Bây giờ chỉ mỗi Quạ Đen đã dùng hết ba giọt, tuy đã nói có phải dùng bao nhiêu thì hắn cũng phải chữa khỏi cho Quạ Đen, chỉ cần hiệu quả là được.
Sự thật đã chứng minh là có hiệu quả, nhưng cũng không ngăn được việc hắn tiếc nước Sinh Mệnh tử kim.
“Quạ Đen, ngươi là ông nội của ta được chưa? Xin ngươi nhanh tỉnh dậy đi mà, đại gia à, ba giọt rồi đó, ta còn chưa nỡ dùng một giọt nào ~”
Dương Bách Xuyên kêu la thảm thiết.
Giống như đang cắt từng miếng thịt trên người hắn.
Đương nhiên, trong lòng hắn nghĩ dù là bao nhiêu giọt thì vẫn phải dùng, hắn đã nói sẽ giúp Quạ Đen bình phục.
Giọt nước sinh mệnh thứ ba đang được hấp thụ...
Lại một lần nữa tiêu hao hết sạch.
Ngoài miệng Dương Bách Xuyên lẩm bẩm chửi mắng, nhưng lại nghiến răng chuẩn bị lấy ra giọt thứ tư.
Nhưng đúng lúc này, một giọng nói vang lên.
“Đồ yếu gà, xem bộ dạng qủy hẹp hòi của ngươi kìa, thôi đi, lão tử không cần nữa.”
Đây chẳng phải giọng của Quạ Đen sao?
Dương Bách Xuyên run rẩy: “Quạ Đen, ngươi khôi phục rồi sao?”
Đau lòng vì nước Sinh Mệnh tử kim là một chuyện, nhưng Quạ Đen hồi phục quan trọng hơn bất cứ thứ gì.
“Ta dám không hồi phục sao? Nếu vẫn không tỉnh thì ngươi sẽ đau lòng chết mất...”
Quạ đen nói xong, ánh sáng chói mắt cũng tan biến, Dương Bách Xuyên nhìn thấy một Tam Túc Kim Ô đang tắm mình trong ngọn lửa màu vàng.
Nhìn vẻ bề ngoài khá tốt, khác hoàn toàn với trước đây.
Trên đầu của nó là lông vũ tự nhiên tạo thành mũ miện vàng, còn có ba chân, phần đuôi là chín chiếc lông vũ, mỗi chiếc có một họa tiết hình tròn giống như con mắt. Toàn thân lấp lánh ánh vàng, rực rỡ và chân thực hơn bất kỳ ánh vàng nào khác.
Chắc chắn là Quạ Đen đã tiến hóa.
Ngắm một lúc, Dương Bách Xuyên mới hoàn hồn: “Mẹ nó, Quạ Đen, có phải ngay từ giọt nước Sinh Mệnh tử kim đầu tiên ngươi đã khỏi rồi, còn cố tình lừa tiểu gia thêm hai giọt đúng không?”
“Hehe, ngươi cũng không đến nỗi ngốc lắm ~” Quạ Đen đắc ý nói.
“...” Dương Bách Xuyên cạn lời, một lúc sau hắn mới trợn mắt nói: “Xem như ngươi ác.”
Miệng thì nói vậy nhưng trong lòng hắn rất vui mừng, cuối cùng Quạ Đen cũng bình phục.
Điều này quan trọng hơn bất cứ thứ gì.
Hơn nữa nó còn trở nên mạnh hơn, xem như không uổng ba giọt nước Sinh Mệnh tử kim.
“Cái đồ yếu gà này, hình như ngươi khác trước rồi, Ồ...đợi đã, tiểu tử ngươi đã làm gì rồi? Sao bây giờ ta không nhìn thấu được ngươi nữa? Trong cơ thể ngươi có không dưới năm loại sức mạnh thuộc tính, ngay cả pháp tắc cũng có, không đúng, sáu loại...bảy loại...tám, chín...Trời ơi...mười loại...Là mười loại sức mạnh của thiên địa, mười loại pháp tắc...ma quỷ à ~”
Quạ Đen vỗ cánh bay xung quanh Dương Bách Xuyên quan sát, càng nhìn càng chấn động, miệng hét lên.
