Cung diệt vong, không biết Khương Ly sống hay chết.
Dương Bách Xuyên nghe Thu Nhi nói vậy, hắn cũng nhớ lại thiên tài tên Khương Ly của Tiêu Dao Cung, nhưng bản thân hắn cũng không rõ, dù sao khi đánh Tiêu Dao Cung thì cũng có rất nhiều đệ tử chạy trốn, hắn cũng không ra lệnh đuổi giết, nhưng vẫn chết mấy vạn người.
Hắn lắc đầu: “Cũng có thể đã chết trong trận chiến, đừng nhắc tới người đó nữa, chúng ta tìm chỗ đi chơi đi ~”
Dương Bách Xuyên vừa nói vừa kéo tay Thu Nhi, thân hình cả hai biến mất, khi xuất hiện đã đứng ở một ngọn núi không tên.
Cả hai bắt đầu bày tỏ nỗi nhớ nhung.
Hai người ở lại ngọn núi này ba năm, Dương Bách Xuyên cũng khôi phục nguyên khí thương tổn từ trận đại chiến.
Lúc này, bọn họ mới chuẩn bị về Vân Môn.
Trong ba năm qua, chắc đại sư huynh cũng đã kết thúc cuộc chiến với tam đại thế lực ở Cửu Trọng Thiên.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất