Đòn tấn công của tam đại Thiên Tôn đánh tới nhưng bị sức mạnh của thần điện Càn Khôn chặn lại, Dương Bách Xuyên không ngờ lớp phòng ngự đó bị xuyên qua rồi rơi xuống hư ảnh cây đại thụ. 

 

 

Trán hắn toát mồ hôi lạnh. 

 

Không ngờ sức mạnh của thần điện Càn Khôn lại không chặn được, nhưng ngẫm lại cũng không có gì lạ, dù sao thì năng lượng của thần điện cũng rất thuần túy, lực lượng của tam đại Thiên tôn lại rất quỷ dị, không có tác dụng cũng là điều dễ hiểu. 

 

Nhưng lát sau, đòn tấn công bị cây đại thụ chặn lại. 

 

Trong lòng Dương Bách Xuyên thở phào, hắn bình tĩnh lại chuẩn bị phản đòn. Hắn đột nhiên nghĩ ra một ý, kích hoạt sức mạnh cắn nuốt của bình Càn Khôn. 

 

Quả nhiên không làm hắn thất vọng, lực nuốt của bình Càn Khôn vẫn bá đạo như xưa, bắt đầu cắn nuốt sức mạnh của đòn tấn công kia. 

 

Chỉ trong giây lát đã hấp thụ một cách sạch sẽ. 

 

“Phản công cho ta ~” 

 

Dương Bách Xuyên cười lạnh, nhìn thấy ở phía xa, tam đại Thiên tôn đang trợn tròn mắt, có lẽ ba lão già kia không ngờ hắn không chỉ đỡ được đòn tấn công của bọn họ mà còn nuốt chửng luôn lực lượng đó. 

 

“Đạo thụ xuyên trời, mở~” 

 

Dương Bách Xuyên gầm lên. 

 

Lát sau, mười cây đại thụ xung quanh hắn tỏa ra ánh sáng rực rỡ rồi biến lớn. 

 

“Ầm~” 

 

Trận Tam Tài do Thiên Tôn bày ra vỡ vụn. 

 

“Chạy nhanh~” 

 

Lôi Dã liên tục thay đổi sắc măt, lão biết không áp chế được Dương Bách Xuyên, tên tiểu tử này quá tà môn, đó là công kích mạnh nhất của ba người họ, cấm thuật vượt xa Tiên pháp, vậy mà lại bị hắn ta nuốt chửng, không chạy thì bọn họ sẽ xong đời. 

 

Hai người kia không cần nhắc cũng biết sự đáng sợ của Dương Bách Xuyên, vút vút vút, ba người hóa thành ba luồng sáng, gần như xuyên qua không gian để chạy trốn. 

 

Dương Bách Xuyên để họ chạy mới lạ ~ 

 

“Muốn chạy, muộn rồi ~” 

 

Dương Bách Xuyên đứng tại chỗ, hai tay vung về hướng ba người chạy trốn... 

 

“Sức mạnh thiên địa mặc ta sử dụng, đóng.” 

 

Dương Bách Xuyên gầm lên, cơ thể tỏa ra ánh sáng đầy màu sắc, lan tỏa khắp nơi. Hắn sở hữu sức mạnh của mười loại năng lượng có thể cộng hưởng với đất trời. 

 

Lần này năng lượng đó hoàn toàn bùng nổ, cảm ứng được pháp tắc của mười loại thuộc tính. 

 

Một chữ đóng! 

 

Biển Tinh Không tĩnh lặng. 

 

Từng gợn sóng. 

 

Tam đại Thiên tôn lập tức dừng bước, cơ thể chậm lại. 

 

“Phụt ~” 

 

Phụt ~” 

 

Phụt ~” 

 

Vẻ mặt của bọn họ trở nên vô cùng hoảng sợ, cả ba không hẹn mà cắn đầu lưỡi, đốt cháy máu trong cơ thể. 

 

Không thiêu đốt không được, ai mà ngờ Dương Bách Xuyên lại khủng bố như vậy, hắn còn phong tỏa được biển Tinh Không? 

 

Đây không phải là lực lượng mà Thiên Tôn có thể làm được? 

 

Sau khi đốt cháy tinh huyết, cơ thể ba người khôi phục bình thường, tiếp tục chạy trốn… 

 

Nhưng sự chậm trễ ngắn ngủi này đã để Dương Bách Xuyên đánh dấu họ bằng lời mời gọi của thần chết. 

 

“Chết đi ~” 

 

Dương Bách Xuyên gầm lên, mười cây đại thụ hợp làm một, cuối cùng phân thành ba luồng sáng, như một mũi tên đuổi theo ba người. 

 

“Ầm ầm ~” 

 

Một tòa tiên sơn trong tinh không trực tiếp nát vụn. 

 

Dương Bách Xuyên phóng ra ba luồng sáng, đây chính là sức mạnh căn nguyên bên trong đạo thụ, có thể đuổi giết nghìn vạn trượng, càng lúc càng lớn, lao thẳng đến chỗ tam đại Thiên tôn. 

 

“Ầm ầm ầm...” 

 

Biển Tinh Không có vô số tiên sơn, bị ba luồng sáng của Dương Bách Xuyên đâm trúng dẫn đến nổ tung. 

 

Chỉ trong nháy mắt, ba luồng sáng này đã phá hủy không dưới nghìn ngọn tiên sơn, cuối cùng đánh chúng ba Thiên tôn. 

 

“A...” 

 

Sau tiếng kêu thảm thiết, tam đại Thiên tôn biến mất trong tinh không, ba luồng sáng của Dương Bách Xuyên cũng tiêu tán, hoàn thành sứ mệnh. 

 

“Phù…” 

 

Dương Bách Xuyên thở phào nhẹ nhõm, sắc mặt tái nhợt. Vừa rồi hắn gần như vận dụng toàn bộ sức mạnh để khống chế ba luồng sáng giết chết tam đại Thiên tôn. 

 

Uy lực vượt quá sức tưởng tượng, nhưng cũng tiêu hao toàn bộ năng lượng của hắn, thần hồn hao tổn, hắn kiệt sức, trước mắt tối sầm, cơ thể rơi thẳng xuống. 

 

Xa xa bên dưới, trên dãy núi Tiêu Dao, Hoàng Tuyền lão tổ vung tay, một luồng sáng tiến thẳng vào tinh không, kéo Dương Bách Xuyên đang kiệt sức về phía mình. 

 

“Trò giỏi hơn thầy, có hi vọng lên Đăng Thiên Lộ, vươn tới Thiên giới ~” 

 

Hoàng Tuyền lão tổ thở dài, ánh mắt lóe lên tia sáng. 

eyJpdiI6IlNsMHFWTkw4ZXF6XC8xZWowdkV4bmVnPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImtRVmFKbW5ZYzVEXC9ZSStPSWo3ZHlCTFZncHFZXC80V0hUMG9idkN1ZHNmSFM2VXNmQ1wvXC93Nlp2ZjQyMHR6SjlNIiwibWFjIjoiNDI2YjEyMTViOGYyODE1MjEwZWZjZTUwNzg5ZDdkM2NkYzk3Zjk5Y2NjNGIwNGUwMWE3ODczODE0MWNhOGY1MiJ9
eyJpdiI6IlBvYm90TkZTTWV2RTVcL1kySitPTytnPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImJIeFwvaEdPdHk1MlwvUWNkOWJhZVBMXC9QYlhDXC9iaUhsaHFuT0dMdXowV2dvZmNXVlo1WU5wM2kzV21cL3drcXhQeDdcL3ZWVUtET0YzUTBkOHlwaDFjazVoeHNORFlpNCtlbTBmVktZSmhXOE0ycnZVZG9EUVNJT1hqcWlDYlc3WlBLUitrWUFpYnFuQ3MzOHU5RmJSWWQrQWJhblVEaWlFa0NjZzVFbkQ3d005WEdQbHpLK0xtc3EwSzVmaVwvaXFjeHZ1K0pJQVRaQkNaY2NFSHZmUHVpanlodExEeWZ3Y2xKV0NpRDVHbStSblVnPSIsIm1hYyI6ImQ2OWFjNWFlMmQyZjQ3Y2FjYmJkODQwZDAxODc2ODk3M2FiMTFjOWRlMThmYjljOTgzYzdjNTY4MmRkMGY0MmYifQ==

Ads
';
Advertisement
x