“Ngươi mới là ma quỷ, gào cái gì ~” Dương Bách Xuyên đảo mắt, nhưng mặt lại vênh lên vì đắc ý.
Trong mắt Quạ Đen, hắn chưa từng khiến Quạ Đen kinh ngạc, nhưng bây giờ nhìn thấy Quạ Đen nhìn hắn như thấy ma, Dương Bách Xuyên vẫn rất đắc ý.
“Ngươi... ngươi ngươi ngươi đã tu luyện thế nào, sao vẫn chưa nổ tung? Mười loại sức mạnh của thiên địa, mười loại pháp tắc tập trung trong một cơ thể, vậy mà ngươi không phát nổ. Không thể nào, dù là Thần thì cũng không có lá gan đó, dám dung hợp mười loại pháp tắc....” Chim Thần Ma càng nói càng sợ hãi.
“Cân bằng, là cân bằng đó hiểu không? Mười loại sức mạnh thuộc tính của thiên địa đã hình thành mười hạt giống trong cơ thể ta, chỉ cần tiếp tục tu luyện, chờ đến ngày hạt giống nảy mầm, đạo hạnh của ta sẽ bay cao tận trời.
Trước đây lúc kết đan tu chân, ta đã có căn cơ kim thập toàn thập mỹ, lão đầu nói ta là độc nhất vô nhị ở Tiên giới, à đúng rồi, ở Thiên Giới hay Thần Giới có tồn tại thể chất như ta không?” Dương Bách Xuyên hỏi Quạ Đen.
“Không có, chưa từng nghe.” Quạ Đen trả lời theo bản năng.
Nó tấm tắc: “Ngươi đúng là quái thai ~”
“Ngươi mới là quái thai ấy, bây giờ phương thức tu luyện của tiểu gia đây đã vượt xa tu sĩ bình thường, ta không biết là tốt hay xấu, nhưng trước mắt thì không có gì là không ổn, dù sao thì đang phát triển theo hướng tích cực.
Quạ Đen, không nói về ta nữa, ta hiểu rõ tình trạng của bản thân. Bây giờ ngươi thế nào rồi? Nghìn năm nữa tiểu gia đây phải chinh chiến Tiên giới, diệt mấy tên khốn kiếp đó, đến lúc đấy ngươi đừng làm ta thất vọng ~”
Dương Bách Xuyên không nhìn thấu tình trạng hiện tại của Quạ Đen.
“Nghìn năm sau à...Mặc dù có hơi gấp gáp nhưng lúc đó mà gặp phải cái tên khốn kiếp Thông Ngộ bát trọng thiên, cho dù không giết được thì ta cũng có sức đánh một trận, lão tử đường đường là chim Thần Ma đệ nhất Tam Giới, suýt chút nữa lại bị một Nhân tộc giết chết, đây là một nỗi ô nhục, mối thù này lão tử sẽ tự tay báo...”
“Ngươi đang chém gió có phải không?”
“Cái đồ yếu gà như ngươi mới chém gió...”
Một người một chim bắt đầu cãi nhau, giống hệt như cảnh tượng năm đó.
Ba ngày sau, Dương Bách Xuyên ra khỏi không gian của Quạ Đen, chính xác là bị đuổi ra. Quạ Đen nói lần này có được ba giọt nước Sinh Mệnh tử kim đúng là không tệ, nó cần nghìn năm để tiêu hóa, chuẩn bị thiêu chết cường giả Thông Ngộ bát trọng thiên của Vẫn Tinh Điện.
Mặc dù Quạ Đen đã tiêu hao ba giọt nước Sinh Mệnh tử kim, nhưng Dương Bách Xuyên vẫn rất vui vẻ, ngoài miệng nói là đau xót nhưng trong lòng lại rất hài lòng. Dù sao thì con hàng này cũng đã bình phục, lại còn mạnh hơn, đây là trợ thủ cho cuộc đại chiến nghìn năm sau.
Bây giờ, Dương Bách Xuyên phải đi đến chỗ trợ thủ tiếp theo.
Hắn cũng sẽ dùng nước Sinh Mệnh tử kim để tạo ra vài trợ thủ không thua kém gì Thông Ngộ bát trọng.
Trợ thủ thứ hai, đương nhiên là lão Liễu.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất