Khi hắn đang đau lòng, chuẩn bị dùng giọt nước Sinh Mệnh tử kim thứ tư cho cây liễu già, hắn đột nhiên phát hiện ra một thay đổi nho nhỏ.
Mặt đất đang rung chuyển nhẹ.
“Hả...?”
Có thay đổi rồi.
Quả nhiên, Dương Bách Xuyên dùng thần thức quét qua, hắn phát hiện dưới lớp bùn đất có vô số rễ cây đan xen đang chuyển động, tỏa ra khí tức năng lượng mờ nhạt.
Dương Bách Xuyên cuối cùng cũng yên tâm.
Hóa ra có phản ứng, nhưng lại bắt đầu thay đổi từ rễ cây.
Tuy chậm, nhưng vô số rễ cây đang chuyển động, hơn nữa còn đang từ từ lan tỏa lên thân cây.
Đây là một lần tái sinh, cuộc sống mới của cây liễu già.
Dương Bách Xuyên rất mong đợi sự thay đổi của lão Liễu.
Sau khi quan sát, Dương Bách Xuyên biết quá trình này cần thêm thời gian, vì vậy hắn đến bờ rìa đỉnh núi, thần thức mạnh mẽ trong nháy mắt bao trùm toàn bộ Vân Môn.
Lát sau, trong lòng hắn khẽ động, chín mươi giọt nước Sinh Mệnh xuất hiện.
Thần thức của hắn liên hệ với chín mươi đối tượng sử dụng nước Sinh Mệnh tử kim.
Bao gồm tất cả nữ nhân của hắn, mấy đứa con, bốn đệ tử, lão Phương, Trần Thất Tiên, Khâu Vân, hai sư huynh, tiểu sư tỷ Cơ Tử Hà, lão gia tử Đông Phương Hạo Thiên và huynh đệ Đông Phương Thiết Nhân, Đỗ Kiệt Bân, Mẫu Đơn nương nương, Lục Bằng Bân...Tất cả bọn họ không phải người có công lao khổ cực với Vân Môn thì cũng là người mà Dương Bách Xuyên thật lòng quan tâm.
Tất nhiên còn có Tiểu Phượng Hoàng, Chồn Nhỏ, Hầu Đậu Đậu, Tử Kim công công, Chuột Vương, Cá Chạch, mười một người của đoàn trưởng lão đã tiến vào Thông Ngộ nhất trọng thiên và một số đệ tử Vân Môn đã bước vào Thông Ngộ...
Hắn đã chọn ra chín mươi người, bởi vì nước Sinh Mệnh tử kim chỉ có nhiêu đó, trên người hắn còn đúng ba giọt.
Hắn dùng thần thức truyền âm cho từng người, bảo bọn họ uống rồi chăm chỉ tu luyện, có thể đạt được thành tựu tới đâu thì phải dựa vào cơ duyên của từng người.
Dương Bách Xuyên tin một ngàn năm sau, nhưng người đã uống nước Sinh Mệnh tử kim sẽ có thể nâng cao tiềm lực đến mức tối đa, tu luyện chăm chỉ, một giọt nước Sinh Mệnh không chỉ mang lại một cảnh giới nhỏ hay là một cảnh giới lớn.
Những gì có thể làm thì hắn đã làm, còn lại phải dựa vào bản thân bọn họ.
Hắn phát hiện, nước Sinh Mệnh tử kim không chỉ có hiệu quả tốt với Yêu tộc mà Nhân tộc cũng vậy.
Đây là một bảo vật vô cùng to lớn, nó không đơn giản chỉ chứa đựng sức sống.
Vung tay, chín mươi giọt nước Sinh Mệnh bay về các góc của Vân Môn. Phân tán đến tay từng người được Dương Bách Xuyên chọn.
Sau khi làm xong tất cả, Dương Bách Xuyên hạ lệnh bế quan, không có việc quan trọng thì không được làm phiền.
Mặt khác, lão Liễu đang trong quá trình hồi phục, hoặc nói đúng hơn là hấp thụ nước Sinh Mệnh tử kim, Dương Bách Xuyên cũng ngồi xếp bằng bắt đầu bế quan.
Cách tu luyện của hắn đã hoàn toàn thoát khỏi phương pháp bình thường, không ai có thể chỉ điểm, cũng không có gì để tham khảo, chỉ có thể tự mình tìm tòi tu luyện.
Nhưng hắn vẫn biết rõ một điều rõ ràng, đó là không nên liều lĩnh, hắn tự tin con đường mình đi là đúng đắn.
Cho tới thời điểm hiện tại, sau khi dung hợp mười loại sức mạnh trong cơ thể, hắn đã có hạt giống của mười thuộc tính kèm theo pháp tắc.
Bên trong Tiên tinh đã đạt tới trạng thái cân bằng.
Không hề xuất hiện bất cứ vấn đề gì, ngược lại hắn cảm thấy tu vi của mình đang không ngừng nâng cao.
Bởi vì có một thay đổi rất rõ ràng, mười hạt giống sức mạnh trong cơ thể đang không ngừng lớn lên, càng ngưng tụ càng tinh xảo.
Hắn đặt tên cho mười hạt giống lực lượng trong Tiên Tinh của mình là - Đạo chủng!
Hắn cảm thấy cái tên này rất phù hợp.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất