Lời này khiến sắc mặt của ba vị Thiên tôn tái mét, nói nửa ngày mà bà già này vẫn muốn ra tay, đệ tử của bà ta rõ ràng là nhân tình của Dương Bách Xuyên, nếu hắn ta đánh với bọn họ thì đệ tử kia đương nhiên cũng không ngồi yên, vậy thì Hoàng Tuyền lão tổ chẳng phải vẫn sẽ ra tay hay sao?
Đúng là bắt nạt người quá đáng.
“Haha, nếu tiền bối đã nói như vậy thì ba người vãn bối chúng ta cũng không lời nào để nói.” Giọng Lôi Dã lạnh xuống, trong lòng lão nghĩ, Hoàng Tuyền lão tổ có thể mạnh đến đâu?
Cảnh giới cao nhất Tiên giới chính là Thông Ngộ cửu trọng thiên đỉnh phong, ba bọn họ đều đạt tới cấp độ này, cùng lắm thì đánh một trận.
Dương Bách Xuyên suýt nữa cười ra tiếng, nhưng hắn có nguyên tắc của mình, trận chiến hôm nay không chỉ là ân oán cá nhân mà là sắp xếp một trật tự mới.
Vậy nên hắn nói: “Thu Nhi, muội đừng ra tay, trận chiến hôm nay để ta tự giải quyết, muội và Lục Nhĩ đại ca chỉ cần cứu Cá Chạch và thú Vân Lôi là được, ta đang chiến đấu cho bản thân mình, vì sư phụ vì Vân Môn. Ta là môn chủ Vân Môn, muội hãy đứng ngoài trận chiến này.
Hắn từ chối Thu Nhi, cũng có nghĩa là từ chối Hoàng Tuyền lão tổ. Hắn có lòng tự trọng, cũng không muốn khiến Hoàng Tuyền lão tổ khó xử.
Tam đại Thiên tôn nghe xong thì bật cười, tiểu tử, xem ngươi chết thế nào.
“Tiên sinh ~” Thu Nhi lo lắng.
“Tin ta, tiên sinh nhà muội chưa bao giờ thua, haha ~” Dương Bách Xuyên cười lớn.
“Nha đầu, yên tâm đi, vị tiên sinh nhà con đến vi sư cũng không nhìn thấu, nếu không có ý ngoài ý muốn thì sẽ có người gặp họa đấy. Thiên đường không đi lại cứ thích đâm đầu vào Địa ngục, nếu đã như vậy thì thuận theo tự nhiên đi, Tiên giới thật sự cần một trật tự mới rồi ~ Hoàng Tuyền lão tổ khuyên Thu Nhi.
Lúc này Ngô Mặc Thu cũng không nói nữa.
Dương Bách Xuyên nhìn Lục Nhĩ rồi gật đầu ra hiệu, hắn bước về phía trước, dưới mỗi bước đi đều xuất hiện một đóa sen đầy màu sắc, cơ thể hắn tỏa ra ánh sáng mười màu, tay kết ấn, khí tức không ngừng tăng lên, sau lưng xuất hiện bản mệnh thần tượng.
“Ba vị Thiên tôn, ta nói lại lần cuối, thả Cá Chạch và thú Vân Lôi ra, ta có thể tha cho các người một mạng.”
Ánh mắt hắn lóe lên ánh sáng mười loại màu sắc lấp lánh, như ngôi sao rực rỡ.
“Tiểu tử, ngươi không có tư các để chúng ta phải làm như vậy, giết hắn ~” Lôi Dã trầm giọng nói.
Dương Bách Xuyên biết ba người này đã quyết tâm, hắn hít sâu một hơi: “Vậy tiễn các ngươi lên đường, Thiên Tôn ta cũng giết được.”
Dứt lời, Dương Bách Xuyên gầm lên: “Thập phương không gian, vạn vật quy nhất, đại hóa vạn thiên, vây, trấn, phong ~”
Ba pháp ấn hoàn thành, trong tay hắn ngưng tụ thành ba phù văn mười màu, sau đó chúng phát nổ trong tinh hải.
Toàn bộ không gian tinh hải trở nên tĩnh lặng.
Vẻ mặt của tam đại Thiên tôn thay đổi, bọn họ phát hiện thân thể không cử động được, bị áp chế phong ấn. Bọn họ gầm lên, pháp lực dâng lên, bắt đầu giãy giụa.
Lực lượng này rất quỷ dị nhưng không làm khó được bọn họ.
Trong lúc họ phản kháng, Dương Bách Xuyên đã vung tay, tinh không nổ tung, hắn cưỡi thú bay vụt đi.
Dưới thân tam đại Thiên tôn, Cá Chạch và thú Vân Lôi không tự chủ bay tới.
Dương Bách Xuyên lật tay, đánh hai đạo pháp lực phong ấn lên người bọn chúng, bởi vì Cá Chạch và thú Vân Lôi bị bí pháp của đối phương khống chế, không phong ấn thì chúng sẽ tấn công.
“Cá Chạch dẫn bọn chúng xuống dưới, Thu Nhi, Lục Nhĩ đại ca, Hoàng Tuyền tiền bối, làm phiền các vị bảo vệ đệ tử Vân Môn ở phía dưới.” Dương Bách Xuyên đẩy Nghé Con và Vân Lôi Thú nói.
Hắn sợ khi chiến đấu ác liệt, tam đại Thiên tôn sẽ nổi giận, ra tay với đám đại sư huynh ở phía dưới.
Dương Bách Xuyên biết rõ cấp bậc của Thiên tôn sẽ bộc phát ra uy lực như thế nào.
Nhưng hắn có cách đối phó.
Bây giờ có Hoàng Tuyền lão tổ xuất hiện, giúp hắn không cần phải lo lắng phía sau, đương nhiên cũng cứu được Cá Chạch và thú Vân Lôi, cuối cùng không còn vướng bận gì nữa.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất